“Nếu cô đồng ý, cứ tạm thời ngụy trang thành , chúng tiếp tục phối hợp cho đến khi chuyện bên phía Đơn Văn kết thúc.”
Bạch Vi Lâm Sơ, gật đầu.
“ loại điều. Đơn Văn giúp chúng nhiều trong chuyện , khi lập trường nhiệm vụ công bố, sẽ về phía cô .”
Nghe , ma xui quỷ khiến thế nào Lâm Sơ hỏi một câu.
“Nếu lập trường nhiệm vụ thể lựa chọn, cô sẽ chọn về bên nào?”
Bạch Vi bật ngay.
“Nếu chuyện như , chắc chắn sẽ chọn Đơn Văn. Tuy là con , nhưng hành vi của đám ở đây thật sự khiến thể nào chấp nhận nổi.”
Câu trả lời của Bạch Vi ngoài dự đoán của Lâm Sơ.
“Cô cũng nghĩ đúng ?”
Bạch Vi cô, nhưng nụ đó gương mặt của Lâm Phong Phú, khiến Lâm Sơ gật đầu nhịn mà day trán.
Dù bên lớp vỏ bọc là Bạch Vi, nhưng Lâm Sơ vẫn tài nào bình tĩnh ở chung với nó quá lâu .
Bạch Vi cũng nhận sự khó chịu của cô.
Chính cô cũng nhịn mà rùng .
“Hay là mấy ngày nữa cô nghĩ cách nào đó, loại bỏ tên Lâm Phong Phú , đổi một đội trưởng khác. Như cả hai chúng đều dễ chịu hơn.”
Nói thì , nhưng việc ngụy trang tạm thời vẫn tiếp tục.
Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!
Hai lục soát xong phòng , Lâm Sơ lấy một cái xác từ trong gian , cho nó bộ quần áo phục vụ, đưa cho Bạch Vi đang giả dạng Lâm Phong Phú xách xuống lầu.
Mấy tên vệ sĩ thấy họ xách theo một cái xác xuống thì lập tức tiến lên.
“Trưởng quan, đây là...”
Lâm Sơ phất tay: “Không cần quan tâm, cứ để đội trưởng Lâm xử lý.”
Hai tách ở cửa quán .
Phi hành khí riêng của Doãn Trí vệ sĩ của hội sở đưa đến, Lâm Sơ lái thẳng từ quán về nơi ở của Doãn Trí.
Còn Bạch Vi thì đến chỗ ở của Lâm Phong Phú trong hội sở.
Lâm Sơ mới phòng ngủ của Doãn Trí, lấy [Cánh Cửa Vô Hạn] để trở về nơi trú ẩn thì nhận tin nhắn của Bạch Vi quang não.
[Giờ hiểu tại chìa khóa nơi trú ẩn của Lâm Phong Phú rơi .]
[Hắn đúng là thiết lập nơi trú ẩn thành công ở thế giới , nhưng một đạo cụ chỉ dùng một .]
Ngay đó, Bạch Vi gửi thông tin về đạo cụ qua.
[Tên vật phẩm]: Trái Tim Che Chở.
[Độ hiếm]: SS.
[Mô tả]: Mất tư cách mở nơi trú ẩn ở thế giới hiện tại? Chỉ cần nộp 2000 điểm cho Trái Tim Che Chở, bạn thể cưỡng ép mở một lối đến nơi trú ẩn mà cần thiết lập.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tan-the-nhat-rac-ta-dua-vao-bien-do-phe-thanh-bao-mot-duong-xung-ba/chuong-624.html.]
[Lưu ý]: Trước khi cưỡng ép mở nơi trú ẩn, cần khảm Trái Tim Che Chở lên một cánh cửa hợp lệ. Nếu gỡ Trái Tim Che Chở , nơi trú ẩn sẽ đóng , mở nộp tiếp 2000 điểm.
Sau khi kích hoạt, Trái Tim Che Chở chỉ hiệu lực trong một thế giới nhiệm vụ. Khi rời khỏi thế giới nhiệm vụ hiện tại, vật phẩm sẽ mất tác dụng."
"Vận may của Lâm Phong Phú đúng là tệ. thử xong, tìm một nơi trú ẩn an trong thế giới nên cần dùng đến ‘Trái Tim Che Chở’ nữa.
Dòng giải thích cuối cùng khiến Lâm Sơ thoáng xao động.
*Vận may của đến mấy thì giờ cũng là của chúng .*
*Nếu cô bán, thể trả 1000 điểm để mua Trái Tim Che Chở .*
Tin nhắn của Bạch Vi nhanh chóng gửi tới.
*Món đến mấy cũng vô dụng với , dù cũng dùng . Nếu cô thì gặp mặt đưa cho, lấy tiền.*
Lâm Sơ phản bác, nhưng chắc chắn cô sẽ nhận của ai thứ gì.
Đối với Lâm Sơ, việc g.i.ế.c c.h.ế.t Lâm Phong Phú giống như một sự giải thoát to lớn về mặt tinh thần.
Cô trút bỏ lớp ngụy trang, bước phòng tắm, tự xả một bồn nước ấm, thậm chí còn vẻ hưởng thụ mà rót cho một ly vang đỏ.
Ngâm trong bồn tắm, Lâm Sơ dần thả lỏng, những ký ức tồi tệ từng tua tua trong đầu như một cuốn phim đèn chiếu cuối cùng cũng chậm rãi phai mờ.
Cô cầm ly rượu lên, khẽ lắc vài vòng nhấp một ngụm, nhưng vị chua chát xen lẫn đắng ngắt lập tức lan nơi đầu lưỡi.
Cô cũng ép , nhanh chóng cất ly rượu vang đỏ gian.
Mãi đến khi một bộ quần áo bệnh nhân sạch sẽ, thoải mái ngoài, cô mới xuống ghế sô pha, lấy chiếc túi lưới nhỏ màu đỏ nhận từ hòm thư lúc .
Cô tháo sợi dây rút miệng túi, dốc một viên kẹo trần bì gói trong giấy bóng màu vàng.
Viên kẹo tỏa mùi thơm ngọt ngào, Lâm Sơ bóc lớp giấy gói, cho kẹo miệng.
Hương vị chua chua ngọt ngọt tan , thấm đẫm từng tế bào vị giác.
Cũng chính lúc , những mảnh ký ức mờ mịt vì cơn sốt cao năm xưa bỗng dần trở nên rõ nét.
Cô nhớ hôm là ngày đầu tiên cấp hai, cũng là ngày trường thu tiền đồng phục và sách vở.
Cô phụ Lâm Phong Phú mổ heo cả kỳ nghỉ hè, tiền kiếm vốn đủ, nhưng cuối cùng gã lật lọng.
Gã nhất quyết chỉ chịu trả cho cô một nửa chi phí.
Gã : “Tao thấy mày khiếu mổ heo đấy, sách thì cái tích sự gì, ở chung với tao , đừng mấy cái thứ vớ vẩn nữa.”
Cô đồng ý, nhào tới định giằng ví tiền của gã.
hình gầy gò, suy dinh dưỡng của cô địch vóc dáng hộ pháp của Lâm Phong Phú.
Gã chỉ cần vung một tay thể quật ngã cô xuống đất.
Đầu cô đập mạnh một hòn đá.
Đến tối thì cô lên cơn sốt cao.
Mẹ cô tranh thủ lúc Lâm Phong Phú ngoài uống rượu đ.á.n.h bài, lén cõng cô đến trạm y tế của thị trấn, nhưng trượt chân ngã giữa đường.