Nghe , Lâm Sơ còn điều gì hiểu nữa chứ.
Những nhiệm vụ lập nơi trú ẩn tại căn cứ ở sườn đồi hẳn cô một bước, xúc đầy bồn đầy chậu từ cái hố báu .
Lâm Sơ cũng hề ghen tị.
Đây đều là lựa chọn của mỗi mà thôi.
Những sống sót chọn cách thiết lập nơi ẩn náu tại căn cứ sườn đồi cũng trả một cái giá nhất định mới thể định . Thậm chí thể một vài còn thiết lập nơi ẩn náu, chỉ đành giả sống sót bình thường để đến nương nhờ căn cứ.
Cô vẫn thích tình trạng hiện tại của hơn.
Có gian hoạt động độc lập, cần sống chung với khác, thật sự tự do.
Lúc Vương Duệ mang rổ đến giúp Lâm Sơ đựng đồ thì cô mượn hai cái thùng từ thím Triệu.
Cuối cùng, Vương Duệ dẫn đường cho Lâm Sơ cái hố bùn lớn để cô xúc đầy hai thùng mới trở về.
“Hóa bác sĩ Lâm cũng thích trồng rau .”
Vương Duệ thấy cô xách hai thùng bùn mà trông còn vui hơn cả lúc đổi vật tư, nhịn mà cảm thán.
Lâm Sơ mỉm : “Thời buổi , ai mà trồng ít rau để tự cung tự cấp chứ.”
Nghe cô , Vương Duệ gật gù tán thành.
“Bác sĩ Lâm còn cần nhiều bùn nữa , qua đó xúc giúp cô một ít mang về.”
Nghe chủ động giúp xúc bùn, Lâm Sơ gì lý do từ chối: “Cũng nhiều lắm, còn thiếu chín thùng nữa thôi.”
Thật là còn thiếu hơn chín mươi thùng, nhưng con quá khủng khiếp, Lâm Sơ đành tự giác xóa con ở cuối.
Vương Duệ đầu tiên là kinh ngạc, đó nghĩ đến việc Lâm Sơ ở một trong một căn nhà sân thượng rộng hơn hai mươi mét vuông thì liền hiểu .
Sân thượng lớn như , trồng thêm ít rau quả thì quả thật lãng phí.
Hai cứ thế trò chuyện dăm ba câu, đó lên ca nô để Vương Duệ đưa Lâm Sơ về bên ngoài cầu thang.
Mực nước hạ xuống.
Hiện tại, chiếc ca nô đỗ cạnh cửa sổ chỉ cao hơn bậu cửa sổ nửa cái đầu.
Không điểm tựa thì khó trèo lên, nên chỉ thể qua cầu thang bằng cửa chính.
Lâm Sơ để Vương Duệ giúp, cô tự chia hai chuyến mang đồ nhà cất gian.
Một lát , cô mang rổ và hai cái thùng trả cho Vương Duệ, tiện thể dặn dò .
“Nhớ giúp trả thùng cho thím Triệu nhé.”
Vương Duệ nhận lời, thấy cô định , gọi cô .
“Bác sĩ Lâm, hy vọng cô thể cân nhắc việc gia nhập căn cứ của chúng . Thị trưởng Lý , nếu cô đồng ý đến phòng y tế việc, thể tính cho cô năm điểm mỗi ngày.”
“Nếu tăng ca, hoặc phẫu thuật giữa đêm, sẽ cộng thêm hai điểm.”
Số điểm tích lũy hề ít.
Lâm Sơ nhớ cô y tá mặt tròn từng , họ trực một ngày cũng chỉ hai điểm.
Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!
Điều kiện mà thị trưởng Lý đưa quả thực hấp dẫn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tan-the-nhat-rac-ta-dua-vao-bien-do-phe-thanh-bao-mot-duong-xung-ba/chuong-90.html.]
Lâm Sơ tìm một công việc cố định để trói buộc bản . Cô còn nhiệm vụ hằng ngày thành. Hơn nữa, thế giới cũng chẳng hề yên bình, nào là con cá đen khổng lồ độc, ba ngày một trận mưa to, cả ánh mắt mang đầy địch ý thể giải thích hôm đó, tất cả đều khiến cô dè chừng.
Cô quý trọng mạng sống của .
Nhiệm vụ hàng đầu của cô là sống sót.
như dự đoán, Lâm Sơ từ chối Vương Duệ.
Anh cũng nản lòng, chỉ với cô: “ vẫn hy vọng cô thể suy nghĩ .”
cũng dây dưa nhiều, chào tạm biệt Lâm Sơ chuẩn rời .
lúc , bầu trời vang lên tiếng gầm rú “phành phạch, phành phạch”.
Hai đồng loạt ngẩng đầu lên.
Chỉ thấy một chiếc máy bay trực thăng từ phía nam bay tới, lơ lửng phận căn cứ ở sườn đồi.
Một kiện hàng cực lớn thả từ máy bay xuống.
Một lát , một thang dây hạ xuống từ trực thăng, một từ từ trèo xuống.
“Là bác sĩ Lưu về !”
Vương Duệ phấn khích, chỉ và với Lâm Sơ.
“Vị đó chính là bác sĩ Lưu của căn cứ chúng , cơ hội sẽ giới thiệu hai quen.”
Thấy Lâm Sơ gật đầu, vội vàng khởi động ca nô, chào cô.
“Bác sĩ Lưu về , trong căn cứ sắp bận rộn lên đây, về , hôm khác đến.”
Nhìn Vương Duệ xa, Lâm Sơ xoay trở nhà.
Tiểu Nhị tay cầm xẻng, từ trong phòng ngủ .
“Chủ nhân, lúc ở đây, hai đàn ông tới.”
"Lâm Sơ hỏi nó về đặc điểm nhận dạng của hai gã đàn ông .
Trên cái đầu lâu trơn tuột để lộ chút cảm xúc nào của Tiểu Nhị, dường như thoáng qua một tia chán ghét.
“Hai gã đó lùn tịt, tóc tai lởm chởm, lắm, Tiểu Nhị thích.”
Nghe Tiểu Nhị miêu tả, Lâm Sơ nhịn mỉm .
Cô chống tay lên bệ cửa sổ, ngón trỏ gõ nhẹ vài cái, đôi mắt khẽ nheo .
là em Giang Đại, Giang Nhị .
Thật , cô chẳng lấy gì ngạc nhiên.
Từ khi cô ở đây, hai em nhà đó nghi ngờ cô chính là thủ phạm mất vật tư của chúng.
Cô sớm đoán bọn chúng sẽ tìm cơ hội mò đến đây lục soát.
Tối qua, cô để Tiểu Nhị khỏi nơi ẩn náu cũng chính là để đề phòng bọn chúng.
Cửa sổ và ổ khóa nhà cô đều gia cố bằng hệ thống “biến phế thành bảo”, thể chống những trò cạy phá thông thường, miễn là đối phương đập vỡ kính cửa sổ.
Khu dân cư bây giờ nhiều sống sót dọn đến ở, chỉ cần đối phương còn chút lý trí thì sẽ hành động lỗ mãng như . Nếu , kính vỡ, cũng bại lộ, đúng là công cốc.
khi nghĩ đến cái tên Giang Nhị nóng nảy thiếu não , Lâm Sơ thấy thể dùng logic của bình thường để phỏng đoán hành vi của .