Tận Thế Nhặt Rác – Ta Dựa Vào Biến Đồ Phế Thành Bảo Một Đường Xưng Bá - Chương 353

Cập nhật lúc: 2025-10-03 08:29:13
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Màn đêm dần buông. Một bóng lướt vun vút những ngọn bách, cành lá lay động phát tiếng “xào xạc” ngừng.

Khi ánh dương cuối cùng khuất đường chân trời, bóng mới dần chậm , tranh thủ chút ánh sáng còn sót để tìm một chỗ vững chãi. Ngay đó, một cánh cửa sắt dày cộp hiện ngay mặt cô.

Đó chính là Lâm Sơ, rời khỏi căn cứ Việt Châu để đến nhà máy Tưởng Sam.

Cô mở Cánh Cửa Không Gian, trở về căn cứ bí mật lâu ghé.

Tiểu Nhị vui vẻ chạy đón. Thấy cô thương tích gì, nó lập tức vươn tay nhấc bổng Tiểu Tứ đang lấp ló trong túi áo cô , cúi xuống giúp Tiểu Tam thả từ gian thực vật tìm một vị trí thật thoải mái.

Lâm Sơ bộ quần áo bẩn thỉu , phòng tắm và xả cho một bồn nước ấm.

Khi làn nước ấm áp bao bọc lấy cơ thể, cô kìm mà thở một đầy thỏa mãn.

Đã lâu lắm về căn cứ bí mật, nơi giống như trạm sạc năng lượng của riêng cô . Suốt thời gian qua, cô quá mệt mỏi khi lăn lộn hết trong đống thực vật biến dị đến giao chiến với đám côn trùng đột biến, hiếm khi cơ hội thả lỏng như thế .

Sáng nay, cô đáp máy bay vận chuyển vật tư từ căn cứ trung ương đến căn cứ Việt Châu. Người phụ trách tiếp đón báo rằng Cao Tĩnh gửi tin, nhờ họ hỏi thăm xem vợ chồng Giang Minh đến căn cứ .

Họ lập tức giao nhiệm vụ cho một tiểu đội thu thập vật tư đang chuẩn ngoài.

Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!

Thế nhưng đến giờ tiểu đội đó vẫn về, nên căn cứ Việt Châu cũng tạm thời tin tức gì của vợ chồng Giang Minh.

vốn dĩ mục tiêu của Lâm Sơ là vợ chồng Giang Minh. Cô hỏi thăm về họ chỉ để hy vọng thể moi móc chút thông tin mới nhất về nhà máy Tưởng Sam từ những tìm họ mà thôi.

Mục tiêu của cô chính là con Chu Vũ Thu.

, chỉ một giờ khi đến căn cứ Việt Châu, cô lên đường tới nhà máy Tưởng Sam.

Tắm xong, Lâm Sơ tự thưởng cho một nồi lẩu bò thịnh soạn.

nhúng từng lát ba chỉ bò béo ngậy nồi, lắng tiếng đùa rộn rã của Tiểu Nhị, Tiểu Tam và Tiểu Tứ ngoài sân.

Một lát , sân dường như yên tĩnh hơn. Lâm Sơ đang nhai miếng thịt bò cay nồng thơm phức trong miệng thì đột nhiên phát giác thứ gì đó nhà.

Chưa kịp đầu , cô thấy tiếng Tiểu Nhị lạch cạch chạy tới can ngăn: “Tiểu Tam, về chậu , để tớ bưng nhà giúp cho.”

Lâm Sơ , thì thấy Tiểu Tam đang tung tăng nhảy chân sáo định tiến trong.

Thấy đề nghị của chấp nhận, Tiểu Nhị đành cục đất lớn bám rễ của Tiểu Tam mà rầu rĩ.

Thế nhưng ngay đó, nó kinh ngạc thốt lên: “Tiểu Tam, giỏi thật đấy! Nhiều đất như rơi một hạt nào xuống sàn!”

Nghe , Tiểu Tam đắc ý rung rinh mấy cành lá.

Thấy Tiểu Tam sẽ bẩn sàn nhà cất công lau chùi sạch sẽ, Tiểu Nhị ngăn cản nữa. Tiểu Tứ ồn ào cũng chạy hóng chuyện, nhưng nó mới lăn lộn ngoài vườn rau xong, cả đen nhẻm, mon men đến cửa thì ngay giây tiếp theo hai ngón tay xương xẩu trắng nõn nhấc bổng lên trung.

“Tiểu Tứ, !”

Bị bắt quả tang, Tiểu Tứ hoảng hốt khua loạn bốn chi giữa trung, cố sức giãy giụa và kêu “meo meo” inh ỏi.

Lâm Sơ trông thấy cảnh chỉ lắc đầu, mặc kệ chúng nó náo loạn, dời ánh mắt sang Tiểu Tam di chuyển đến bên cạnh .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tan-the-nhat-rac-ta-dua-vao-bien-do-phe-thanh-bao-mot-duong-xung-ba/chuong-353.html.]

Tiểu Tam dùng cành lá cọ cọ cánh tay cô, tỏ vẻ vô cùng mật.

Bộ dạng của Tiểu Tam thật hiếm thấy, Lâm Sơ chút tò mò, bất giác đưa tay sờ thử.

Tiểu Tam khẽ run lên, ngoan ngoãn để cô vuốt ve. Đợi Lâm Sơ thu tay về, nó vươn hai cành khô, ngoắc ngoắc vạt áo cô.

Lâm Sơ nghiêng đầu nó, cố gắng hiểu ý nó gì.

Dù Tiểu Tam mắt, nhưng chẳng hiểu , Lâm Sơ luôn cảm thấy nếu nó mắt thì giờ đây chắc chắn đang chằm chằm đĩa tiết vịt và ba chỉ bò sống bàn cô.

Một cây mầm cà chua mà thèm thịt sống ư?

Lâm Sơ đang thầm nhạo suy nghĩ vớ vẩn, định gắp tiếp đồ ăn thì bàn tay cầm đũa của cô bỗng khựng giữa trung.

Bây giờ là thế giới của thực vật biến dị, chắc chắn một yếu tố đột biến nào đó gây chuyện . Trong suốt thời gian hộ tống Giang Hiện về căn cứ, Tiểu Tam ít thức đêm canh gác giúp cô.

Hơn nữa, khi ở căn cứ, cô cũng thường xuyên thả Tiểu Tam chơi cùng Tiểu Tứ.

Tiểu Tam tiếp xúc ít với khí của thế giới bên ngoài.

Lẽ nào…

Tiểu Tam cũng đột biến ?

Nghĩ đến khả năng , Lâm Sơ bèn hỏi thử: “Ngươi… ăn ?”

Câu hỏi thốt , cô liền cảm nhận Tiểu Tam dường như vui mừng, cành lá nó bắt đầu rung lên đầy phấn khích.

Lâm Sơ cũng xem thử sức ăn của Tiểu Tam nên hề ngăn cản, chỉ : “Được thôi, ngươi ăn cái nào thì tự lấy .”

Nghe , Tiểu Tam vui sướng vươn một cành khô xanh biếc, cuộn lấy một miếng ba chỉ bò sống từ đĩa thức ăn bàn.

Đây là đầu tiên Lâm Sơ thấy một cái cây ăn thịt.

Cô đặt đũa xuống, chăm chú quan sát Tiểu Tam cuộn miếng ba chỉ bò đưa đến giữa cây chính của nó. Trong chốc lát, một cái miệng nhỏ hé ở đó, và cành cây lập tức đút miếng thịt trong.

Chẳng mấy chốc, một miếng ba chỉ bò Tiểu Tam nuốt chửng.

Lần đầu ăn thịt, chỉ một miếng nhỏ, Tiểu Tam vẫn thèm. Nó cẩn thận quan sát vẻ mặt của Lâm Sơ, thấy cô ý ngăn cản, nó tiếp tục tấn công đĩa thức ăn sống bàn.

Lần , nó vươn cành khô về phía đĩa tiết vịt.

Rất nhanh đó, nó cũng nếm thử tiết vịt. Chẳng hiểu , Lâm Sơ thể cảm nhận rõ ràng tâm trạng vui sướng của nó.

Cuối cùng, sự cho phép của Lâm Sơ, nửa đĩa tiết vịt và nửa đĩa ba chỉ bò còn đều chui hết bụng Tiểu Tam.

Tiểu Tam vẻ hài lòng.

Lâm Sơ thì đưa tay sờ lên ngọn cây của nó, đồng thời kiểm tra bảng mô tả vật phẩm trong đầu.

 

Loading...