Tận Thế Nhặt Rác – Ta Dựa Vào Biến Đồ Phế Thành Bảo Một Đường Xưng Bá - Chương 462

Cập nhật lúc: 2025-10-03 08:33:09
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tiếng reo hò của Tiểu Tam vang lên trong đầu Lâm Sơ, vẻ mặt cô bất giác dịu vài phần. Ánh mắt cô lướt qua Dương Kiến Mộc đang cúi gằm mặt từ nãy đến giờ.

“Ồ... Các là đội Tím ! Chơi chán quá , tất cả đều bấm màu trắng, nhạt nhẽo, nhạt nhẽo.”

Giọng của dẫn chương trình tràn đầy sự thất vọng vì xem kịch , còn bốn Mã Chí Xa thì thở phào một thật dài.

“Đội trưởng, chúng !”

Một thành viên trong đội siết chặt nắm đấm, khẽ reo lên.

Mã Chí Xa gật đầu, vỗ vai từng một: “Tốt lắm, đều .”

Anh Cận Mặc trong giây lát nhanh chóng dời mắt . Khoảnh khắc lọt tầm mắt của Lâm Sơ, cô , Mã Chí Xa đang ngầm xác nhận ý định hợp tác cuối cùng với Cận Mặc.

Còn Cận Mặc...

“Tiếp theo, công bố kết quả của đội chúng .”

Giọng cất lên thu hút ánh trong trường .

Hiện tại, đội Trắng là đội sống sót đông nhất.

Đội Tím bốn , trong khi đội Trắng vẫn còn đủ năm thành viên.

Sự thành công của đội Trắng sẽ quyết định ai là tạm thời vươn lên dẫn đầu.

Tất cả đều nín thở chờ đợi.

Ngay cả Denis, kẻ đang tựa tường với vẻ cà lơ phất phơ, cũng thu dáng điệu hờ hững mặt.

“...Biết , đội Trắng chứ gì! Cái đội đông nhất mà, các đúng là khiến khác đoán đấy.”

“Rõ ràng là đội đông nhất, khó kiểm soát nhất, nhưng ai nấy đều quyết định nhanh gọn đến lạ.”

“Còn cái cuối cùng tên gì nhỉ, Thành Hạo ?”

Nghe dẫn chương trình gọi tên , Thành Hạo theo phản xạ giơ tay lên, ngay giây thấy tiếng cằn nhằn om sòm của .

“...Cái Thành Hạo đó lúi ha lúi húi quỳ rạp đất, mò mẫm đến cái máy tốn hết nửa thời gian , thế mà lúc chọn thì chỉ mất đúng một giây!”

“Này! Có nhầm đấy? Quy tắc còn kỹ bấm chọn !”

“Thật nên các ngây thơ là ngốc nghếch nữa, hừ! Dù thì cũng chẳng ai nhận phần thưởng cả, viên màu trắng!”

Nghe kết quả , Lưu Siêu Nam vốn đang siết chặt nắm đ.ấ.m liền nhảy cẫng lên: “Tuyệt quá! Tuyệt quá !”

Thành Hạo thì toe toét , đó đ.ấ.m nhẹ một cái cánh tay Dương Kiến Mộc.

“Uầy, sợ c.h.ế.t khiếp, bạn. Sao từ đầu đến cuối ông câu nào thế, im như hũ nút . Mấy đội đứa nào cứ cúi gằm mặt là y như rằng mưu đồ riêng, cứ tưởng ông cũng là kẻ phản bội chứ!”

Nghe Thành Hạo hỏi, Lâm Sơ và Cận Mặc cũng đồng thời hướng mắt về phía Dương Kiến Mộc.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tan-the-nhat-rac-ta-dua-vao-bien-do-phe-thanh-bao-mot-duong-xung-ba/chuong-462.html.]

Lâm Sơ phần tò mò.

lòng là thứ thể đem thử thách, đặc biệt là khi đội của họ đông nhất, càng dễ xảy chuyện.

, cô để Tiểu Tam và Tiểu Tứ ở bên trong.

Cô đưa cho Tiểu Tam bản của kỹ năng “Theo Dấu” và “Kim Thiền Thoát Xác”, đó dùng hai tờ giấy chép khác những kỹ năng tương tự cho Tiểu Tứ. Cuối cùng, cô thậm chí còn nhét cả “Đồng Hồ Cát Tĩnh Lặng” gian quần áo của Tiểu Tứ.

Kỹ năng “Theo Dấu” là để ẩn mí mắt của dẫn chương trình. Ban đầu cô chỉ định để hai đứa nhóc thử một phen, ngờ chúng thành công thật. Kỹ năng “Kim Thiền Thoát Xác” và “Đồng Hồ Cát Tĩnh Lặng” là để đảm bảo chúng thể an thoát ngoài khi chuyện kết thúc.

Đương nhiên, điều quan trọng nhất là cô nhét túi của Tiểu Tứ hai đạo cụ khống chế mới đổi .

Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!

Hai tên nhóc chứng kiến bộ quá trình, và chúng chỉ cần dùng đến một đạo cụ khống chế. Tiểu Tứ dứt khoát dùng đạo cụ còn lên Thành Hạo, điều khiển lờ chúng , trốn mũ của để khỏi phòng.

Vừa trở về túi áo của Lâm Sơ, chúng tíu tít kể chuyện.

“Chủ nhân lúc vẻ kỳ quái . Tụi con sợ chọn khác nên ngay khi đến cái máy, Tiểu Tứ lập tức khống chế chọn màu trắng. Chứ thật định chọn gì thì tụi con cũng nữa.”

“Những khác trông kiên định chọn màu giống chủ nhân luôn đó ạ.”

Dương Kiến Mộc ngơ ngác ôm lấy cánh tay Thành Hạo đấm, một lúc mới “Tê” lên một tiếng, ánh mắt vẫn còn vài phần m.ô.n.g lung.

cũng nên chọn thế nào nữa. Đen trắng đều chọn, rối trí quá. mà chọn màu trắng, vì bản mà chọn màu đen.”

chẳng hiểu , ngay từ lúc bước , trong đầu cứ văng vẳng một giọng bảo rằng hãy chọn màu trắng. hoang mang lắm. Thế nhưng khi đến cái máy, giọng bỗng trở nên vô cùng quả quyết, khẳng định rằng bắt buộc chọn màu trắng.”

“Thế là chọn dứt khoát. chọn xong , lòng thấy trống rỗng thế nào , thậm chí còn nhớ nổi tâm trạng của lúc bấm nút là gì nữa.”

Anh nhăn mặt, ngẩng lên , vẻ mặt chút hổ: “ thực sự thiếu điểm. Số điểm đó, việc cần dùng đến.”

Nói đến đây, ngập ngừng một chút thở dài: “ Mặc cũng , mục tiêu cuối cùng… vẫn là càng đông càng . chọn màu trắng, sai .”

Xem , tự thuyết phục bản .

Thành Hạo rạng rỡ: “Tốt quá Kiến Mộc, theo Mặc chắc chắn là sai .”

“Ừ!” Dương Kiến Mộc gật đầu chắc nịch, “Không sai.”

Lâm Sơ ngẩng đầu về phía Cận Mặc. Anh dường như cảm nhận ánh mắt của cô, cũng gật đầu nhẹ đến mức khó mà nhận .

Lâm Sơ khẽ thầm.

Thật , khi quyết định để Tiểu Tam và Tiểu Tứ ở , cô đoán rằng với tư cách là đội trưởng, Cận Mặc lẽ sẽ tay can thiệp khi cô giải thích luật chơi. dám đặt hết hy vọng khác, vì cô chắc thủ đoạn của Cận Mặc hiệu quả . Cô chỉ tin chính .

Nhìn bộ dạng mơ màng của Dương Kiến Mộc lúc , trông cứ như thể dính quá nhiều kỹ năng khống chế cùng lúc, đầu óc vẫn tỉnh táo.

Thôi thì dù nữa, lãng phí kỹ năng cũng , còn hơn là để kết quả cuối cùng vượt ngoài tầm kiểm soát.

“Được , giờ chỉ còn kết quả của đội tạm thời là công bố thôi!”

 

Loading...