Tận Thế Nhặt Rác – Ta Dựa Vào Biến Đồ Phế Thành Bảo Một Đường Xưng Bá - Chương 578

Cập nhật lúc: 2025-10-03 08:37:14
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chỉ trong chạm trán đầu tiên, cả hai phô diễn những kỹ thuật chiến đấu đỉnh cao. Từng đòn từng thế tung khiến khán giả đài la lên sướng rơn.

“Đây mới là thứ chúng xem khi đến đây chứ!”

“Máu nóng sôi trào, m.á.u nóng sôi trào!”

“Quá ngầu, ngờ thằng nhóc ‘Nhất Đao’ thủ như ! Cứ tưởng nó chỉ ăn may thôi chứ.”

“Lần Babbitt gặp đúng đối thủ , mắt thật sự!”

“Mọi phát hiện , Babbitt hình như còn mạnh hơn trận !”

“Cậu thừa , ‘Nhất Đao’ cũng mạnh hơn trận còn gì!”

Giữa tiếng bàn tán rôm rả của khán giả, Lâm Sơ và Babbitt giao đấu với mấy chục hiệp chỉ trong chớp mắt.

Hai trận đấu , Lâm Sơ đều dùng tốc độ và sức mạnh tuyệt đối để giành chiến thắng một cách chóng vánh. Lần , cô tĩnh tâm để giao đấu với Babbitt, và đây cũng là lúc cô nhận sự lợi hại của các đấu sĩ. Cơ thể họ cải tạo đặc biệt và cấy ghép vô kỹ năng chiến đấu, cho phép họ dung hợp hảo từng chiêu từng thức.

Họ quả thực là những thầy dạy chiến đấu tuyệt vời nhất.

Trước đây, nhiều chiêu thức Lâm Sơ chỉ thể học qua video, tài nào nắm bắt hết sự tinh túy của chúng. giờ đây, trong quá trình thực chiến với Babbitt, đầu óc cô như khai sáng, tự động dung hợp và thấu hiểu bộ những kỹ thuật ghi nhớ từ lâu.

Trận đấu võ đài kéo dài gần nửa tiếng.

Khi Lâm Sơ thở hổn hển hạ gục Babbitt, gương mặt cả hai đều nở nụ mệt mỏi nhưng mãn nguyện.

Tiếng hò reo phấn khích và tiếng than ai oán vang lên ngớt.

“Nhất Đao!”

“Thắng !! ‘Nhất Đao’ thắng !! Tao kiếm bộn ! Ha ha ha ha! cược sai mà!”

“Toang , toang , cược hết cho Babbitt, phen mất trắng!”

“Đã quá! Trận đúng là đẳng cấp cao, thể dùng tài liệu giảng dạy về chiến đấu!”

Lâm Sơ đỡ Babbitt đang sàn dậy, vỗ nhẹ vai đến quầy đăng ký.

Điểm Lợi thế tăng lên 2509.5.

Đổi thành tinh tệ, tổng cộng là 25095.

Số tinh tệ chuyển trực tiếp quang não mà đổi thành một chiếc thẻ. Chỉ cần quẹt thẻ quang não là thể kiểm tra dư và thực hiện chuyển khoản.

“Cậu đổi thêm chút Lợi thế để cược cho khác ?”

Trước câu hỏi của Đạt Mỗ, Lâm Sơ lắc đầu.

con bạc, chỉ tin chính .”

Nụ mặt Đạt Mỗ bao giờ tắt.

Hắn việc ở quán bar ngầm nhiều năm, tiếp xúc với đủ hạng . Một nhóc trông vẻ thiếu tiền, dám dốc cạn túi để cược cho chính là chuyện cực kỳ hiếm thấy.

, ngay từ ván đầu tiên, bỏ một ít tiền lẻ để đặt cược theo “Nhất Đao”. Đến giờ, cũng kiếm một vố hời.

Sau khi đổi điểm xong, Lâm Na đến bên cạnh cô, tay bưng một cái khay.

Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tan-the-nhat-rac-ta-dua-vao-bien-do-phe-thanh-bao-mot-duong-xung-ba/chuong-578.html.]

“Thưa ngài Nhất Đao, đây là tiền thưởng của ngài.”

Đó cũng là một chiếc thẻ chứa tinh tệ. Lâm Sơ quẹt qua quang não, lập tức thấy dư bên trong.

20.000, nhiều gấp đôi so với thỏa thuận.

“Chủ quán của chúng rằng, vì tối nay ngài cống hiến một trận đấu vô cùng xuất sắc, nên đây là khoản tiền thưởng thêm dành cho ngài.”

“Không ngài Nhất Đao trong uống một tách với chủ quán của chúng ?”

Lâm Sơ ngước mắt lên phòng riêng lầu.

Chỉ thấy một phụ nữ tóc đỏ đeo mặt nạ che nửa mặt đang ở cửa về phía cô.

Lâm Sơ khẽ gật đầu với phụ nữ.

“Hôm nay việc , hẹn hôm khác.”

Nghe , Lâm Na cũng ép cô ở , mà tiễn cô tận cửa quán bar.

“Thưa ngài Nhất Đao, chủ quán của chúng lời, ngài đến, chỉ cần chiếc mặt nạ sẽ miễn phí cửa.”

Cánh cửa quán bar đóng sập lưng, Lâm Sơ kéo sụp vành mũ, lao một con hẻm nhỏ.

Dính dáng đến những ngành nghề mờ ám thế , tất nhiên Lâm Sơ tính sẵn đường lui từ .

Ngay khi cắt đuôi những kẻ bám theo, cô trông thấy một bóng dáng quen thuộc ở nơi cách quán bar xa.

Bóng dáng đó đang nghển cổ ngó khắp nơi, miệng ngừng lẩm bẩm.

“Rõ ràng thấy thằng nhóc đó hướng , mất dấu nhỉ?”

“Mình chắc chắn lầm, ‘Nhất Đao’ chính là Thanh Thiên.”

Lê Dương đang ngơ ngác quanh phố, bỗng một cánh tay từ con hẻm vươn , kéo tuột trong bóng tối.

“Cứ...ưm!”

Lê Dương định kêu cứu thì một bàn tay bịt chặt miệng. Cậu đầu thì phát hiện tóm lấy chính là Thanh Thiên mà đang tìm kiếm khắp nơi.

Lúc , Lâm Sơ bộ đồ thể thao màu xám, mặc một chiếc áo gió màu xanh đen, chiếc mũ lưỡi trai đầu cũng còn.

Lê Dương vẫn khăng khăng chắc nịch rằng thấy ở võ đài quyền lòng đất ban nãy chính là cô.

“Thanh Thiên, khá thật đấy, giấu kỹ quá !”

“Chắc vì lười biếng nên mới cố tình giả vờ nhát gan đấy chứ? Nói cho , gặp mấy gã đấu sĩ khó xơi, xông lên đấy nhé!”

“Dù gì chúng cũng là đồng nghiệp, xem luyện tập thế nào ?”

Khác với những gì Lâm Sơ tưởng tượng, khi khẳng định cô chính là “Nhất Đao”, Lê Dương đổi thái độ quát mắng ban ngày, trong mắt giờ đây tràn ngập sự sùng bái.

Cũng lúc , Lâm Sơ mới , Lê Dương luôn là khách quen của sàn đấu ngầm . Cậu là một kẻ sùng bái sức mạnh.

Lâm Sơ khẽ nới lỏng bàn tay đang cầm lọ t.h.u.ố.c lãng quên, nhớ những ghi chú về Lê Dương trong sổ tay của Thanh Thiên, cô bèn nặn một nụ .

 

Loading...