Làm xong tất cả, cô mới xoay , đối mặt với căn phòng chứa đầy “lương thực” mặt đất.
Nền đất phủ kín những cái xác hôi thối. Dẫu Lâm Sơ hề sợ hãi những cảnh tượng thế , cô vẫn dậy, nhón chân bước về phía .
Phòng chứa lương thực lớn lắm, chẳng mấy chốc Lâm Sơ đến cuối phòng.
Cô cẩn thận mò vách hang một lúc, nhanh tìm thấy một cửa động mới.
khi cô cúi xuống, qua phía bên cửa động, cô liền im bặt.
Cách cửa động chừng mười mấy centimet là một hình màu xanh lục khổng lồ.
Đó chính là chủ nhân của cái hang , con bọ ngựa biến dị thứ hai mà cô gặp từ khi tiến đây.
Dường như vì tiếng động nhỏ do Lâm Sơ cúi gây , con bọ ngựa biến dị khẽ cựa quậy cặp chân đang cuộn .
Lâm Sơ lập tức rón rén lùi bên cạnh cửa động. Ngay cả khi chân giẫm một con rắn độc chết, cô cũng chỉ bình tĩnh ném nó gian để chỗ đặt chân.
Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!
Nín thở chờ đợi một lát, thấy con bọ ngựa biến dị chìm giấc ngủ say, Lâm Sơ mới bắt đầu xem xét tình cảnh hiện tại của .
Cô ước tính còn cách vị trí của Giang Hiện hơn năm mét nữa.
Muốn qua đó, cô bắt buộc ngang qua phòng nghỉ của con bọ ngựa biến dị ngay mắt.
con bọ ngựa là con mà cô gắn kỹ năng theo dõi, hiệu ứng ẩn sẽ tác dụng. Hơn nữa, nó đang ngủ ngay bên ngoài cửa động, nếu cô tùy tiện qua, bất cứ lúc nào cũng thể nó phát hiện.
Cảnh tượng chiếc lưỡi hái sắc lẹm của con bọ ngựa biến dị c.h.é.m gãy xương đùi của “Sản phẩm 1”, dễ như bỡn mà chặt nó thành từng mảnh vụn vẫn còn hiện rõ mồn một mắt cô.
Cô chôn vùi mạng nhỏ của ở cái nơi quái quỷ , bạn với mấy cái xác rắn độc hôi thối.
Đi thẳng qua cửa động mắt, khả năng thành công gần như bằng .
Lâm Sơ do dự quá lâu, cô nhanh chóng quyết định sẽ tự đào một con đường mới, giống như cách cô đây.
Cửa động vốn ở phía bên của bức tường , thì cô sẽ khoét một cái lỗ mới ở sát mép tường bên trái.
Trên mặt đất là lương thực dự trữ vứt bừa bãi. Để dọn chỗ, Lâm Sơ thu hết chúng gian.
Sau đó, cô chất tất cả sang phía bên của hang ổ, tạo cho một gian tương đối trống trải để thể tập trung đào đường.
Cô từng đào hai cái cửa động y hệt, nên tay vô cùng quen thuộc. Chẳng bao lâu, một mảng tường chỉnh cô cắt xuống.
Cất mảng tường cắt gian, Lâm Sơ nín thở, từ từ ló đầu qua lỗ hổng tạo để quan sát phòng nghỉ của con bọ ngựa.
Dưới ánh trăng, cô thấy con bọ ngựa biến dị vẫn giữ nguyên tư thế ban nãy, nhắm nghiền mắt ngủ say.
Cô dời tầm mắt khỏi nó, tìm kiếm một lúc bức tường đối diện.
Rất nhanh, cô thấy cửa động ở phía bên .
Cửa động đó ngay chính diện cô, cách con bọ ngựa biến dị hơn nửa mét.
Lâm Sơ chậm rãi thở phào một nhẹ nhõm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tan-the-nhat-rac-ta-dua-vao-bien-do-phe-thanh-bao-mot-duong-xung-ba/chuong-328.html.]
Điều cô lo lắng nhất chính là đào tường ngay trong phòng của con bọ ngựa.
Mặc dù cô cố gắng hết sức để giảm thiểu tiếng ồn, nhưng một sống sờ sờ như cô mà đào tường ở cách đầy nửa mét với nó, nếu phát hiện, nó chỉ cần vung cặp càng hình lưỡi hái lên một nhát là cô thể đầu lìa khỏi cổ ngay.
Trong một gian chật hẹp như , e rằng cô còn chẳng cơ hội để né tránh.
Còn bây giờ, cửa động ở ngay mặt, cách đầy hai mét.
Lâm Sơ rụt đầu , hít một thật sâu trong căn phòng chứa lương thực bốc mùi hôi thối ngất trời, đó nín thở, bò rạp mặt đất, tay chân nhẹ nhàng trườn về phía .
Giữa chừng, khóe mắt cô thoáng thấy cặp râu của con bọ ngựa biến dị cử động hai . Cô lập tức dừng , nín thở quan sát.
Xác định đối phương đ.á.n.h thức, cô mới tiếp tục tiến về phía .
Quãng đường ngắn ngủi hai mét, cô bò mất gần mười phút mới thành công qua.
Qua khỏi phòng nghỉ, là một phòng đẻ trứng.
Đã từng thấy trứng bọ ngựa, Lâm Sơ bình tĩnh vòng qua từng bọc trứng màu trắng lớp lông tơ, bên trong lộ màu vàng lục, tiến thẳng đến cuối phòng.
Sau khi qua hai hang ổ, cô hiểu rõ bố cục của nơi .
Phòng chứa thức ăn, phòng nghỉ, đến phòng đẻ trứng.
Tổng cộng ba gian, sắp xếp theo đúng trình tự .
Nếu cô đoán lầm, Giang Hiện đang ở trong phòng chứa thức ăn của hang ổ tiếp theo, xem như lương thực dự trữ.
Nghĩ đến gương mặt khẩn thiết của Giang Minh khi nhắc đến Giang Hiện, đáy lòng Lâm Sơ chợt trĩu nặng trong giây lát.
việc đến nước , thành nhiệm vụ là ưu tiên hàng đầu. Chỉ còn cách mục tiêu hai bức tường, cô thu dọn tâm trạng, hít một thật sâu, rút con d.a.o phay giúp cô cắt ba cái cửa động, bắt đầu một vòng đào tường mới.
Hai cửa động nhanh chóng khoét , mùi tanh tưởi quen thuộc một nữa ập đến, nhưng giờ cô thể đối mặt với nó mà hề biến sắc.
Nín thở trong giây lát để dùng ngũ quan quan sát, khi xác nhận trong phòng chứa thức ăn vật sống, Lâm Sơ theo thói cũ thu cửa động gian, khi qua lấp nó như cũ.
Tình hình trong phòng chứa thức ăn cũng khác mấy so với phòng .
Trên mặt đất cũng là những mảnh chân tay tàn phế.
Thi thể , động vật và các loại côn trùng khác lẫn lộn , Lâm Sơ tìm Giang Hiện giữa đống cũng chuyện dễ dàng.
Cũng may cô vốn là pháp y, vẫn lợi thế nghề nghiệp.
Dưới ánh trăng mờ ảo, cô vẫn thể nhanh chóng phân biệt là của , .
Còn về việc mảnh t.h.i t.h.ể nào là của Giang Hiện, cô chỉ thể chạm từng cái một, chờ hệ thống đưa phán đoán chính xác.
Thế nhưng, ngay khi cô đeo găng tay để bắt đầu phân biệt, một chiếc lưỡi hái màu xanh lục quen thuộc đột nhiên xuất hiện ngay bên cạnh tay cô."
"Tim Lâm Sơ thót lên tận cổ họng.