Tận Thế Nhặt Rác – Ta Dựa Vào Biến Đồ Phế Thành Bảo Một Đường Xưng Bá - Chương 337

Cập nhật lúc: 2025-10-03 08:28:32
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cuối cùng, thể chịu đựng thêm nữa, vội kéo tay Lâm Sơ, buộc cô dừng bám một liễu gần đó mà nôn khan.

Sợ rằng cây liễu tính ưa sạch, lỡ nó “khó ở” thì hất cả hai xuống sông như chơi, Lâm Sơ vội vàng lấy một chiếc túi ni lông từ trong gian , chụp thẳng lên mặt Giang Hiện.

Nôn khan một trận xong xuôi, Giang Hiện mới ngẩng đầu lên cô, áy náy : “Xin cô, dạo ... sức khỏe yếu quá.”

Đợi Giang Hiện đỡ hơn một chút, Lâm Sơ vác lên vai tiếp tục lên đường. Lần , để nôn nữa, cô cố tình chậm để giảm rung lắc. Vậy mà một cây , Giang Hiện vẫn hiệu cho cô dừng , ôm chiếc túi ni lông nôn khan ngay ngọn cây.

Lâm Sơ liếc đồng hồ đếm ngược của nhiệm vụ hệ thống. Cuối cùng, thứ ba Giang Hiện bắt cô dừng để nôn, cô kiên nhẫn nữa, thẳng tay tung một chưởng gáy .

Giang Hiện đang ôm túi ni lông nôn đến hoa mắt chóng mặt, bỗng nhiên thật sự thấy trời đất tối sầm. Ngay khoảnh khắc mặt sắp úp thẳng chiếc túi chứa đầy dịch dày, Lâm Sơ nhanh tay lẹ mắt túm cổ áo , kéo giật đầu .

Giang Hiện ngất hẳn , cuối cùng cũng còn cảm nhận sự rung lắc khi vác vai nữa. Nhờ , Lâm Sơ cũng thể trở tốc độ di chuyển bình thường.

Cứ thế, Lâm Sơ giữ vững tốc độ sáu cây một giờ, đều đặn tiến bước. Ngay khi cô vác Giang Hiện sắp hết rặng liễu, cô đột nhiên phát hiện ngọn cây phía mấy vật thể màu đen. Lại gần hơn, cô mới nhận đó là mấy con quạ đen trương phình đến mức dị dạng.

tại quạ đen trương phình thế ?

Nếu là đây, lẽ Lâm Sơ nổi hứng tìm hiểu. đây là thế giới cấp S, chỉ một chút tò mò vớ vẩn cũng thể trả giá bằng cả tính mạng. Huống hồ, cô còn đang cõng Giang Hiện vai, nhiệm vụ của cô là đưa “vị tổ tông” về căn cứ trung ương một cách an . Cô kiểu thích tự rước thêm phiền phức.

, cô cố gắng hết sức vòng qua mấy con quạ trương phình .

ngọn của những cây liễu cũng chỉ rộng bấy nhiêu. Đi về phía bên là mép sông, chỉ cần sơ sẩy một chút là thể rơi thẳng xuống dòng nước xanh biếc bên . Lâm Sơ đành nép về bên trái. xác quạ rải rác khắp nơi, khó để tránh chúng.

Ngay khi cô vác Giang Hiện ngang qua xác một con quạ trương phình cách đó hai mét, một tiếng nổ trầm đục đột ngột vang lên từ cái xác. Cùng lúc đó, một màn sương m.á.u đỏ tươi phụt , và từ giữa màn sương , hai vật thể màu đen to bằng chiếc dép lê lao thẳng về phía cô và Giang Hiện.

Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!

Lâm Sơ chẳng hề né tránh. Tay trái cô vẫn vác Giang Hiện, còn tay giơ khẩu s.ú.n.g phun hắc thủy đang đeo vai lên, nhắm thẳng hai bóng đen đang lao tới.

Một luồng khí hôi thối nồng nặc lan trong khí. Cùng lúc đó, hai bóng đen vì b.ắ.n trúng cánh mà rơi xuống ngọn cây. Dù , chúng vẫn điên cuồng giãy giụa, cố gắng gượng dậy để tiếp tục tấn công.

Vì còn đang vác lưng, Lâm Sơ ý định ham chiến. Thấy đối thủ tạm thời mất khả năng tấn công, cô lập tức chạy thục mạng.

Chỉ còn 500 mét nữa là họ thể thoát khỏi rặng liễu .

Thế nhưng, dường như tiếng động ở đây kích thích, những cái xác quạ đen gần đó cũng bắt đầu lượt phát nổ.

Mùi hôi thối của xác chết, mùi m.á.u tanh nồng, hòa cùng với mùi khó ngửi của hắc thủy nhanh chóng xộc mũi khiến Giang Hiện đang bất tỉnh cũng tỉnh . Anh mở mắt thấy Lâm Sơ đang vác s.ú.n.g phun hắc thủy vai, liên tục xả đạn những bóng đen đang lao tới. Dưới ánh mặt trời, những chiếc râu một đoạn đen một đoạn trắng đầu các bóng đen hiện vô cùng rõ nét.

“Xén tóc biến dị,” bám vai Lâm Sơ, lẩm bẩm. “Loài sẽ chui cơ thể hoặc động vật để ăn nội tạng, khiến nạn nhân c.h.ế.t trong đau đớn tột cùng.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tan-the-nhat-rac-ta-dua-vao-bien-do-phe-thanh-bao-mot-duong-xung-ba/chuong-337.html.]

Anh cố nhớ tập tính của loài xén tóc biến dị, nhanh chóng nhận Lâm Sơ chỉ nhắm b.ắ.n cánh của chúng. Cách thể khiến chúng tạm thời mất khả năng di chuyển, nhưng đủ để g.i.ế.c c.h.ế.t chúng.

“Bắn phần bụng chúng! Lỗ thở của chúng ở đó!”

Trước đó, Lâm Sơ dám b.ắ.n bừa vì cô thể xác định chính xác vị trí lỗ thở của lũ xén tóc. Nếu b.ắ.n sai, trong lúc rảnh tay thế , cô thể sẽ tạo cơ hội cho chúng phản công. Vì , b.ắ.n cánh là lựa chọn tối ưu lúc đó.

giờ sự chỉ điểm của nhà côn trùng học Giang Hiện, Lâm Sơ lập tức hạ nòng súng, nhắm vị trí ngay phía phần bụng của con xén tóc và bóp cò.

Quả nhiên, ngay khi hắc thủy b.ắ.n trúng phần bụng, con xén tóc biến dị lập tức co giật dữ dội, chẳng mấy chốc rơi lả tả xuống . Một phát trúng đích, Lâm Sơ hề nương tay mà dùng cách tương tự để xử lý những con xén tóc khác đang lao tới.

Giang Hiện cũng ngoan ngoãn im vai cô, ngoài việc thỉnh thoảng nhắc nhở con xén tóc biến dị mới lao đến từ hướng nào, thêm bất cứ lời thừa thãi nào. Dường như kinh nghiệm chạy trốn đêm qua khiến ngày càng tin tưởng thực lực của Lâm Sơ.

Khi tất cả lũ xén tóc biến dị đều s.ú.n.g phun hắc thủy của Lâm Sơ b.ắ.n hạ, hai cũng đến rìa của rặng liễu.

Phía là những cây cổ thụ cao hơn tán liễu mười mét.

Lâm Sơ quen thuộc trả “phí qua đường”, và cây cổ thụ liền vươn mấy cành cây to khỏe, tạo thành một chiếc thang cho họ. Cô vác Giang Hiện nhanh chóng bước qua.

Không còn con xén tóc biến dị nào đuổi theo nữa, Lâm Sơ treo s.ú.n.g phun hắc thủy lên vai. Trong khi đó, lượng adrenaline tăng vọt trong Giang Hiện dần trở bình thường, và cơn choáng váng quen thuộc ập đến.

... hình như nôn .”

Dứt lời, cảnh giác đưa tay ôm lấy gáy, sợ Lâm Sơ cho một chưởng nữa.

Lâm Sơ chút bất đắc dĩ, đành đặt xuống ngọn cây đưa cho chiếc túi ni lông.

Giang Hiện nôn ba trong buổi sáng, đây là thứ tư. Bụng vốn chỉ dung dịch dinh dưỡng và nước đường, lúc thực sự chẳng còn gì để mà nôn nữa. Anh chỉ nôn khan một lúc, sắc mặt tái mét như sáp ong.

“Hay là... là nghỉ một lát , thể tự .”

Giang Hiện đề nghị, Lâm Sơ suy nghĩ một lát cũng đồng ý. Họ cũng còn cách căn cứ Đồ Châu quá xa, cứ ngừng nghỉ thì ba đến bốn ngày là tới nơi. Sức khỏe của Giang Hiện vẫn là quan trọng nhất. Chưa kể đến việc thể nghiên cứu loại t.h.u.ố.c ngụy trang mang lợi ích cho bộ những sống sót, bản còn liên quan trực tiếp đến nhiệm vụ của cô. Dù thế nào cũng thể để bỏ mạng giữa đường .

Nghĩ , Lâm Sơ cũng xuống cạnh , lục lọi trong ba lô một lúc lấy một lát bánh mì mềm xốp và một chai nước nhỏ đưa cho .

“Lâu lắm ăn tinh bột đúng ? Ăn một chút , thể sẽ thấy dễ chịu hơn đấy.”

Nhìn thứ Lâm Sơ đưa qua, hai mắt Giang Hiện sáng rực lên. Đã gần một tháng ăn gì tử tế, sống lay lắt bằng dung dịch dinh dưỡng. Anh còn tưởng sắp biến thành dung dịch dinh dưỡng đến nơi . Bây giờ thấy đồ ăn, theo bản năng nuốt nước bọt, vội vàng đưa tay nhận lấy.

 

Loading...