Tận Thế Nhặt Rác – Ta Dựa Vào Biến Đồ Phế Thành Bảo Một Đường Xưng Bá - Chương 343
Cập nhật lúc: 2025-10-03 08:28:51
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Giang Hiện vốn đang đưa tay , nhưng thấy vẻ mặt của nhà nghiên cứu nọ, lập tức rụt tay , đầy cảnh giác.
“Anh đừng mà lén lút cạo một ít đấy nhé. Từng giọt lấy đều dễ dàng gì, còn mang về Căn cứ Trung ương để nghiên cứu.”
Người vội vàng gật đầu lia lịa: “Anh cứ yên tâm, chừng mực mà. Được xử lý chúng là mãn nguyện lắm .”
Giang Hiện vẫn bán tín bán nghi chằm chằm, mãi đến khi đối phương giơ ba ngón tay lên thề thốt, mới chịu buông tay.
Nhà nghiên cứu lập tức hớn hở nhận lấy mấy ống nghiệm, xoay phòng nghiên cứu bên trong.
Vài giây , đột nhiên nhớ điều gì, vội vã bước , đưa tờ đơn cho Giang Hiện. “Ký tên nhanh lên, đừng mất thời gian xử lý mẫu vật.”
Giang Hiện liếc mắt một cái, hất cằm về phía Lâm Sơ. “Này, những thứ là do cô giúp thu thập đấy, bảo cô ký .”
Nói xong, đắm chìm việc quan sát mấy túi trứng bọ ngựa mắt.
Cuối cùng, Lâm Sơ nhận lấy tờ đơn xác nhận và ký tên lên đó.
Cao Tĩnh giải thích với cô, bởi vì nhóm của họ là những nhà khoa học đầu tiên đến đây, nên hiện tại khu xử lý chỉ những mẫu vật mà họ giao nộp. Mẫu vật của những đến chuyển đến Căn cứ Trung ương theo chuyến trực thăng đó , thế nên ngoài mấy thứ do chính tay Lâm Sơ thu thập , nơi trống , chẳng gì khác để xem.
Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!
Thấy Giang Hiện chìm đắm mấy thứ mà nghiên cứu, Cao Tĩnh bèn dẫn Lâm Sơ tham quan những khu vực khác trong trung tâm.
Qua những ô cửa kính lớn của trung tâm, Lâm Sơ thấy nhiều loài thực vật và côn trùng biến dị, những loài cô từng gặp bên ngoài, nhưng cũng những loài xa lạ.
“Lúc khi xây dựng căn cứ lòng đất, cấp chỉ thị rằng nhất định dành đủ gian cho trung tâm nghiên cứu, cho dù hy sinh một phần gian sinh hoạt cũng đảm bảo trung tâm đầy đủ khu vực chức năng,” Cao Tĩnh .
“Những nghiên cứu chính là tương lai của chúng .”
Lâm Sơ ngẩng đầu, thấy trong mắt Cao Tĩnh ánh lên tia sáng trầm tĩnh mà kiên định.
Ngay khi Cao Tĩnh dẫn Lâm Sơ tham quan xong trung tâm và chuẩn đưa cô về phòng nghỉ, Giang Hiện đột nhiên ôm sổ chạy tới.
“Trợ lý... Trợ lý Cao, chuyện nhờ căn cứ Đồ Châu giúp đỡ.”
Cao Tĩnh gật đầu, vẻ mặt đổi. “Có yêu cầu gì cứ . Cấp chỉ thị, yêu cầu của các nhà khoa học như , chúng đều sẽ cố gắng hết sức đáp ứng.”
Nụ rạng rỡ hiện mặt Giang Hiện, vội : “Chuyện là... Lâm Sơ tìm trai và chị dâu . Không khu dân cư của căn cứ Đồ Châu còn giường trống để tiếp nhận họ ?”
“Giường trống... Chắc là , nhưng việc điều phối cụ thể thế nào thì xin chỉ thị .”
Nghe , nụ mặt Giang Hiện càng tươi hơn. Anh chân thành cảm ơn Cao Tĩnh, và hiếm hoi , cô cũng đáp bằng một ánh hòa nhã.
“Anh đừng vội cảm ơn , chỉ xin chỉ thị thử thôi.”
Giang Hiện gật đầu: “Chị chịu xin chỉ thị giúp là đáng để cảm ơn lắm .”
Cao Tĩnh thì bật , nhưng nghiêm mặt : “... định để họ đến đây bằng cách nào? Tuy căn cứ ưu tiên cho các nhà khoa học và nhà của họ, nhưng bây giờ ai cũng lo còn xong, nhiệm vụ trong căn cứ chồng chất, chúng sẽ cử đón họ .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tan-the-nhat-rac-ta-dua-vao-bien-do-phe-thanh-bao-mot-duong-xung-ba/chuong-343.html.]
Nghe Cao Tĩnh , Giang Hiện im lặng.
Điểm đúng là nghĩ tới.
Anh thể an đến căn cứ Đồ Châu là nhờ Lâm Sơ che chở suốt chặng đường. trai và chị dâu đều tuổi, chân cẳng còn lanh lẹ bằng , bắt họ bộ mấy trăm cây đến đây quả thực chuyện dễ dàng.
Thấy bộ dạng của Giang Hiện, Cao Tĩnh khẽ thở dài. Ở trong căn cứ lâu như , cô chứng kiến quá nhiều chuyện tương tự. Cô suy nghĩ một lát đề nghị Giang Hiện cho vị trí của trai và chị dâu , nếu căn cứ nào gần đó, cô thể xin phép cho họ đến lánh nạn ở nơi gần nhất.
Giang Hiện một nữa rối rít cảm ơn. Cuối cùng, Lâm Sơ là cung cấp vị trí của vợ chồng Giang Minh cho Cao Tĩnh.
Xong xuôi việc , Giang Hiện về với công việc nghiên cứu của .
Những ngày tiếp theo, Lâm Sơ bắt đầu cuộc sống nề nếp trong căn cứ. Mỗi sáng cô thức dậy lúc sáu giờ để thực hiện các bài tập hằng ngày, và ngủ lúc mười một giờ rưỡi khi thành bài tập buổi tối.
Cô cố gắng sử dụng nguồn nước do căn cứ Đồ Châu cung cấp để tắm rửa, còn nước ăn uống hằng ngày thì dùng nước dự trữ trong gian của .
Ban ngày, thỉnh thoảng cô sẽ dạo quanh khu dân cư để xem xét môi trường sống ở đó, hoặc ghé qua trung tâm nghiên cứu, bên ngoài tấm kính quan sát tập tính của các loài côn trùng và thực vật biến dị.
Tận dụng những ngày , cô tổng hợp những thông tin quan sát thành một cuốn sổ tay nhỏ, để tiện tra cứu hành trình khám phá thế giới .
Mãi cho đến ngày thứ chín ở căn cứ Đồ Châu, Cao Tĩnh tìm đến cô với vẻ mặt phấn khởi, lúc cô đang ở trung tâm nghiên cứu quan sát đặc tính của thực vật.
“Lâm Sơ! Nhóm nhà khoa học thứ hai đến ! Sáng mai thể lên đường đến Căn cứ Trung ương!”
Lâm Sơ ngẩng đầu lên, phía Cao Tĩnh, cô thoáng thấy một bóng hình quen thuộc."
“Yo, gặp .”
Gã đàn ông xăm trổ thấy Lâm Sơ, mắt gã sáng rỡ, vội lách qua Cao Tĩnh để bước lên phía , hồ hởi lớn như thể gặp .
“ là Hướng Long. Vừa nãy trợ lý Cao với một đội đến , còn đang đoán xem là ai. Nếu mà gặp nhóc loli ăn thịt thì chịu, đối phó nổi . May mà là cô, ha ha ha!”
Tiếng sang sảng của Hướng Long vang vọng khắp trung tâm nghiên cứu, khiến ít tò mò ngoái .
“Đừng to như thế, ồn đến khác đấy.” Người đàn ông trung niên gã khó chịu lên tiếng nhắc nhở.
Nụ mặt Hướng Long dần tắt, nhưng đúng lúc , một giọng nữ trong trẻo mà lạnh lùng vang lên từ phía : “Chào , là Lâm Sơ.”
“Ái chà, trùng hợp thật! Tên chúng đều hai chữ!” Hướng Long lập tức phấn chấn trở , nhưng Cao Tĩnh kịp thời cắt ngang cơn hưng phấn của gã.
“ sẽ đưa hai vị đến khu xử lý vật mẫu để nhận đồ .”
Nghe , Hướng Long vội vàng gật đầu, chắp tay với Lâm Sơ: “Được , trợ lý Cao , chính sự quan trọng hơn, chúng chuyện nhé.”
Cao Tĩnh dẫn hai đến khu xử lý vật mẫu. Người đàn ông trung niên phía cô liếc Lâm Sơ một lát lướt qua cô với vẻ mặt chút cảm xúc.