Dò theo tiếng động, cô quan sát một lúc mới phát hiện những đốm sáng xanh lục lập lòe bên ngoài một tòa chung cư cao chừng mười tầng, cách cô năm cây .
Với thị lực ban đêm hiện tại, cô vẫn thể rõ đó là thứ gì.
Mãi đến khi tập trung kỹ năm giây, cô mới nhận đó là một bầy quạ đen gần như hòa một với màn đêm.
Toàn chúng đen kịt, chỉ đôi mắt là lóe lên thứ ánh sáng xanh lục lờ mờ trong đêm tối.
Lũ quạ kích thước lớn, trông to hơn gấp đôi, thậm chí hơn cả những con quạ bình thường trong nhận thức của Lâm Sơ.
Mỗi khi chúng đập cánh, mùi lông vũ hôi thối trong khí càng trở nên nồng nặc.
Lúc mưa axit vẫn tạnh, nhưng bầy quạ dường như hề e ngại tính ăn mòn khủng khiếp của nó, vẫn bay lượn một cách tự nhiên.
Lũ quạ đang kiên trì lao những tấm kim loại che cửa sổ mặt chúng, tạo những âm thanh va chạm sắc nhọn, chói tai, vang vọng đến ghê trong màn đêm tĩnh lặng.
Lâm Sơ quan sát kỹ hơn và phát hiện, nhiều cửa sổ bịt kim loại ở các tầng cao đều những vết lõm với mức độ khác , trông như từng chim chóc tấn công.
Bầy quạ đang công kích thể là một trong những thủ phạm gây những vết lõm đó.
Còn những ô cửa sổ cao che chắn bằng kim loại thì sớm vỡ tan tành. Dựa những sợi lông vũ còn vương khung cửa, lẽ lũ quạ đột nhập cướp phá từ lâu.
Lâm Sơ thể thấy tiếng bước chân bồn chồn vang lên từ những tòa nhà gần đó, như đang lo lắng trong nhà.
Trong cảnh tối tăm mịt mù, bên ngoài rình rập những mối nguy hiểm tên thế , quả thực dễ khiến lo âu, bất an.
Bầy quạ hoành hành trong thành phố hơn một giờ đồng hồ.
Trong suốt thời gian đó, chúng lùng sục khắp nơi, tìm kiếm những ô cửa sổ thể phá vỡ để đột nhập nhà.
“Bố ơi, … lũ quạ sắp ăn thịt chúng ?” Đôi mắt ngây thơ của cô bé con ngập tràn sợ hãi, cô bé ghé miệng sát tai bố, lo lũ quạ thấy, khẩn thiết điều gì sắp xảy .
Người đàn ông khổ, dịu dàng đưa tay vỗ về mái tóc con gái: “Tiểu Mãn đừng sợ, cửa sổ nhà gia cố , chắc chắn lắm.”
“ mà bố ơi, cửa sổ nhà em Tiểu Duệ hàng xóm cũng gia cố mà. Hồi đó em còn khoe với con nữa.”
Đôi mắt cô bé dán chặt về phía cửa sổ.
Cây nến dùng để thắp sáng trong nhà thổi tắt ngay khi lũ quạ bắt đầu tấn công, giờ đây căn phòng tối đen như mực.
Nghe con gái , ánh mắt đàn ông trĩu nặng.
Phải , lão Lưu hàng xóm vách bên, già mới mụn con nên cưng như trứng mỏng, thằng bé đó cứ gặp Tiểu Mãn nhà là thích khoe khoang.
Khi mưa axit bắt đầu trút xuống, lão Lưu là một trong những đầu tiên trong tòa nhà sắm về loại vật liệu vũ trụ đó. khi , t.h.ả.m họa chỉ mới bắt đầu, chẳng ai ngờ chuyện sẽ đến nước .
Người bán vật liệu cung cấp dịch vụ lắp đặt, nhưng thu một khoản phí cắt cổ.
Để tiết kiệm khoản tiền đó, lão Lưu tự lắp đặt.
Vốn dĩ chỉ nghĩ là để che mưa, nên ông chỉ dùng dụng cụ thông thường đóng nó lên tường bên ngoài là xong.
Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!
Ai ngờ đó, thời gian ban ngày ngày một ngắn , bầu trời chẳng còn sáng lên nữa, cứ như thể hành tinh của họ mặt trời ruồng bỏ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tan-the-nhat-rac-ta-dua-vao-bien-do-phe-thanh-bao-mot-duong-xung-ba/chuong-485.html.]
Và xuất hiện lũ quạ ăn thịt , chúng đập vỡ những ô cửa sổ bảo vệ, xông nhà cướp phá.
Gia đình lão Lưu cũng vì lớp vật liệu gia cố đủ vững chắc mà lũ quạ ăn thịt để mắt tới, cả nhà ba đều bỏ mạng một ngày hơn một tháng .
“Cửa sổ nhà em Tiểu Duệ là do chú Lưu tự lắp, chắc chắn. Nhà thì khác, con đừng sợ.”
Nói , vùi mặt con gái lồng n.g.ự.c .
Chỉ mới , thấy một vết nứt cực nhỏ xuất hiện tấm vật liệu vũ trụ bên ngoài cửa sổ.
Lũ quạ ăn thịt trở nên kinh khủng tột độ trong đêm tối thể bỏ qua một cơ hội như .
Chắc chắn với chắc chắn cái gì, chỉ cần lũ quạ còn sống, dù hôm nay chúng thì vài ngày nữa chúng cũng sẽ .
Không bao giờ hồi kết.
Chỉ cần…
Chỉ cần cấp tay giúp họ di tản đến nơi an , sớm muộn gì cả nhà cũng sẽ chung phận với hàng xóm, bỏ mạng trong bụng lũ quạ ăn thịt .
Liệu thể chờ đến ngày cứu viện tới ?
Nghĩ đến đây, đàn ông ôm chặt lấy vợ bên cạnh, cả nhà ba ôm riết lấy , chờ đợi cảnh tượng kinh hoàng sắp ập đến.
Một cái mỏ chim sắc nhọn chui khe nứt,眼 thấy sắp phá vỡ lớp vật liệu bên ngoài thì đột nhiên rụt về.
Ngay đó, tiếng mổ chim inh tai nhức óc biến mất, tiếng cánh vỗ phành phạch ngày một xa dần, dường như bầy quạ đang bay về phía đông thành phố.
Người vợ với khuôn mặt trắng bệch ngẩng lên từ trong lòng chồng.
“Chúng ?”
Người đàn ông lắc đầu: “Chắc là đang lừa chúng thôi, em đừng cử động, đây giống tác phong của lũ quạ đó.”
Miệng , nhưng trong lòng cũng nhen nhóm một tia hy vọng.
lúc , cô con gái trong lòng đột nhiên giãy , chạy lon ton đến bên cửa sổ.
“Tiểu Mãn! Con gì thế, ngay!”
Người đàn ông vội vàng lao tới, bế thốc con gái trở lòng , trong lúc cấp bách, giọng cũng lớn hơn hẳn.
“Suỵt, bố ơi, bố là to mà,” Tiểu Mãn tỏ vẻ đồng tình, đưa tay che miệng , “Bố ơi, lũ quạ mới thôi, bố đừng gọi chúng đấy.”
Nghe con gái , đàn ông sững .
Lũ quạ… thật sự ?
Anh từ từ tiến gần cửa sổ, quả nhiên phát hiện mùi lông vũ đầy áp bức bên ngoài nhạt nhiều.
Vẻ mặt thoạt đầu vui mừng, đó dâng lên vài phần bất lực.