Tận Thế Nhặt Rác – Ta Dựa Vào Biến Đồ Phế Thành Bảo Một Đường Xưng Bá - Chương 92

Cập nhật lúc: 2025-10-02 11:20:58
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cô chẳng buồn đồ, cứ mặc nguyên bộ quần áo bệnh nhân, xỏ vội đôi giày bước khỏi gian ẩn.

Nhìn qua mắt mèo cửa chính, cô thấy Vương Duệ trong chiếc áo thun trắng đang đợi.

Có lẽ vì gõ cửa lâu mà ai trả lời, nên hàng xóm đối diện cũng mở cửa xem tình hình.

Lâm Sơ liếc bộ đồ bệnh nhân , cảm thấy tiện mở cửa, đành cất tiếng gọi vọng .

“Đội trưởng Vương, đợi một lát, quần áo xong sẽ ngay.”

Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!

Nghe thấy giọng cô, vẻ mặt phần sốt ruột của Vương Duệ lúc mới giãn .

“Bác sĩ Lâm, vội, cô cứ từ từ.”

Biết đến là Vương Duệ, sự khẩn trương trong lòng Lâm Sơ cũng tan biến.

gian ẩn, nhanh chóng sửa soạn bản , một bộ đồ thể thao sạch sẽ mới bước ngoài.

Tiểu Nhị vẫn cô đưa theo, sắp xếp cho nó ở trong phòng ngủ.

Chắc chắn rằng Vương Duệ sẽ thấy Tiểu Nhị, cô mới yên tâm mở cửa.

Lúc , Vương Duệ đang ngoài cửa, tán gẫu vài câu bâng quơ với một hàng xóm lớn tuổi ở nhà đối diện.

Thấy Lâm Sơ mở cửa, Vương Duệ lập tức thẳng , hàng xóm cũng ngưng cuộc trò chuyện.

“Bác sĩ Lâm, xin phiền cô nghỉ ngơi.”

Vừa thấy Lâm Sơ, Vương Duệ lên tiếng xin .

Lâm Sơ xua tay, tỏ ý bận tâm.

Bây giờ hơn năm giờ chiều.

Cô ngủ một giấc liền bảy tiếng đồng hồ, thế là quá đủ .

“Anh đến tìm chuyện gì ?”

“Bác sĩ Lưu vài lời chuyển cho cô, … cô tiện ?”

Vương Duệ liếc hàng xóm bên cạnh, căn nhà phía Lâm Sơ.

Cô lập tức hiểu ý .

Lời mà bác sĩ Lưu nhờ chuyển đạt, e là tiện để khác . Vương Duệ chuyện riêng với cô.

Lâm Sơ thầm đ.á.n.h giá mức độ nguy hiểm, xác nhận thể ứng phó , liền nghiêng nhường lối: “Nếu đội trưởng Vương ngại, mời nhà chuyện.”

Vương Duệ Lâm Sơ là lòng cảnh giác cao, việc cô mời nhà thế là chuyện vô cùng hiếm thấy.

Anh vội vàng cảm ơn, xuống đôi giày dính đầy bùn đất của , đang do dự thì Lâm Sơ .

“Cứ thẳng .”

thì ngày thường cô cũng hoạt động chủ yếu trong gian ẩn, còn ở bên ngoài , cô cũng thẳng giày .

Bẩn một chút cũng .

Vương Duệ lúc mới cẩn thận bước nhà.

Cánh cửa đóng lưng .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tan-the-nhat-rac-ta-dua-vao-bien-do-phe-thanh-bao-mot-duong-xung-ba/chuong-92.html.]

Trước khi mở cửa, Lâm Sơ đóng hết cửa của cả ba phòng ngủ để ngăn ánh tò mò.

Bộ sô pha vải trong phòng khách sớm trận lụt cho hư hỏng.

Chỉ còn mấy chiếc ghế ăn bằng gỗ đặc là còn thể tạm .

Lâm Sơ kéo một chiếc ghế , mời Vương Duệ , đó cũng xuống đối diện .

Vương Duệ hề ngó lung tung, Lâm Sơ chỉ , liền về hướng đó. Sau khi xuống, đôi mắt trong veo của chỉ tập trung Lâm Sơ.

“Bác sĩ Lâm, bác sĩ Lưu của chúng đến căn cứ 1 thu hoạch nhiều thông tin quan trọng.”

Nghe , Lâm Sơ nhướng mày, gì thêm mà im lặng chờ tiếp.

Vương Duệ ngừng một chút, khoé môi nhếch lên một nụ mỉa mai.

“Trước , bộ vật tư cứu trợ do chính phủ thả dù xuống đều trợ lý Ngô giao cho hai em họ của ông là Giang Đại và Giang Nhị phụ trách.”

“Trợ lý Ngô theo thị trưởng Lý từ khi tận thế bùng nổ. Nhiều năm như , ông vẫn luôn là cánh tay đắc lực của thị trưởng.”

“Sau khi tận thế xảy , ông cũng đưa hai em họ theo bên việc.”

“Mọi tuy ưa gì Giang Đại và Giang Nhị, nhưng trợ lý Ngô là tệ, nên cũng chẳng ai ý kiến gì.”

“Không ngờ, hai kẻ đó lòng lang sói đến !”

Nói đến đây, nụ châm chọc ban đầu của Vương Duệ biến thành sự tức giận nghiến răng nghiến lợi.

Vài giây , mới nhận đang kể chuyện cho Lâm Sơ , bèn vội vàng điều chỉnh cảm xúc tiếp.

“Lần khi cô nhắc nhở, thưa chuyện với thị trưởng Lý, nhưng thị trưởng đợi trợ lý Ngô khỏe mới từ từ điều tra.”

“Nào ngờ bác sĩ Lưu đến căn cứ 1 mới , mỗi căn cứ thả dù vật tư cho chúng , lượng thực sự nhiều đến mức nào.”

Nghe đến đây, Lâm Sơ hiểu .

Bọn họ giờ vẫn luôn Giang Đại và Giang Nhị lừa dối mà hề . Lần , bác sĩ Lưu đích đến căn cứ 1, vô tình lượng vật tư thực tế mà chính phủ viện trợ, cuối cùng cũng vạch trần lời dối của hai em .

Còn về việc trợ lý Ngô tham gia chuyện , thì vẫn còn là một ẩn .

“Các định xử lý thế nào?”

Nghe Lâm Sơ hỏi, mặt Vương Duệ hiện lên một tia tàn nhẫn.

“Hôm nay chính phủ thả dù một đợt vật tư mới.”

“Trước chuyện đều do trợ lý Ngô phụ trách, bây giờ ông thương, hai em Giang Đại và Giang Nhị sợ mất miếng cơm manh áo nên tìm đến thị trưởng Lý.”

“Ý của thị trưởng là, cứ để mặc cho bọn chúng .”

“Đã bắt, thì bắt quả tang.”

Nghe kế hoạch của đối phương, Lâm Sơ gật gù.

Nếu là cô, cô cũng sẽ như .

Bắt quả tang, tóm cả lẫn của, xem hai em nhà đó còn thể chối cãi thế nào.

Dường như vẫn còn căm phẫn hành vi của em nhà họ Giang, kể xong chuyện, vẻ mặt Vương Duệ vẫn còn trĩu nặng.

 

Loading...