Tận Thế Nhặt Rác – Ta Dựa Vào Biến Đồ Phế Thành Bảo Một Đường Xưng Bá - Chương 525

Cập nhật lúc: 2025-10-03 08:35:21
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vẻ ngoài kỳ quặc phần hài hước của tòa nhà lập tức thu hút sự chú ý của Lâm Sơ.

Phần của tòa nhà trơ trọi, lớp tường ngoài mưa axit bào mòn đến nham nhở, để những vệt loang lổ gồ ghề. Trong khi đó, năm tầng bọc kín bởi một lớp vật liệu kim loại đặc chủng, che chắn cả tường ngoài lẫn cửa sổ.

Nhìn tổng thể, tòa nhà trông chẳng khác nào một gã đô con ở trần, chỉ mặc độc một chiếc quần đùi.

Tuy nhiên, cái vẻ ngoài kỳ dị khá phổ biến trong thế giới bây giờ. Khi t.h.ả.m họa mưa axit mới bắt đầu, những cư dân điều kiện hoặc ý thức phòng tự bỏ tiền túi gia cố nhà cửa bằng loại vật liệu . Còn những nghèo hơn, hoặc thờ ơ với hiểm nguy, thì . Về , khi đêm đen vô tận ập xuống, kéo theo sự xuất hiện của lũ sinh vật hắc ám, cuộc sống ngày càng trở nên chật vật. Lúc gia cố cũng đành chờ chính quyền cử tới.

Không ít đợi đến ngày đó. Họ sinh vật hắc ám phá cửa sổ xông , bỏ mạng ngay trong chính ngôi nhà của . Cứ thế, nhu cầu gia cố cũng chẳng còn nữa. Vì , chẳng lạ khi nhiều tòa nhà bây giờ trông loang lổ, chắp vá như một tấm áo rách.

Thấy Lâm Sơ cứ mải mê lên , Hoàng Thăng liếc chiếc đèn pin đang rọi xuống đất trong tay , khỏi chớp chớp mắt.

Trên đó tối om như , thấy gì nhỉ?

Nghĩ , liền chiếu đèn pin lên.

“Tòa nhà văn phòng vốn bỏ hoang. Sau khi chúng rút về đây, đội xây dựng tiến hành cải tạo nó.”

Lâm Sơ gật đầu: “Từ tầng năm trở lên gia cố, các sợ lũ dơi bay từ tầng sáu ?”

Hoàng Thăng kịp trả lời, Vương phía bật : “Ha ha, chuyện đội xây dựng của chúng tất nhiên tính đến ngay từ đầu . Cô xem là ngay thôi.”

Hoàng Thăng dẫn đầu tòa nhà.

Cửa chính ở tầng một sửa chữa , trông vô cùng chắc chắn. Mọi bước qua cửa, cả sảnh lớn ở tầng một sáng lên trong ánh đèn tù mù.

Các thành viên đội vệ binh đang canh gác ở cửa thấy họ liền chào hỏi Hoàng Thăng.

Lâm Sơ thì đưa mắt quan sát xung quanh, đồng thời cố ý cảm nhận sự chênh lệch nhiệt độ. Nếu cô đoán lầm, nhiệt độ bên trong và bên ngoài tòa nhà chỉ chênh lệch 2 độ C, rõ ràng khác biệt so với ở lối thành phố ngầm.

“Lâm Sơ, đưa cô lên tầng sắp xếp chỗ nghỉ , đó sẽ dẫn cô gặp thị trưởng.”

Lâm Sơ ý kiến gì với sự sắp xếp .

Vừa lên lầu, Hoàng Thăng giới thiệu:

“Sau khi rút về đây, nơi ở tạm của đội vệ binh bố trí ở tầng một và tầng năm. Như sẽ tiện cho chúng công tác phòng ngự tuyến đầu, tránh để sinh vật hắc ám xâm nhập hại đội xây dựng và thị trưởng.”

“Tầng hai và tầng bốn là của đội xây dựng, tầng ba là nơi việc của thị trưởng và những khác. Còn từ tầng năm trở lên, chúng dùng kho chứa tạm các loại vật liệu xây dựng sợ mưa axit.”

Lâm Sơ theo Hoàng Thăng một mạch lên tầng năm, liền thấy điểm tiếp giáp giữa tầng năm và tầng sáu bịt kín bằng một lớp vật liệu kim loại đặc chủng dày cộp. Tấm kim loại dựng ngay khúc cua của cầu thang bộ, bên khung cửa sổ của tầng sáu.

Cứ như , cho dù dơi quạ, những loài sinh vật hắc ám bay lọt qua cửa sổ các tầng , chúng cũng thể nào vượt qua chốt phòng ngự .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tan-the-nhat-rac-ta-dua-vao-bien-do-phe-thanh-bao-mot-duong-xung-ba/chuong-525.html.]

“Đây là phương án do Vương và đề xuất. Chúng áp dụng cách cho tất cả các điểm tiếp giáp giữa tầng năm và tầng sáu. Đến nay vẫn sinh vật hắc ám nào đột phá .”

Lũ sinh vật bay đúng là thể vượt qua, nhưng…

Lâm Sơ chợt nghĩ đến mấy con chuột đen khổng lồ mà cô gặp cách đây lâu.

Cô kể tình hình cho Hoàng Thăng . Anh sững một lúc: “Bây giờ đến chuột cũng tiến hóa ? Thế thì đáng sợ quá, lũ đó thì luồn lách khắp nơi. Cảm ơn cô cho , sẽ họp với cả đội ngay bây giờ.”

Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!

Nói xong định , nhưng mới hai bước sực nhớ đưa Lâm Sơ đến chỗ ở, bèn vội vàng .

Tầng năm của tòa nhà văn phòng là một gian sinh hoạt chung rộng lớn. Hoàng Thăng chỉ những chiếc túi ngủ trải san sát : “Trước đây chỗ nhiều vách ngăn và bàn việc, chúng khiêng hết lên tầng sáu để dọn chỗ cho ở.”

Trong thời buổi , túi ngủ để coi là điều kiện sống . Khó khăn hơn một chút thì đến túi ngủ cũng , chỉ một tấm chiếu trải ngủ tạm. Tốt hơn nữa thì lều, nhưng đó là ít.

Vào thời điểm , một nửa đội vệ binh đang ngoài nhiệm vụ, nửa còn nơi đóng quân nghỉ ngơi, chờ đổi ca. Thấy Lâm Sơ đến, chỉ liếc cô một cái về việc của .

Giữa sảnh lớn vài phòng vách kính, lẽ tận thế chúng dùng phòng họp. Các phòng kính đều che chắn đơn giản bằng một vật liệu bỏ để ngăn tầm từ bên ngoài.

Lâm Sơ phân một phòng kính che bằng tấm bạt thấm nước màu xám.

Cửa phòng khóa, nhưng điều kiện hơn nhiều so với những ngủ ở bên ngoài, ít nhất cô cũng một gian riêng tư.

Trong phòng, ngoài một chiếc bàn việc to sụ và một tấm bảng trắng thì trống trơn.

“Lâm Sơ, thật ngại quá, điều kiện ở đây thiếu thốn. căn phòng thị trưởng dặn chúng dọn dẹp riêng từ khi nhận tin cô sẽ đến, nên vệ sinh thì đảm bảo sạch sẽ.” Hoàng Thăng ngượng ngùng.

Trước khi đến đây phụ trách xây dựng thành phố ngầm Nam Tiêu, cũng từng ở tại căn cứ trong nội thành, nên rõ điều kiện ăn ở tạm thời của họ quả thực kém hơn những nơi khác.

Lâm Sơ hề để tâm, thứ cô cần chỉ là một nơi để đặt Cánh Cửa Vô Hạn của , còn cảnh cũng quan trọng.

“Không , thế lắm .”

Nghe cô , Hoàng Thăng mới thở phào nhẹ nhõm. Họ còn đang trông chờ Lâm Sơ giúp đỡ, thể mất lòng ngay từ đầu .

“Vậy cô nghỉ ngơi một lát nhé, họp với các đội viên. Lát nữa thị trưởng xong việc sẽ qua gọi cô.”

Hoàng Thăng chào tạm biệt Lâm Sơ vội vã rời .

Lâm Sơ đóng cửa, kéo tấm bạt màu xám che kín cửa kính, lấy một chiếc khóa chữ U từ gian riêng, khóa hai tay nắm cửa với .

Sau đó, cô xoay , lấy Cánh Cửa Vô Hạn.

“Hệ thống, lúc nãy gọi, trả lời?”

 

Loading...