Tận Thế Nhặt Rác – Ta Dựa Vào Biến Đồ Phế Thành Bảo Một Đường Xưng Bá - Chương 87

Cập nhật lúc: 2025-10-02 11:20:33
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Xưa Quan Công cạo xương trị độc, nay trợ lý Ngô róc thịt trừ tà.

Ngay khi một miếng thịt màu xám chì róc xuống, giường rú lên một tiếng t.h.ả.m thiết.

Động tác tay Lâm Sơ khựng .

Xin nhé.

Giao tiếp với c.h.ế.t nhiều quá, cô suýt quên mất... sống thì đau."

"Cô lệnh cho nữ y tá bên cạnh tiêm cho Trợ lý Ngô một mũi t.h.u.ố.c tê.

Sau khi bất động, Lâm Sơ mới thể chuyên tâm công việc mắt.

Thế nhưng, ánh mắt của ba còn trong phòng Lâm Sơ đổi.

Tiếng hét t.h.ả.m thiết lúc nãy của Trợ lý Ngô quả thực là kinh thiên động địa, quỷ thần sầu. Chỉ thôi cũng đủ khiến run rẩy trong lòng, huống chi là ba họ tận mắt chứng kiến cảnh Lâm Sơ vung dao, róc phăng một miếng thịt .

Kỹ thuật của cô dứt khoát, gọn gàng, một chút do dự, cứ như thể thứ lưỡi d.a.o là một con bằng xương bằng thịt.

Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!

Cả ba đều bất giác lau vệt mồ hôi lạnh thái dương, trong lòng thầm thương cảm cho Trợ lý Ngô đang giường bệnh.

Khi Lâm Sơ xử lý vết thương cho Trợ lý Ngô một nửa, cô y tá mặt tròn đang phụ giúp cô đưa dụng cụ đột nhiên lúng túng lên tiếng.

“Bác sĩ Lâm, t.h.u.ố.c chống viêm sắp hết .”

Lâm Sơ lúc mới ngẩng đầu, liếc chiếc khay dụng cụ trong tầm tay. Trên đó, hộp t.h.u.ố.c của cô chỉ mở hé một nửa, từ đầu đến giờ, cô mới chỉ dùng đến các dụng cụ y tế mang theo, còn t.h.u.ố.c men thì hề động tới. Những loại t.h.u.ố.c đều là đồ dự trữ của căn cứ Sườn Đồi.

đầu về phía Vương Duệ.

Vương Duệ, nãy giờ vẫn ở cửa chờ đợi, cũng sững sờ vội vàng bước tới.

“Sao hết nhanh ? nhớ bác sĩ Lưu khi , t.h.u.ố.c chống viêm còn mấy lọ, đủ để cầm cự cho đến khi ông về mà.”

Anh , giọng càng lúc càng nhỏ dần, bởi vì ánh mắt dừng vết thương to bằng bàn tay của Trợ lý Ngô.

Phải , Trợ lý Ngô quá nhiều vết thương, hơn nữa bác sĩ Lâm còn cắt bỏ phần da thịt nhiễm độc lan rộng, khiến cho miệng vết thương càng lớn hơn, lượng t.h.u.ố.c cần dùng cũng vì thế mà nhiều hơn.

Vốn dĩ bác sĩ Lưu cũng vì t.h.u.ố.c men trong căn cứ sắp cạn kiệt, lo lắng sẽ đủ dùng khi chuyến bay cứu trợ tiếp theo của chính phủ đến nên mới đích đến căn cứ 1 để xin thêm thuốc.

Bây giờ Trợ lý Ngô thương, ngay lập tức vét sạch kho t.h.u.ố.c vốn chẳng mấy dư dả của căn cứ.

“Chuyện ...”

Vương Duệ nhất thời khó xử. Ngay lúc khí trong phòng trở nên căng thẳng, một giọng đột nhiên từ ngoài cửa vọng .

“Bác sĩ Lâm, nếu cô t.h.u.ố.c dư, thể cho Trợ lý Ngô dùng ? đảm bảo sẽ dùng vật tư đồng giá để trao đổi, hoặc chờ bác sĩ Lưu trở về sẽ dùng t.h.u.ố.c tương tự để bồi thường cho cô.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tan-the-nhat-rac-ta-dua-vao-bien-do-phe-thanh-bao-mot-duong-xung-ba/chuong-87.html.]

Mọi đầu , liền thấy Thị trưởng Lý trong trang phục chỉnh tề đang bước .

Quần áo ông cũ kỹ. Cổ chiếc áo sơ mi trắng tinh tươm sờn mép, chiếc quần tây đen cũng bạc phếch thành màu xám tro. Dù , ông vẫn ăn mặc gọn gàng, sạch sẽ.

Tay ông chống một cây gậy, Vương Duệ vội vàng chạy tới đỡ.

“Thị trưởng Lý, ngài ...”

Không đợi hết câu, Thị trưởng Lý giơ tay ngắt lời, ánh mắt bình tĩnh Lâm Sơ, chờ đợi câu trả lời của cô.

Lâm Sơ vẻ khó xử, cô mím chặt môi, nhưng trong lòng thì đồng ý.

Thuốc chống viêm là loại d.ư.ợ.c phẩm dự phòng cơ bản, từ t.h.u.ố.c uống, t.h.u.ố.c bôi cho đến t.h.u.ố.c tiêm, cô đều tích trữ cả thùng. Nếu chỉ dùng cho một cô, lẽ đến c.h.ế.t cũng dùng hết. Có thể nhân cơ hội đổi lấy một ít vật tư thiết thực cũng là một lựa chọn tồi.

Chỉ là cô thể đồng ý quá nhanh . Dù thì bây giờ t.h.u.ố.c men là thứ vô cùng khan hiếm, nếu cô tỏ quá xởi lởi, khó tránh khỏi sẽ khiến khác nghi ngờ.

Quả nhiên, sự chần chừ của cô khiến vẻ mặt Thị trưởng Lý giãn ít.

Thật ông lo lắng phụ nữ đột nhiên xuất hiện là một bác sĩ giả mạo. Vương Duệ cho đến báo cáo, rằng kỹ thuật của cô vô cùng điêu luyện, nhát d.a.o hạ xuống dứt khoát vô cùng, trông như quen với những cảnh tượng lớn. Có lẽ khi tận thế xảy , cô cũng là một bác sĩ ưu tú với tiền đồ rộng mở.

Lúc ông mới nảy ý định đến xem thử.

Theo như ông về những bạn bác sĩ của , khi t.h.ả.m họa ập đến, họ luôn là những lo xa, ít sẽ tích trữ một loại t.h.u.ố.c dự phòng. Ông đoán Lâm Sơ cũng , chỉ là để một chịu lấy chúng là chuyện dễ dàng.

Nửa năm , trận đại hồng thủy đột ngột bùng nổ, nhiều kho d.ư.ợ.c phẩm kịp di dời, gây tổn thất nặng nề, các dây chuyền sản xuất cũng cắt đứt. Bây giờ, nơi thế giới đều thiếu thốn t.h.u.ố.c men. Cho dù căn cứ 1 khôi phục sản xuất một loại t.h.u.ố.c quan trọng, nhưng cung vẫn đủ cầu, mỗi căn cứ đều cung cấp với lượng hạn chế.

“Thị trưởng Lý, xin hỏi ngài định dùng gì để đổi lấy t.h.u.ố.c chống viêm?”

Khi Lâm Sơ hỏi câu , cả Thị trưởng Lý và Vương Duệ đều thở phào nhẹ nhõm. Cô chịu hỏi, chứng tỏ cô thật sự sẵn lòng trao đổi.

“Căn cứ của chúng hoạt động theo cơ chế tính công điểm. Một lọ t.h.u.ố.c chống viêm, sẽ tính cho cô 15 công điểm. Sau đó Vương Duệ sẽ đưa cô đến khu trao đổi vật tư, cô thiếu gì thì đổi nấy, cô thấy thế nào?”

Thị trưởng Lý dứt lời, hai cô y tá bên cạnh đều lộ ánh mắt ngưỡng mộ.

Cô y tá mặt tròn lập tức ríu rít: “Bác sĩ Lâm, chúng trực ở phòng y tế cả ngày cũng chỉ 2 công điểm thôi. 1 công điểm thể đổi một cân gạo, hoặc một quả trứng gà đấy, đáng giá lắm!”

Nghe thấy thể đổi trứng gà, đuôi mắt Lâm Sơ khẽ nhếch lên. Cô cũng từng nghĩ đến việc nuôi gà ở sân , nhưng khổ nỗi gà con nên đành thôi.

Bây giờ thể đổi lấy trứng gà.

Đổi!

Lâm Sơ chỉ do dự một lát gật đầu, bảo cô y tá mặt tròn lấy t.h.u.ố.c chống viêm từ trong hộp t.h.u.ố.c của , tiếp tục công việc đang dang dở. Dù nếu cô còn chần chừ thêm nữa, e rằng Trợ lý Ngô sẽ c.h.ế.t vì mất m.á.u quá nhiều mất.

Ca phẫu thuật khiến Lâm Sơ bận rộn đến tận nửa đêm. Cuối cùng, cô cũng sạch bộ phần thịt thối màu xám chì Trợ lý Ngô. Mủ trong vết thương hút sạch, vết thương xẹp xuống, m.á.u cũng ngừng chảy.

 

Loading...