Tận Thế Nhặt Rác – Ta Dựa Vào Biến Đồ Phế Thành Bảo Một Đường Xưng Bá - Chương 422

Cập nhật lúc: 2025-10-03 08:31:49
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Giọng của gã chủ trì dứt, tại bàn nhịn mà đ.ấ.m mạnh xuống mặt bàn.

“Cái cuộc thi c.h.ế.t tiệt gì thế , đến quy tắc cũng cho rõ ràng!”

Nhiều khác cũng mang vẻ mặt bất mãn tương tự, nhưng ai dám thành lời.

Ai mà gã chủ trì biến thái trừng phạt họ vì tội ăn hàm hồ .

Phần lớn đều bắt đầu tăng tốc độ xử lý đồ ăn tay.

Lâm Sơ vẫn ung dung nướng hai món của .

Ngay từ lúc phát hiện màn hình điện tử hiển thị thời gian, cô bấm giờ trong hệ thống. Bây giờ mới trôi qua mười phút, thời gian vẫn còn dư dả."

"Động tác của Lâm Sơ hề vội vã, nhưng tốc độ cô xử lý hết đĩa thức ăn chẳng hề kém cạnh bất kỳ ai.

Lưu Siêu Nam ngấu nghiến nuốt trọn cái đầu rắn ghê rợn trong miệng, thấy đĩa của Lâm Sơ chỉ còn phân nửa con chuột.

Khi đĩa thức ăn sạch trơn, Lâm Sơ thấy tiếng Tiểu Tam chép miệng thòm thèm.

“Vẫn ăn nữa ?”

“Vâng thưa chủ nhân, nếu là đồ sống thì càng tuyệt ạ.”

Lâm Sơ khỏi bật .

“Về cho ngươi ăn thêm.”

Sau khi thấy những kẻ định giấu bữa sáng gian lưu trữ chỉ nhận hình phạt điện giật, Lâm Sơ bèn nhét một viên Hộ Tâm Hoàn miệng, quyết định thử chiều theo cơn thèm ăn của Tiểu Tam.

Lọ t.h.u.ố.c trị thương Lâm Sơ giao cho Tiểu Tứ trong túi, chỉ chờ điện giật là tự chữa cho .

Không ngờ khi Tiểu Tam ăn miếng thịt rắn đầu tiên, hình phạt hề kích hoạt.

Lâm Sơ để cành của Tiểu Tam giấu trong tay áo , mỗi đều giả vờ đưa thức ăn lên miệng, nhưng thực chất là đút thẳng cho nó.

Cứ như , cho đến khi miếng thịt chuột cuối cùng cũng Tiểu Tam nuốt chửng.

Lâm Sơ một nhận thức mới về bữa ăn sáng .

Xem , chỉ cần lãng phí, ăn hết thức ăn là , bất kể kẻ ăn là ai, thậm chí .

Còn những kẻ giấu bữa sáng trừng phạt là vì hành vi của họ thể tính là “ăn”.

Chỉ còn năm phút nữa là hết giờ ăn sáng, bàn vẫn còn ít đang nhồi nhét đầy miệng, gương mặt khổ sở cố nuốt xuống.

Lưu Siêu Nam bên cạnh cô lúc chỉ còn đoạn đuôi rắn cuối cùng là thể kết thúc bữa sáng của . Phía đối diện, Cận Mặc sớm buông d.a.o nĩa, thẳng ghế, đôi mắt đen sâu thẳm chậm rãi lướt những xung quanh.

Dường như cảm nhận đang , Cận Mặc hướng mắt về phía Lâm Sơ. Ánh mắt hai chạm vội dời , đồng thời sang hướng khác.

Hai kẻ điện giật lúc vẫn đang liệt ghế, thể thể cử động.

Bữa sáng của họ vẫn còn vương vãi bên cạnh bàn.

Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!

Gã đàn ông tóc nâu khi nhét xong miếng thịt cuối cùng miệng , nhai cúi xuống nhặt bữa sáng mà cô gái mắt xanh lục bên cạnh ném xuống đất, cố gắng nhét miệng cô .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tan-the-nhat-rac-ta-dua-vao-bien-do-phe-thanh-bao-mot-duong-xung-ba/chuong-422.html.]

cơ thể đối phương hiện đang quá yếu, thể thực hiện động tác nuốt, loay hoay mãi cũng nhét .

Cuối cùng, gã dường như nhớ cho cô uống Hộ Tâm Hoàn, bèn dứt khoát ném miếng thịt trong tay đĩa mặt cô , buông xuôi.

Keng! Keng! Keng! Hết giờ ăn sáng ! Thế nào, những thí sinh yêu của , các vị thích bữa sáng mà chuẩn cho ?

“Thích.”

Chỉ vài lác đác trả lời, trong đó cả Lâm Sơ.

Dĩ nhiên, cô trả lời cho Tiểu Tam.

Trong khi đó, mấy khác rảnh để đáp lời, vì họ vẫn đang vật lộn nhồi nhét thịt miệng.

Thịt rắn và thịt chuột sống vô cùng khó nuốt. Họ cố gắng hết sức nhưng thịt vẫn mắc kẹt ở cổ họng, tài nào trôi xuống .

Vài sợ hãi đến mức mặt mày trắng bệch.

Nghe thấy những giọng thưa thớt, giọng điệu của chủ trì đột nhiên cao vút lên.

Các ngươi thế hả? Bữa sáng ngon như kẻ ăn hết! Còn kẻ lãng phí nữa chứ!

Lãng phí thức ăn là tội đáng chết! Các ngươi chịu trừng phạt!

Giọng giận dữ dứt, trần nhà đột nhiên tiếng động.

Ngay giây tiếp theo, tấm lưới sắt đầu những kẻ ăn xong bữa sáng bật mở, và vô những thứ lúc nhúc, trườn bò ghê rợn đột nhiên trút xuống đầu xuống mặt họ.

Vài thí sinh tại hiện trường bất giác đưa tay che miệng.

Thứ rơi xuống chính là rắn rết chuột bọ, những món ăn đĩa của họ ban nãy. Giờ đây, chúng đang bâu lên những kẻ lãng phí “thức ăn”, điên cuồng gặm c.ắ.n huyết nhục của họ.

Sự việc xảy quá đột ngột.

Những đó vốn đang cố nhét thịt rắn miệng , bất thình lình một cơn lũ rắn rết chuột bọ bao phủ.

Bị cánh tay máy móc ghì chặt ghế, họ căn bản chỗ nào để trốn.

gạt con rắn cạp nong khỏi , nó ngoạm một phát mu bàn tay.

Hai thí sinh điện giật ăn hết bữa sáng cũng chịu chung phận.

Thảm hơn nữa là, cơ thể họ vốn còn chút sức lực phản kháng nào, lúc chỉ thể bất lực mặc cho lũ rắn rết chuột bọ xâu xé.

Số lượng rắn rết chuột bọ rơi xuống còn nhiều hơn gấp bội những gì trong đĩa ăn của họ.

Lưu Siêu Nam vốn nép sát về phía Lâm Sơ, lúc thấy phụ nữ bên cạnh chi chít rắn rết chuột bọ, cô chỉ hận thể chui tọt lòng Lâm Sơ mà trốn.

cánh tay máy giới hạn cử động của cô .

hít sâu mấy , thì thầm hỏi Lâm Sơ: “Cô... cô xem giúp , con rắn sắp bò sang chỗ ?”

cách gần, Lâm Sơ cũng đang chăm chú quan sát tình hình của bên cạnh Lưu Siêu Nam.

Cô phát hiện lũ rắn rết chuột bọ dường như chỉ nhắm mấy kẻ lãng phí thức ăn.

 

Loading...