Hắn tức giận đầu , thì thấy Đại Thành giơ cây gậy bóng chày lên, bổ thẳng đầu . Hắn thậm chí kịp né, cứ thế hứng trọn cú gậy thứ hai.
Vậy mà vẫn ngã.
Hắn điên cuồng vung con d.a.o rựa lên, c.h.é.m về phía Đại Thành.
Tất cả những chuyện đều diễn ngay cánh cửa, Lâm Sơ và Vu Hồng Phi đang c.ắ.n hạt dưa lầu thu hết tầm mắt.
Hai theo dõi cuộc ẩu đả bên , thầm đ.á.n.h giá sức chiến đấu của Mã Nham.
“Hắn chắc chắn dùng nhiều thứ tăng cường năng lực.”
Nghe Vu Hồng Phi , Lâm Sơ khẽ động lòng, “Viên Kiện Thể?”
Vu Hồng Phi gật đầu lắc đầu.
“, nhưng là nó.”
“Viên Kiện Thể tác dụng phụ thuộc thể chất của mỗi . Ở mấy thế giới , , thể chất gốc của càng thì tác dụng của nó càng lớn.”
Lâm Sơ nghĩ đến hiệu quả mờ nhạt mà nhận , khẽ mím môi.
“Thể chất gốc của Mã Nham hẳn là tệ, nhưng tại là nó?”
“Có thử nghiệm , Viên Kiện Thể dùng tối đa chỉ ba viên là hiệu quả, uống thêm cũng vô dụng. Mã Nham đ.á.n.h lén , trong tình trạng thương mà vẫn thể một chống bốn lâu như , giống như chỉ là tác dụng của ba viên Kiện Thể. Hắn hẳn là loại t.h.u.ố.c cường hóa cao cấp hơn.”
Viên Kiện Thể chỉ thể dùng ba viên, và còn cả loại t.h.u.ố.c cường hóa cao cấp hơn.
Lâm Sơ thầm ghi nhớ những thông tin , hai tay khoanh ngực, chăm chú quan sát trận chiến bên .
Lúc Mã Nham tuy vẫn đang cố gồng vững, nhưng bước chân lảo đảo, chiêu thức cũng trở nên hỗn loạn.
“Hắn sắp trụ nổi nữa .”
Lâm Sơ dứt lời, ngay giây tiếp theo, Mã Nham liền để lộ sơ hở, một bên cạnh đ.á.n.h trúng cổ tay.
*Keng!*
Con d.a.o rựa rơi xuống đất.
Mã Nham thương mất vũ khí, nhanh chóng chính những kẻ từng sắc mặt để sống khống chế.
Cả bốn đều bê bết máu, trong đó hai kẻ thương khá nặng, vết c.h.é.m n.g.ự.c toác thấy cả da thịt. Dao rựa của Mã Nham cực kỳ sắc bén, mỗi nhát c.h.é.m đều để vết thương sâu, m.á.u tươi ngừng tuôn .
Hai đó c.ắ.n răng chịu đau, xé vạt áo để tự băng bó. Hai kẻ còn thương nhẹ hơn thì nhà tìm dây thừng, trói chặt Mã Nham .
Thấy cảnh , Vu Hồng Phi khẽ thở phào nhẹ nhõm.
Kẻ địch lục đục nội bộ, thủ lĩnh mất khả năng chiến đấu, bốn tên còn thì hai trọng thương, hai thương nhẹ. Đối với Lâm Sơ và đang ẩn nấp lầu, đây quả là một tin tức .
Và ngay đó, bọn họ một chuyện khác khiến cả hai sáng mắt lên.
“Không gian của mày ở ? Nói!”
Gã đàn ông ban nãy dám lên tiếng chất vấn Mã Nham tát mạnh một cái khiến mặt lệch sang một bên, vươn tay bóp cằm , gằn giọng hỏi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tan-the-nhat-rac-ta-dua-vao-bien-do-phe-thanh-bao-mot-duong-xung-ba/chuong-36.html.]
Không gian.
Mã Nham gian lưu trữ.
Lâm Sơ và Vu Hồng Phi liếc , đều thấy sự hứng thú đậm đặc trong mắt đối phương.
Lâm Sơ hứng thú vì bản cô cũng gian, còn Vu Hồng Phi, khi trải qua nhiều thế giới, thừa gian lưu trữ hiếm và quan trọng đến mức nào.
Trong khi đầu óc họ đang cuồng với những tính toán, đám bên bắt đầu lục soát khắp Mã Nham."
“Mày gian nên chẳng thèm để ý chỗ ẩn náu phá , nhưng bọn tao thì khác, bọn tao quan tâm chứ!”
“Mày đồ ăn thức uống, vật tư đầy đủ, vớ đại một xó nào cũng sống sót , còn bọn tao thì ? Mày bao giờ nghĩ cho bọn tao ?”
“Bắt bọn tao bán mạng cho mày, thế mà hở là đòi đ.á.n.h đòi giết. Mày nghĩ mày là cái thá gì chứ!”
Vừa lục soát, bọn chúng ngớt lời c.h.ử.i rủa, dường như trút bằng hết những bất mãn dồn nén bấy lâu nay.
“Phụt!”
Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!
Một bãi nước bọt đặc quánh lẫn m.á.u phun thẳng mặt gã đàn ông.
Mã Nham kẻ mặt đang hứng trọn “món quà” của , vẻ mặt trở nên t.h.ả.m hại, đột nhiên phá lên ha hả.
“Ha ha ha ha ha, lũ ch.ó chúng mày…”
Rất nhanh, tiếng của đột ngột tắt lịm.
Một miếng giẻ rách hôi thối nhét thẳng miệng .
“Ngậm cái mõm mày cho tao.”
Đại Thành trừng mắt , quát khẽ một tiếng nghiêng đầu sang đám đồng bọn.
“Lão già khốn kiếp chắc chắn định dụ zombie tới hại c.h.ế.t chúng , mau tìm đồ , tìm thì g.i.ế.c quách nó cho xong.”
Hai thương khá nặng đang mặt đất cách đó xa, đau đến nhe răng trợn mắt.
“Đại Thành, mày tìm xem, trong gian của nó t.h.u.ố.c đấy, lấy cho em dùng , m.á.u chảy ngừng .”
“Tìm cho tao viên t.h.u.ố.c giảm đau, khốn kiếp, đau c.h.ế.t !”
Vu Hồng Phi bọn họ lật tới lật lui, vò tròn bóp méo Mã Nham để tìm đồ, bất giác nhớ cảnh tượng mới ban ngày, cũng chính đám còn răm rắp theo mệnh lệnh, đ.á.n.h thì chửi.
Anh khỏi cảm thán một câu.
“ là gió đổi chiều.”
Lâm Sơ nhíu chặt mày, động tĩnh lầu mà đáp lời.
Cô cảm thấy gì đó .
Nếu Mã Nham gian, chắc chắn vẫn còn con bài tẩy, thể nào để mặc khác định đoạt sinh mạng như .