“Tiểu Nhị là ạ.” Tiểu Tam nhanh chóng truyền câu trả lời của Tiểu Nhị.
Lúc , ưu điểm của việc thể giao tiếp bằng tinh thần với Tiểu Tam thể hiện rõ.
“Em bảo Tiểu Tứ cho Tiểu Nhị mượn cái la bàn đồ chơi của nó một lát, tiện thể hỏi giúp chị xem nguồn phát âm thanh ở hướng nào.”
Lâm Sơ yên tại chỗ lệnh cho Tiểu Tam.
Rất nhanh, trong đầu cô vang lên lời nhắc nhở của nó.
“Chủ nhân, bây giờ về phía nam ạ.”
Lâm Sơ cầm la bàn tay, theo chỉ dẫn của Tiểu Tam trong đầu, tiến gần về phía âm thanh.
“Chủ nhân, Tiểu Nhị nó rõ , những đó đang kêu ngứa.”
“Có mấy , ai cũng kêu ngứa.”
“Họ hình như đang cào da của , Tiểu Nhị ghê lắm.”
“Chủ nhân, chị cẩn thận đấy.”
Dựa những thông tin cập nhật liên tục từ Tiểu Nhị, Lâm Sơ ngừng điều chỉnh phương hướng.
“Chủ nhân, Tiểu Nhị âm thanh lớn, chắc là chỉ cách đây trăm mét thôi.”
Ngay khi Tiểu Tam dứt lời, Lâm Sơ cuối cùng cũng thấy những bóng lờ mờ hiện trong sương mù."
"Hơi thở sự sống họ vô cùng yếu ớt, giống những nhiệm vụ chút nào.
Xuyên qua màn sương dày đặc, Lâm Sơ lờ mờ nhận bóng đang ngã gục mặt đất. Hai tay họ đang điên cuồng cào cấu khắp . Tốc độ cào gãi của họ nhanh đến mức, dù tầm màn sương hạn chế nghiêm trọng, Lâm Sơ vẫn thấy rõ mồn một.
Cơn ngứa ngáy quen thuộc ập đến.
May mà sương mù che khuất tầm , chỉ cần tập trung họ, Lâm Sơ cảm thấy cơn ngứa râm ran cũng dần dịu .
Tiểu Tứ, giống như Tiểu Nhị, cảm giác đau. Sau vài thử nghiệm và chắc chắn rằng màn sương ảnh hưởng, nó liền thò đầu khỏi gian sinh vật để đôi mắt cho cô.
“Chủ nhân, trông họ đau đớn quá, hình như họ cào đến chảy cả m.á.u .”
Giọng Tiểu Tứ vang lên trong đầu Lâm Sơ, truyền hình ảnh mà nó thấy thông qua Tiểu Tam.
“Chủ nhân, tiếng cào gãi của họ giống như đang cào da thịt bình thường, mà lép nhép, sền sệt như nước .”
Tiểu Tam thì truyền những âm thanh nó .
Càng đến gần, chỉ Tiểu Nhị mà cả Tiểu Tam và Tiểu Tứ đều thể rõ âm thanh ghê rợn đó. Một hình ảnh khủng khiếp chợt lóe lên trong đầu Lâm Sơ: những con bất lực sõng soài đất, điên cuồng cào cấu lên lớp da thịt thối rữa của chính . Thì , cái tiếng động kỳ quái mà cô thấy lúc đầu chính là âm thanh phát từ hành động đó.
Dù cảnh tượng rợn cả , nhưng dường như đây là manh mối duy nhất cô lúc .
Ngay khi Lâm Sơ càng lúc càng đến gần, giọng cảnh báo của Tiểu Tam đột ngột vang lên.
“Bên trái! Chủ nhân cẩn thận!”
Ngay khoảnh khắc giọng Tiểu Tam vang lên, Lâm Sơ lập tức hành động.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tan-the-nhat-rac-ta-dua-vao-bien-do-phe-thanh-bao-mot-duong-xung-ba/chuong-565.html.]
Một bóng sượt qua chân trái cô ngã lăn đất.
Trong màn sương màu vàng úa, Lâm Sơ chỉ thể lờ mờ thấy quần áo kẻ đó rách bươm. Trên những mảng da trần trụi là m.á.u mủ trắng đỏ lẫn lộn trông thật kinh khủng.
Thấy chạm cô, bóng đó lết bò về phía cô. Dưới ảnh hưởng của sương mù, Lâm Sơ chỉ thấy môi gã mấp máy liên tục chứ tài nào đoán gã đang gì.
Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!
“Chủ nhân, cầu xin cô cứu , ngứa quá .”
Gã đàn ông ngừng nhích gần Lâm Sơ, cô lùi mấy bước thì gã cũng tiến lên mấy bước. Cùng lúc đó, hai tay gã vẫn ngừng cào cấu khắp .
Lâm Sơ dám gã lâu, cứ thêm một giây nào, cơn ngứa cô chực chờ bùng phát.
Cô cố gắng đè nén cảm giác ngứa ngáy như kiến bò da, cúi hỏi gã: “ gì để giúp ?”
Gã đàn ông dường như ngờ sẽ đáp lời.
Động tác cào gãi của gã khựng , gã cô chằm chằm hai giây đột ngột lùi về .
“Không , cô , cô cứu . Hu hu hu, cứu ...”
Tiểu Tam thuật nguyên văn lời của gã cho Lâm Sơ.
Lâm Sơ khẽ nhíu mày, cứu ? Có ý gì đây?
“Vậy điểm cuối của màn sương ở ?”
Nghe cô , gã đàn ông lắc đầu lia lịa.
“Không , tất cả chúng đều ! Đã đây thì đừng hòng thoát !”
“Ngứa quá, ngứa c.h.ế.t mất.”
Vào thì ?
Sau khi Tiểu Tam thuật , Lâm Sơ hỏi tiếp: “Vậy cho hỏi, khu vực sương mù rộng lớn đến mức nào?”
“Không , .”
Gã trả lời mà chỉ điên cuồng lắc đầu, hai tay cào cấu với tốc độ chóng mặt.
“Chủ nhân, khắp là m.á.u mủ do cào cấu, trông khác gì quái vật, ngay cả mặt cũng cào đến biến dạng.”
Nghe Tiểu Tam miêu tả, ánh mắt Lâm Sơ khẽ động. Cô lục tìm trong gian một lúc lấy một tuýp t.h.u.ố.c mỡ giảm ngứa và một hũ t.h.u.ố.c mỡ tái tạo da.
“ t.h.u.ố.c mỡ giảm ngứa và cả t.h.u.ố.c giúp da lành . Anh trả lời câu hỏi của , sẽ dùng t.h.u.ố.c để trao đổi.”
“Thuốc mỡ? Giảm ngứa?” Động tác cào gãi của gã đàn ông ngừng hẳn, đôi mắt vốn dại của gã chợt lóe lên một tia sáng.
“Giảm ngứa, giảm ngứa.”
“Điểm cuối của màn sương ở ?” Lâm Sơ cầm tuýp t.h.u.ố.c mỡ, từ từ dẫn dụ.
“Cứ thẳng về phía Tây Nam, miết, miết, một ngày một đêm là tới. mà, nhưng mà đến gần, , !”
“Tại ?”