Tận Thế Nhặt Rác – Ta Dựa Vào Biến Đồ Phế Thành Bảo Một Đường Xưng Bá - Chương 44
Cập nhật lúc: 2025-10-01 08:20:47
Lượt xem: 12
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nếu Trịnh Tử Ngọc...
Lòng bàn tay trái của Lâm Sơ siết chặt một con d.a.o găm gỉ sét màu nâu đỏ, hàng mi khẽ cụp xuống, nhưng sự chú ý của cô hề rời khỏi một giây nào. Con d.a.o uốn ván thể g.i.ế.c ngay lập tức, nhưng là vũ khí tuyệt vời để khống chế kẻ khác.
Trịnh Tử Ngọc lùi cho đến khi chỉ còn cách cô một bước chân thì dừng .
Vu Hồng Phi đầu, thấy hai cô gái sát , tưởng họ bàn chuyện gì đó nên lập tức dậy, cất kỹ mấy cặp nhãn cầu trong tay định bước tới.
Không ngờ nhấc chân, Trịnh Tử Ngọc quát khẽ.
“Anh yên đó, qua đây!”
Vu Hồng Phi khựng , chút ngơ ngác tại chỗ, hết Trịnh Tử Ngọc Lâm Sơ.
Anh... gì , tự dưng mắng thế ?
Lâm Sơ Trịnh Tử Ngọc chắn , lưng thẳng tắp. Trông thì vẻ hung dữ, nhưng cách cô chỉ một bước chân, Lâm Sơ vẫn thể nhận cơ thể cô đang khẽ run.
Cô đang... giúp đề phòng Vu Hồng Phi ư?
Giọng lạnh nhạt của Lâm Sơ vang lên, phá vỡ bầu khí phần căng thẳng.
“Hai trong , dọn dẹp qua một chút ngay.”
Nghe Lâm Sơ , cả hai đều chấn động.
Vu Hồng Phi Lâm Sơ định dùng gian để thu dọn xác zombie, bảo họ chính là để trông chừng cô gái tóc đuôi ngựa , để cô phát hiện bí mật gian.
Trịnh Tử Ngọc thì hai mắt sáng lên, cô thời điểm để thể hiện giá trị của đến. Cô để mắt đến gã cao to , kéo xa một chút, để Lâm Sơ thể rảnh tay hành động.
“Chúng trong xem còn con zombie nào .”
“Sơ Sơ, bọn nhé, cẩn thận.”
Mỗi một suy nghĩ, nhưng mục đích thống nhất đến lạ. Cả hai đều dán chặt mắt đối phương, cho bất kỳ cơ hội nào để đầu .
Rất nhanh, Lâm Sơ dọn dẹp xong đám xác zombie mặt đất, đó cất bước trạm chuyển phát nhanh để hội hợp với hai .
Trạm chuyển phát nhanh là một căn nhà trệt độc lập, xây ở góc Tây Bắc của khu công nghệ, dựa sát hàng rào. Diện tích lớn, chỉ mười mấy mét vuông. Căn nhà chỉ một cánh cửa lớn và một cửa cuốn. Thảm họa zombie bùng phát quá đột ngột, cửa lớn chỉ kịp đóng một nửa, nửa còn vẫn mở toang.
Ngày thường cũng zombie lảng vảng . Chỉ là thấy tiếng đ.á.n.h bên ngoài, chúng tự chui đầu rọ, biến thành vong hồn tay họ.
Hiện tại, trong trạm chuyển phát nhanh, chỉ còn những vết m.á.u loang lổ nền xi măng và bức tường trắng, chứng minh rằng từng zombie ở đây.
Vu Hồng Phi và Trịnh Tử Ngọc nhưng hề cúi đầu tìm đồ, mà chỉ chăm chăm đối phương. Mãi đến khi thấy tiếng bước chân của Lâm Sơ, cả hai mới đồng loạt đầu cô.
“Ở đây zombie,” Vu Hồng Phi lên tiếng báo cáo tình hình .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tan-the-nhat-rac-ta-dua-vao-bien-do-phe-thanh-bao-mot-duong-xung-ba/chuong-44.html.]
Lâm Sơ gật đầu, ngước mắt quanh một vòng.
Trên các kệ hàng của trạm vẫn còn chất đống nhiều bưu kiện kịp lấy . Nhìn lướt qua, những kiện hàng lớn nhỏ chồng chất lên , ước chừng cũng đến vài trăm món."
"Để tránh lũ zombie tiếng động thu hút kéo đến khiến cả ba kịp trở tay, họ cùng đẩy cửa kính hai cánh của trạm chuyển phát đóng .
Như , dù zombie kéo đến cũng thể xông ngay , đồng thời lớp cửa kính cũng giúp họ dễ dàng quan sát tình hình bên ngoài.
Sau khi đóng cửa, Vu Hồng Phi lục chiếc ba lô đeo vai, lấy ba chiếc đèn pin đội đầu màu đen đưa cho Lâm Sơ và Trịnh Tử Ngọc mỗi một chiếc.
“Đây là đèn pin đội đầu kiếm ở thế giới . Mọi đội lên , sẽ tiện việc hơn.”
Trời sập tối, thế giới cắt điện tuyến từ lâu nên trong phòng chẳng bất cứ thứ gì để thắp sáng. Mấy chiếc đèn pin đội đầu đúng là thứ họ cần nhất lúc , chiếu sáng rảnh tay, vô cùng tiện lợi.
Lâm Sơ thầm khen Vu Hồng Phi chu đáo, miệng lời cảm ơn đưa tay nhận lấy chiếc đèn pin từ .
Dù Trịnh Tử Ngọc vẫn luôn gã đàn ông đột nhiên nhập bọn mắt, nhưng thấy cẩn thận lo xa đến , còn chuẩn sẵn trang cho cả hai cô, sắc mặt cũng dịu ít nhiều.
“Cảm ơn.”
Lần đầu tiên, cô khách sáo gật đầu với Vu Hồng Phi khi nhận lấy chiếc đèn pin. ngay đó, cô vẫn nhanh chóng lùi về bên cạnh Lâm Sơ, duy trì cảnh giác cần .
Vu Hồng Phi dường như chẳng bận tâm, chỉ toe toét , gãi gãi đầu. Thấy Lâm Sơ và Trịnh Tử Ngọc loay hoay đội đèn lên, mới vội vàng đội chiếc của .
Trạm chuyển phát là một căn phòng hình chữ nhật dài, từ chỉ vỏn vẹn ba dãy kệ hàng. Mỗi dãy kệ ghép từ nhiều kệ nhỏ, nối liền thành một hàng dài chừng năm mét.
Ba chia mỗi một dãy kệ, bắt đầu công cuộc “càn quét”.
Một vài kiện hàng ghi rõ tên hoặc mã hiệu sản phẩm phiếu gửi. Những món đồ chiếm chỗ vô dụng như thú nhồi bông, đồ thủ công mỹ nghệ đồ trang trí đều họ thẳng tay ném sang một bên. Đồ ăn và vật dụng hàng ngày khi khui xếp bên kệ hàng, còn quần áo và các vật dụng giữ ấm thì chất đống bên trái.
Dù mỗi đều một con d.a.o gập để rạch thùng, nhưng với hàng trăm kiện hàng như , họ cũng mất gần hai tiếng đồng hồ mới xử lý xong xuôi.
Lâm Sơ cuối cùng cũng hiểu vì nhiều mê mẩn trò mở hộp mù đến thế.
Cảm giác khi khui hộp… quả thực phấn khích.
Bạn sẽ bao giờ đoán sẽ mở thứ gì. Nếu đó là một món đồ hữu dụng, thì ngay cả một điềm tĩnh như Lâm Sơ cũng kìm mà vui sướng trong lòng.
Thành quả khiến cô hài lòng nhất là hai thùng cơm tự sôi, vài thùng sữa tươi, sữa chua, nước ngọt, nước điện giải và các loại đồ uống khác. Đại dịch zombie bùng phát ở thế giới cũng ngót nghét một năm, nên những loại thực phẩm hạn sử dụng chỉ nửa năm đương nhiên hết hạn từ lâu. Vài hộp sữa thậm chí còn phồng cả lên, lát nữa lúc chia đồ, chắc chắn sẽ chẳng ai thèm giành với cô. Chỉ cô với khả năng biến đồ hỏng thành đồ mới thể khiến chúng giá trị trở .
Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!
Tiếp đến là một ít quần áo.
Vì đây là trạm chuyển phát trong một khu công nghệ phần mềm, môi trường việc khá thoải mái, tự do ăn mặc nên quần áo họ mua cũng đa dạng, từ đồ thể thao, váy liền cho đến áo chống nắng và áo khoác mỏng. Có thể thấy lúc đại dịch bùng phát, thời tiết vẫn còn khá nóng. Chỉ một ít tranh thủ đợt giảm giá trái mùa để mua áo phao và áo hoodie, nhưng so với cả đống quần áo mỏng manh thì lượng chỉ như muối bỏ bể.
dù là quần áo mùa nào nữa, Lâm Sơ cũng đều thiếu.