Tận Thế Nhặt Rác – Ta Dựa Vào Biến Đồ Phế Thành Bảo Một Đường Xưng Bá - Chương 527

Cập nhật lúc: 2025-10-03 08:35:23
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Có lẽ cô cũng chỉ thể dùng cách để cảnh báo họ sơ tán, xem như một phương án “vẹn cả đôi đường”.

“Chuyện cháu sẽ tiện tay điều tra giúp bác.”

Lâm Sơ điềm nhiên trả mấy tờ giấy cho thị trưởng Phương, kết thúc chủ đề.

Thị trưởng Phương việc điều tra thể xong trong một sớm một chiều. Vấn đề cấp bách nhất lúc vẫn là đuổi lũ dơi đang chiếm đóng thành phố ngầm , đưa công việc sửa chữa trở đúng quỹ đạo.

“Lâm Sơ, năng lực mạnh. Sắp tới cô cần chúng gì, chúng đều sẽ cố gắng hết sức phối hợp. lệnh cho đội hộ vệ và đội xây dựng của Nam Tiêu đều theo sự điều động của cô.”

Lâm Sơ tính toán sẵn thời gian cần khi đến đây. Nghe thị trưởng Phương xong, cô liền cho ông kế hoạch của :

“Trước khi cháu thành công việc, hy vọng thị trưởng Phương thể yêu cầu đừng xuống thành phố ngầm. Các bác chỉ cần chờ cháu xong tiếp nhận thành quả là .”

Mấy ngày tới, cô dùng chức năng “biến phế thành bảo” để sửa chữa bên trong thành phố ngầm, đồng thời còn tiếp tục quan sát lũ dơi đen và màn sương hắc ám đang xua đuổi. Cô ai phiền.

Thị trưởng Phương những năng lực đặc biệt như cô đều thói quen riêng. Thấy cô đưa yêu cầu, ông đương nhiên lý do gì để từ chối.

Hai nhanh chóng đạt sự đồng thuận về công tác sửa chữa thành phố ngầm Nam Tiêu.

Rời khỏi văn phòng của thị trưởng, Lâm Sơ một trở lối thành phố ngầm.

Lần , khi cửa, cô lấy bộ điều khiển sóng âm mới từ từ đẩy cửa bước .

Chiếc đèn pin cô để lúc vẫn phụ lòng mong đợi, tỏa thứ ánh sáng đủ mạnh để soi rọi cả một căn phòng.

Lâm Sơ một mạch xuống tận đáy mà hề thấy bóng dáng của bất kỳ con dơi đen nào.

Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!

Sau khi kiểm tra chiếc đèn pin đặt trong giếng thang máy vẫn hoạt động , cô lấy một chiếc lều dựng bên cạnh, đặt thêm một chiếc đèn pin nữa ở góc c.h.ế.t phía lều.

Ngay đó, cô chui lều và đặt thêm một chiếc đèn pin khác nóc.

Mục đích chính là tạo một nguồn sáng 360 độ góc chết.

Làm xong tất cả, cô lấy cánh cửa vô hạn . Ngay khi định bước , cô đột nhiên nhớ một chuyện.

“Hệ thống, thấy ?”

[Vâng, ký chủ. Cô cần gì ạ?]

Gần như ngay lập tức, giọng của hệ thống vang lên trong đầu Lâm Sơ.

hỏi một chút, nếu sửa chữa xong thành phố ngầm Nam Tiêu, thì khi thành phố ngầm nộp vật tư cho hệ thống chủ, hưởng hoa hồng từ đó ?”

Ánh mắt Lâm Sơ lóe lên tia sáng lanh lợi. Bất cứ ai cũng thể thấy cô đang tính kế vòi vĩnh thêm chút lợi lộc từ hệ thống.

Hệ thống im lặng vài giây mới trả lời.

[Không , ký chủ. Việc chia hoa hồng chỉ áp dụng cho thế lực đầu tiên mà cô liên kết. Không thể mở rộng phạm vi thêm nữa.]

“Không thể thương lượng thêm một chút ?”

[Hệ thống tạm thời quyền hạn .]

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tan-the-nhat-rac-ta-dua-vao-bien-do-phe-thanh-bao-mot-duong-xung-ba/chuong-527.html.]

Lâm Sơ tiếc nuối lắc đầu, ngắt kết nối với hệ thống.

Ngón tay cô khẽ động, ánh sáng trong mắt cũng dần thu . Ngay đó, cô lên tiếng trong đầu.

“À đúng , hệ thống, còn chuyện nữa.”

Lần , cô nhận bất kỳ hồi âm nào.

Lâm Sơ đợi một lúc thử nữa, vẫn tín hiệu gì.

Lắng tiếng lũ dơi bay loạn xạ trong giếng thang máy cách đó xa, khóe môi cô khẽ nhếch lên.

giao ước với thị trưởng Phương, mấy ngày tới sẽ ai đến quấy rầy cô ở lối thành phố ngầm.

Lâm Sơ dặn dò ba tiểu yêu luôn chú ý động tĩnh bên ngoài, còn thì về phòng, gột rửa hết mệt mỏi. Cô bộ đồ bệnh nhân yêu thích nhất lười biếng thả xuống giường, tạm thời để đầu óc trống rỗng.

Việc kết nối giữa cô và hệ thống thể gián đoạn, đây quả là một phát hiện bất ngờ.

Phát hiện khiến ý nghĩ vốn nhen nhóm trong lòng cô càng lúc càng lớn dần.

Tuy nhiên, cách ngắt kết nối mới chỉ thử nghiệm một . Liệu nó ảnh hưởng bởi môi trường các yếu tố khác , tất cả đều cần cô kiểm chứng thêm trong tương lai.

, thể hành động quá khác thường để tránh phát hiện manh mối.

Sau một lúc nghỉ ngơi ngắn, Lâm Sơ bắt đầu bận rộn.

Táo Nhỏ và Nho Nhỏ ngày nào cũng chăm chỉ việc. Rau củ trong ruộng và các loại trái cây mới gieo trồng đó đến kỳ thu hoạch.

Từ sáng sớm, Táo Nhỏ và Nho Nhỏ thu hoạch đầy từng sọt, đậy nắp cẩn thận xếp góc sân.

Lâm Sơ lượt cất chúng gian. Trong đó một sọt dâu tây trông quả nào quả nấy to đỏ mọng. Vừa mở nắp , hương thơm ngọt ngào xộc thẳng mũi, khiến cô thèm đến ứa nước miếng.

Cô tiện tay vốc lấy hai quả, dùng nước trong thùng chứa ở góc sân rửa sạch bỏ miệng.

Vị ngọt lịm tan , lan tỏa khắp khoang miệng. Ngay cả ở thế giới cũ, cô cũng hiếm khi ăn loại dâu tây ngọt đến thế .

Lâm Sơ lấy hai chiếc đĩa lớn, nhặt đầy hai đĩa dâu tây cất cả sọt gian.

Rửa sạch hai đĩa dâu tây xong, Lâm Sơ bưng bếp, lấy thớt , ăn mứt dâu.

Những ngày tháng dư dả vật chất thế khiến Lâm Sơ hạnh phúc đến nheo cả mắt.

Nói thì, ngay cả ở thế giới cũ, cô cũng từng sống sung túc như bây giờ.

Thuở nhỏ, cô cùng sống nương nhờ cha dượng, cơm ăn áo mặc, học là may mắn lắm .

Sau học xa, cô ăn mặc tằn tiện, chắt bóp thời gian giờ học để thêm, cộng với học bổng mới thể tự nuôi suốt bảy năm đèn sách.

Mãi mới trường , lương cũng chỉ ở mức cơ bản nhất. Số tiền tiết kiệm thời đại học đều dùng để trả viện phí cho .

Dâu tây là loại trái cây đắt tiền, cả năm cô cũng chẳng mấy khi ăn.

Cô vẫn nhớ như in, lúc nhỏ, cha dượng dắt chúc Tết, lén dùng khăn giấy gói một quả dâu tây cho giấu túi.

 

Loading...