Tận Thế Nhặt Rác – Ta Dựa Vào Biến Đồ Phế Thành Bảo Một Đường Xưng Bá - Chương 493

Cập nhật lúc: 2025-10-03 08:34:12
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Hù c.h.ế.t , còn tưởng sắp toi ở đây chứ.” Bàng Soái thở phào một nhẹ nhõm.

“Mà Lâm Sơ, hình như cô lợi hại hơn hồi ở thế giới băng giá nhiều lắm đấy nhé. Cái thủ của cô, e là dù phòng cũng đ.á.n.h .”

Lâm Sơ bắt đầu lải nhải, bất đắc dĩ lắc đầu: “Chỉ là may mắn thôi.”

“Mà lúc mới phát hiện cô nhỉ? Ở đây cửa , cô đúng là xuất quỷ nhập thần. May mà chúng quen , thì đúng là dọa c.h.ế.t .”

Bàng Soái ngước mắt quan sát tình hình trong phòng. Lâm Sơ liền gật gù vẻ tán đồng.

Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!

“Còn , may mà chúng quen , nếu tay hạ sát .”

Câu của Lâm Sơ khiến Bàng Soái bất giác rụt cổ .

“Uy uy uy, Lâm Sơ, đừng dọa kiểu đó chứ. Thế giới cấp S cũng đầu đến, thể hợp tác thì chắc chắn vẫn là nhất mà, đúng ? Cái mạng nhỏ của đáng bao nhiêu tiền .”

“Cô , suốt cả chặng đường ...”

Nói , liền tới xuống mép giường gấp.

Lâm Sơ Bàng Soái là kẻ lắm lời, và xem mấy thế giới gặp, cái tật của chẳng hề thuyên giảm. Vì , cô quyết định chặn họng .

“Anh đến nhiệm vụ thứ mấy ? Thời gian đếm ngược còn bao lâu?”

Nghe Lâm Sơ hỏi đến chuyện nghiêm túc, Bàng Soái lập tức kìm ham thao thao bất tuyệt như ngựa hoang thoát cương của , nghiêm túc trả lời câu hỏi của cô.

vẫn đang ở nhiệm vụ đầu tiên, thời gian đếm ngược còn hai ngày mười bốn tiếng.”

Thời gian đếm ngược của gần như trùng khớp với của Lâm Sơ.

Lâm Sơ nheo mắt đ.á.n.h giá Bàng Soái một lúc, khiến đột nhiên cảm thấy lạnh cả sống lưng.

bà cô của ơi, như thế? sai chỗ nào sai gì ? Cô cứ , sửa , mà sửa cũng cố sửa, ...”

“Anh cũng thả xuống từ mười hai ngày .”

Lâm Sơ dứt lời, Bàng Soái ngẩn , nhưng vẫn trả lời theo bản năng: “ , chuyện gì ?”

"Thấy vẻ mặt của Lâm Sơ ngày càng sa sầm, Bàng Soái đột nhiên bừng tỉnh.

“A, nhớ ! Cô chính là phụ nữ cả đám vây đ.á.n.h hôm , cái đạo cụ chống phân hủy thức ăn !”

Nói xong, gã vội vàng bịt miệng , đó cuống quýt lắc đầu.

“Không đúng đúng, Lâm Sơ cô ! Hôm đó hùa đ.á.n.h cô, chỉ nhân lúc bọn họ đang vây đ.á.n.h cô để chạy trốn thôi. tuyệt đối cố ý bỏ chạy , là do nhận cô đấy chứ! Nếu nhận cô thì chạy , với tình nghĩa của chúng , chắc chắn sẽ ở giúp cô một tay .”

Thấy Lâm Sơ chỉ với nụ như như , Bàng Soái chút chột , vội mặt .

“Thôi , thừa nhận là lúc đó dù nhận cô thì cũng chuồn thẳng thôi. Chỗ đó đông như , mà ở thì chẳng thành cái bánh bao nhân thịt cho bọn chúng xâu xé ? lúc thật sự nhận cô, nếu thì dù nhát gan đến mấy, cũng sẽ nhặt xác cho cô. Điểm tin chứ...”

“Được , tin.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tan-the-nhat-rac-ta-dua-vao-bien-do-phe-thanh-bao-mot-duong-xung-ba/chuong-493.html.]

Lâm Sơ lắc đầu. Cô nếu lên tiếng cắt ngang, Bàng Soái thể tự biên tự diễn trong đầu, một độc thoại hết cả ngày cũng nên.

nhiều thời gian để gã lảm nhảm ở đây.

“Mục tiêu nhiệm vụ của cũng ở thành phố Hưng ?”

Nghe Lâm Sơ chuyển sang chuyện nghiêm túc, đôi mắt đang cụp xuống vì chột của Bàng Soái lập tức sáng lên. “Chứ còn nữa! Thành phố Hưng đúng là xa thật, chuyến mệt c.h.ế.t , cô là, ...”

Thấy Bàng Soái sắp lảng sang chuyện khác, Lâm Sơ hỏi tiếp: “Mục tiêu nhiệm vụ của là ai?”

“Một tên là Phùng Kinh Luân, còn cô?”

Bàng Soái dứt lời, ngẩng lên thấy ánh mắt Lâm Sơ gì đó là lạ, gã liền nghi ngờ hỏi: “Ối ối ối, lẽ nào trùng hợp đến , mục tiêu của chúng là một ? Thế thì quá , chúng thể hành động cùng , hai hợp tác thì đỡ mệt hơn hẳn.”

Lâm Sơ liền liếc gã một cái: “Phùng Kinh Luân thì hôm nay gặp .”

Bàng Soái: “Hả?”

“Vậy là cô tiến hành đến giai đoạn hai của nhiệm vụ ? Nhiệm vụ giai đoạn hai là gì thế? Có khó ?”

Lâm Sơ lắc đầu: “Mục tiêu của là Phùng Kinh Vĩ, gặp Phùng Kinh Luân cũng vô dụng, chịu giới thiệu với Phùng Kinh Vĩ.”

“Phùng Kinh Vĩ, Phùng Kinh Luân? Hai em ?” Bàng Soái , xoa cằm trầm ngâm: “Nếu như thì Phùng Kinh Luân dễ gặp hơn ?”

Lâm Sơ gã với vẻ tiếc nuối: “Lúc một mối để liên lạc với Phùng Kinh Luân, nhưng hôm nay dùng mất , chắc là sẽ gặp nữa .”

Có điều, với thủ của Bàng Soái, nếu giới thiệu gã cho Đường Cùng Thanh và lấy cớ là gia nhập đội vệ sĩ hai, chắc thể khiến gặp Phùng Kinh Luân một .

Và cô cũng thể thông qua Bàng Soái như một đầu mối để tòa nhà đó nữa.

Lâm Sơ đem kế hoạch của cho Bàng Soái, gã xong thì vô cùng phấn khích: “Quả nhiên vẫn là cô, Lâm Sơ ạ! Cái đầu của cô đúng là khác hẳn , chẳng thể nào nghĩ cách . Nếu để tự , chắc xông thẳng .”

Nụ chớm nở môi Lâm Sơ vội tắt. Cô phát hiện trong lúc chuyện với Bàng Soái, chấm đỏ nhỏ bản đồ rời khỏi tuyến đường hai điểm một đường thường ngày của , di chuyển về phía tòa nhà.

Bàng Soái thấy sắc mặt cô đột ngột đổi cũng trở nên căng thẳng: “Sao ? Có chuyện gì thế?”

“Mục tiêu của chạy .” Nói xong, Lâm Sơ liền dậy về phía cửa.

Bàng Soái thấy cô thuần thục mở cửa sổ nhảy ngoài, cũng lập tức bám theo .

Lâm Sơ lao như bay về phía tòa nhà.

May mà nơi cô chọn ban đầu cũng cách tòa nhà quá xa, chỉ mất chừng mười phút là đến phía .

Vừa đến gần, cô thấy giọng của Phùng Kinh Luân.

“Anh, cứ để đội vệ sĩ qua đó xem là , cần thiết tự . Chúng một là đ.á.n.h , hai là thể chạy, lỡ mà gặp sinh vật hắc ám thật thì chẳng là toi đời ?”

Một giọng xa lạ khác vô cùng kiên định: “Không , công trình liên quan đến tương lai của nhiều sống sót chúng , thể bất kỳ sai sót nào. Không tự qua xem, yên tâm.”

 

Loading...