Ngay lúc cô định tìm một chỗ nghỉ chân, mặt đất chân đột nhiên rung chuyển dữ dội.
Cô loạng choạng mất thăng bằng, ngã phịch xuống đất.
Chưa kịp dậy, ngọn núi tiếp tục rung lên một trận kịch liệt.
Lúc , cô đang lưng về phía miệng núi lửa, nên thể rõ khung cảnh chân núi.
Gần như tàn tích đó đều đang rung lắc, đá vụn lăn lông lốc khắp nơi.
Động đất!
Trái tim Lâm Sơ thắt .
Chẳng lẽ núi lửa sắp phun trào sớm hơn dự kiến?
Cô lập tức chống tay xuống đất, chút chật vật mà cong lao trở miệng núi lửa, xuống bên .
Cảnh tượng đập mắt khiến cô kinh ngạc trợn tròn mắt."
"Bên trong miệng núi lửa, dung nham đỏ cam đang sôi sục cuộn trào quanh một khối rắn màu cam sẫm khổng lồ.
Mỗi khi khối rắn màu cam sẫm chuyển động, ngọn núi lửa chân Lâm Sơ rung lên bần bật.
Cô bám chặt hai tay vành miệng núi lửa cháy xém mới giữ vững cơ thể.
Lúc nãy cô thấy khối rắn , là vì đó nó vẫn luôn chìm sâu lớp dung nham.
Sau một lúc núi lửa rung lắc, Lâm Sơ nhận biên độ và phương hướng rung lắc của ngọn núi phụ thuộc chuyển động của khối rắn màu cam sẫm bên trong.
Khối rắn khổng lồ nghiêng về bên , sườn núi bên liền rung lắc dữ dội hơn.
Nó trồi lên một chút, cả ngọn núi liền rung lên theo chiều dọc.
Thế nhưng, ngọn núi dường như hề dấu hiệu sắp phun trào.
Cơn chấn động vẫn tiếp diễn, khối rắn màu cam sẫm ngừng cuộn về phía , và , một phần cơ thể của nó cuối cùng cũng trồi lên khỏi dung nham.
Thình thịch, thình thịch, thình thịch.
Lâm Sơ thể rõ tiếng tim đập liên hồi như trống trận.
Cô dán chặt mắt thứ trong dung nham, dám chớp dù chỉ một , sợ sẽ bỏ lỡ mất chi tiết quan trọng nào.
lúc , cô thấy thứ đó vươn một cái móng vuốt khổng lồ, quờ quạng trong biển dung nham. Ngay đó, Lâm Sơ kinh hãi thấy một vật đen kịt như mực nó moi lên từ lớp dung nham, tống thẳng miệng.
Nếu như cái khe nứt khối rắn màu cam sẫm thể gọi là miệng.
Mà cái thứ đen kịt , chẳng là con Hắc Phệ lao miệng núi lửa sáng nay ?
Lâm Sơ thậm chí còn thấy khi nhét Hắc Phệ miệng, nó còn nhai nhai vài cái, phát tiếng tóp tép vang vọng.
Tiếng nhai nuốt khổng lồ vang lên, mỗi một tiếng như thể đang nghiền nát chính cơ thể cô, khiến cô sởn hết cả gai ốc.
Cùng lúc đó, vài giọt chất lỏng màu vàng cam trong suốt rỏ xuống từ khóe miệng nó, trông hệt như nước dãi.
Ngọn núi lửa rung chuyển theo từng cú nhai của nó.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tan-the-nhat-rac-ta-dua-vao-bien-do-phe-thanh-bao-mot-duong-xung-ba/chuong-281.html.]
Ngay khi Lâm Sơ đang sa sầm mặt mày chằm chằm sinh vật màu cam sẫm mắt, thứ đó đột nhiên mở mắt.
Đó là một đôi mắt đỏ sẫm như m.á.u đông.
Kích thước của chúng chẳng hề kém cạnh tấm bảng rổ sân thể d.ụ.c của trường học là bao.
Đôi mắt đó cứ thế thẳng cô.
Trong khoảnh khắc, đầu óc Lâm Sơ chỉ còn duy nhất một chữ: Chạy!
Cùng lúc đó, sinh vật màu đỏ sẫm múc lên một tảng dung nham, ném thẳng về phía cô.
Bộ đồ cách nhiệt với khả năng miễn nhiễm bỏng trong một phút cô dùng hết trong trận chiến ở thành Du Thượng .
Đồng tử Lâm Sơ co rụt , cô lập tức lao sang bên, cuộn tròn cơ thể lăn thẳng xuống theo sườn núi dốc.
Mãi cho đến khi thấy tiếng dung nham va mặt đất phía , cô mới dám dừng .
Sau khi tạm thời đ.á.n.h lui Lâm Sơ, con quái vật màu cam sẫm dường như ý định tiếp tục truy đuổi.
Tiếng nhai nuốt kinh một nữa vọng từ miệng núi lửa.
Khung cảnh gây một cú sốc cực lớn cho Lâm Sơ. Cô mặc kệ những vết trầy xước và cơn đau rát khắp , liên tục tua tua hình ảnh ban nãy trong đầu.
Hắc Phệ khi ném dung nham hề biến mất, mà con quái vật khổng lồ cất lương thực dự trữ.
Và bây giờ, con quái vật thức tỉnh, đây là giờ ăn của nó, và Hắc Phệ chính là bữa ăn.
Tiếng nhai nuốt kéo dài bao lâu, thì trận động đất cũng rung chuyển bấy lâu.
Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!
Mãi cho đến khi tiếng nhai nuốt ngừng hẳn, biên độ của trận động đất cũng dần yếu .
Lâm Sơ đ.á.n.h bạo mò trở một phía khác của miệng núi lửa, định bụng quan sát tình hình của con quái vật từ phía lưng nó.
Khi cô bám tay lên vành miệng núi lửa, cô nhận con quái vật dường như to hơn một chút so với khi ăn.
để chính xác nó lớn hơn bao nhiêu thì cô thể xác định , đây chỉ là phán đoán bằng mắt thường của cô mà thôi.
Lúc , con quái vật dùng bữa xong và đang từ từ hạ xuống, vẻ như nó ngâm trở dung nham để nghỉ ngơi.
Ngay khi cô đang chăm chú quan sát con quái vật màu cam sẫm, đột nhiên, một cảm giác lạnh buốt đến rợn chạy dọc từ lòng bàn chân lên đến đỉnh đầu.
Ngay đó, một đôi mắt đỏ sẫm khác mở lưng con quái vật, thẳng Lâm Sơ, như đoạt lấy linh hồn cô.
Thứ thế mà chỉ một đôi mắt!
Trong một thoáng, Lâm Sơ cảm thấy như đóng băng tại chỗ.
Lý trí gào thét bảo cô chạy ngay lập tức!
đôi chân cô như đóng đinh xuống đất, tài nào nhúc nhích nổi.
Tình thế nguy cấp, cô vớ lấy con d.a.o gập trong túi, chút do dự mà đ.â.m thẳng đùi của .
Cơn đau nhói khiến cảm giác trói buộc cô nới lỏng, cô lập tức ngã ngửa , thuận thế lăn xuống chân núi.