Động tĩnh trong phòng chứa đồ ngưng hẳn, chỉ còn tiếng chuột sột soạt.
Nghe thấy ngoài cửa, lũ chuột bắt đầu tông cửa ầm ầm.
“Tiểu Tam, chừa cho năm con, còn cho ngươi hết.”
Tiểu Tam thế thì mừng rỡ đến mức vung vẩy cành lá, “Tuyệt vời! Cảm ơn chủ nhân!”
Ngay giây , nó chống hai cành cây bên hông, ưỡn cửa run rẩy cất lên giọng của nhân vật phản diện: “Khặc khặc khặc, lũ chuột nhắt hãy run sợ , Tam gia gia của các ngươi tới đây!”
Bàn tay đang mở cửa của Lâm Sơ run lên, suýt chút nữa nắm nổi tay cầm.
Dạo Tiểu Tứ xem phim hoạt hình thể loại gì .
Cô thầm phàn nàn trong lòng, đó chỉnh vẻ mặt, nắm chắc tay cầm cửa phòng chứa đồ.
Ngay khoảnh khắc cánh cửa mở , những sợi dây leo của Tiểu Tam luồn khe cửa với tốc độ nhanh như chớp.
Hoàn cần Lâm Sơ tay, Tiểu Tam treo thưởng nên dồn hết sức lực, dùng vô cành cây để giải quyết trận đấu chỉ trong vòng vài giây.
Lâm Sơ gỡ năm con chuột đen từ nó xuống bỏ hộp đựng, còn thì mặc cho Tiểu Tam tự xử lý.
Tiểu Tam vui vẻ ném hai con chuột đen miệng nhai ngấu nghiến, còn thì cất hết gian trong chiếc yếm nhỏ mà Lâm Sơ mới cho nó.
Giờ nó cũng gian nhỏ của riêng .
Tiểu Nhị và Tiểu Tứ một đứa cầm xẻng, một đứa vác búa sắt chậm chân hơn một bước, lúc đến nơi thì chẳng còn con chuột nào để mà đập.
Tiểu Nhị chút tiếc nuối đặt xẻng xuống, “Tiểu Tam lợi hại quá.”
Lâm Sơ , đang suy nghĩ xem nên an ủi trái tim nhỏ bé tổn thương của nó thế nào thì thấy Tiểu Tam lân la gần Tiểu Nhị, bí ẩn móc một con chuột c.h.ế.t từ trong yếm đưa đến bên miệng bạn .
Tiểu Nhị vội vàng dùng xẻng gạt con chuột c.h.ế.t , “Cảm ơn Tiểu Tam, ăn .”
Tiểu Tam dường như thể hiểu nổi tại Tiểu Nhị thích món ngon bậc , chỉ nghĩ là bạn ngại ngùng, nên cố dúi con chuột c.h.ế.t về phía , dọa cho Tiểu Nhị lùi mấy bước.
Trong khi đó, Tiểu Tứ vốn vô tư lự bắt đầu dạo một vòng quanh phòng chứa đồ."
"Trong phòng chứa đồ giờ chỉ còn trơ hai bộ xương khô.
Một trong hai bộ xương trói chặt ghế, vẫn còn dính bầy nhầy thịt và máu.
Lâm Sơ lách qua hai bộ xương, dọn dẹp đống đồ đạc lộn xộn phía chúng.
Một đường ống nước màu tiệp với màu tường đột ngột hiện mắt cô.
Dưới đáy đường ống nước một cái lỗ to gần bằng đầu , mép lỗ loang lổ những vết c.ắ.n nham nhở.
Những dấu vết giống hệt những vết c.ắ.n ở miệng cống nhà Mẫn Nhã.
Lũ chuột đen biến dị thành sinh vật hắc ám lực c.ắ.n mạnh đến đáng sợ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tan-the-nhat-rac-ta-dua-vao-bien-do-phe-thanh-bao-mot-duong-xung-ba/chuong-519.html.]
Lâm Sơ đoán rằng, Mẫn Nhã lẽ nhận nhà sắp lũ chuột đen tấn công. chồng cô may thương trong lúc chống trả lũ chuột, nên cô đành đưa đến nơi mà cô cho là an nhất – phòng chứa đồ tầng thượng.
Thế nhưng cô ngờ rằng, đằng vô đồ đạc trong căn phòng ẩn giấu một đường ống nước.
Nơi cô nghĩ là an nhất, cuối cùng trở thành nấm mồ chôn chồng .
Tuy nhiên, nguyên nhân thật sự là gì thì trong cuộc cũng còn nữa, Lâm Sơ cũng chỉ thể phỏng đoán mà thôi.
những chuyện cũng chẳng quan trọng, quan trọng là tiến độ nhiệm vụ ẩn của cô tăng thêm 30%.
Hiện tại, tổng tiến độ nhiệm vụ ẩn của cô đạt 40%.
Vẫn còn hơn nửa quãng đường nữa mới tới thành phố ngầm Nam Tiêu, nếu may mắn một chút, lẽ cô sẽ thành nhiệm vụ ẩn khi đến nơi.
Lâm Sơ nhà Mẫn Nhã, thu hai bộ đồng phục của đội vệ binh gian.
Rời khỏi tòa nhà của Mẫn Nhã, cô kiểm tra một lượt năm tòa nhà còn trong khu.
Trong những tòa nhà vẫn còn thở của sống, xem do hạn chế bởi những điều kiện khắc nghiệt như mưa axit và đêm dài, nên đôi vợ chồng vẫn kịp tay với những tòa nhà khác.
Lâm Sơ cũng gì khác, ở mỗi tòa nhà cô đều men theo cầu thang bộ trèo lên phòng chứa đồ tầng thượng, khui miệng cống thoát nước đặt một miếng giăm bông hun khói ở đó.
Tiểu Tam thì canh sẵn ở miệng cống, chờ lũ chuột bò lên từ đường ống. Cứ một con ló đầu lên là nó tay nhanh như chớp, siết cổ con chuột đến c.h.ế.t ném gian trong chiếc yếm, tích trữ để ăn dần.
Giao việc thưởng cho Tiểu Tam, Lâm Sơ vô cùng yên tâm. Còn thì mở một cánh cửa vô hạn về nơi ẩn náu, chiếc ghế bập bênh ở cổng sân nghỉ ngơi lấy sức.
Chờ Tiểu Tam gõ cửa báo hiệu xong việc, cô mới , rắc thêm ít t.h.u.ố.c diệt chuột đường ống mới sang tòa nhà khác.
Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!
Xử lý hết năm tòa nhà ngốn của Lâm Sơ trọn hai ngày, dọn dẹp sạch sẽ cả lũ chuột biến dị lẫn biến dị.
Xong xuôi việc, cô vòng đến cứ điểm chính phủ gần nhất. Dùng phận đặc biệt trong đội vệ binh do em Phùng Kinh Luân cấp phép, cô truyền tin tức về việc chuột đen biến dị cho đội vệ binh ở đây.
“Lúc ở hiện trường còn tìm hai bộ đồng phục của đội vệ binh. xem qua phân khu quản lý của chính phủ, đoán rằng thể là thành viên của các cử .”
Lâm Sơ lấy từ trong ba lô hai bộ đồng phục hư hỏng của đội vệ binh, đưa cho lính gác đang trực ban định rời .
“Lâm Sơ? Đội trưởng Lâm?”
Lâm Sơ đầu về phía phát tiếng gọi, chỉ thấy một đàn ông mày rậm đeo kính đang mỉm tiến về phía cô.
“Anh là?”
Người đàn ông với nụ nho nhã đến mặt cô: “ là Giang Miểu. từng gặp cô khi họp cùng với châu trưởng. Cô mang về nhiều tin tức, trong đó tin của chị gái .”
“Từ lúc chị đột ngột mất tích, cả nhà đều lo lắng. Bây giờ chị vẫn còn sống, tuy chút nguy hiểm và vất vả, nhưng tóm là vẫn bình an, mừng lắm. vẫn luôn trực tiếp cảm ơn cô, nhưng giải quyết xong công việc thì cô .”
Nói đến đây, Giang Miểu cúi đầu chào cô: “Cảm ơn cô.”
Nghe thấy chuyện , Lâm Sơ cũng nở một nụ nhẹ.