Gã lùn nhẩm tính, từ lúc đến thế giới , gã mới chỉ tích cóp 130 điểm, mà đó là còn nhờ theo một lão đại bạo lực như Mã Nham.
Gã bất giác sờ mũi, im bặt.
Dù gã cảm thấy phụ nữ đáng sợ, nhưng chắc cũng đến mức kinh khủng như .
Gã nữa, thằng nhóc lì lợm càng chẳng gì để với gã.
Từng cơn gió lạnh lùa qua khung cửa sổ vỡ nát của nhà vệ sinh, thổi khiến lòng gã càng thêm rét buốt.
Cuối cùng, gã lùn thể yên nữa, bèn dậy về phía cửa sổ.
“Mày gì đấy?”
“Anh bạn lì lợm ơi, gió lạnh thổi lòng cứ thấy bất an. đang nghĩ xem cái gì để bịt cái cửa sổ , để tránh zombie để phòng con mụ chui .”
Thằng nhóc lì lợm liếc gã một cái, “Chỉ mày là lắm chuyện.”
Nói xong, cũng chẳng thèm để ý đến gã nữa.
Gã lùn mặt mày đau khổ, bồn chồn trong nhà vệ sinh.
Chẳng hiểu , gã cứ thấy bất an yên.
Thằng nhóc lì lợm gã qua cho phát phiền, bèn dứt khoát dậy: “Được , , tao thấy bên ngoài mấy cái bao tải cũ, để tao lấy về cho mày bịt cửa sổ. Mày ngay cửa canh cho cẩn thận .”
Nghe thằng nhóc , gã lùn vốn chút vui mừng. khi bóng lưng ngày một xa dần, cảm giác bất an trong lòng càng dâng lên mãnh liệt.
Gã định gọi , nhưng sợ tiếng động quá lớn sẽ dụ zombie tới, chỉ đành yên.
Gã đang bóng lưng của thằng nhóc lì lợm, còn Lâm Sơ thì đang gã.
Xác định thằng nhóc xa, Lâm Sơ một tay cầm gậy xương, tay nắm chặt con d.a.o phay, nhẹ nhàng đẩy cánh cửa an của nơi trú ẩn .
Lúc gã lùn đang lo lắng bất an thấy tiếng động thì quá muộn.
Cơn đau dữ dội đầu khiến gã hét lên thật to, nhưng ngay giây tiếp theo, cổ gã bẻ gãy.
Lâm Sơ thằng nhóc lì lợm đang ở trong nơi trú ẩn nên lôi gã lùn sang nhà vệ sinh nam bên cạnh. Cô cẩn thận tránh khỏi tầm mắt mèo của phòng Song Mã Vĩ, ném xác gã lùn gian lưu trữ.
Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!
Vừa xử lý xong, cô thấy tiếng bước chân của thằng nhóc lì lợm đang trở .
Cô lập tức nấp bức tường.
Trong khi đó, thằng nhóc lì lợm về thấy gã lùn ở cửa, chỉ nghĩ rằng tên nhát gan đó trốn trong , bèn khỏi c.h.ử.i thầm trong miệng.
“Cái thằng nhát như thỏ đế, trốn trong , đúng là đồ vô dụng.”
Hắn sải bước nhà vệ sinh nữ. Lâm Sơ lặng lẽ áp sát từ phía , định vung gậy tấn công thì tiếng c.h.ử.i của đột ngột tắt ngấm, đó là tiếng “hộc, hộc” khó nhọc trong cổ họng.
Lâm Sơ tiến lên một bước, liền thấy Trịnh Tử Ngọc đang dùng hai tay nắm chặt con d.a.o phay của , ở phía thằng nhóc. Sợ c.h.ế.t hẳn, cô bé còn định vung d.a.o bồi thêm một nhát nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tan-the-nhat-rac-ta-dua-vao-bien-do-phe-thanh-bao-mot-duong-xung-ba/chuong-28.html.]
Thấy thằng nhóc lì lợm c.ắ.t c.ổ mà vẫn c.h.ế.t ngay, thậm chí còn định vung đao phản kháng, Lâm Sơ lập tức dùng gậy phang một cú trời giáng gáy ."
"Thấy gã lì lợm ngã gục xuống đất, Trịnh Tử Ngọc mới thở phào nhẹ nhõm.
Cô ngẩng đầu Lâm Sơ, cố nặn một nụ méo xệch: “ vướng chân chứ?”
Lâm Sơ lắc đầu, mỉm trấn an cô. Nhân lúc chiếc túi tay che tầm mắt, cô liền lấy từ trong đó một mảnh vải vụn sạch sẽ.
Đây là mảnh vải cô cố tình xé từ bộ đồ bệnh nhân trong hai ngày qua.
“Đây, chị lau vết m.á.u mặt .”
Trịnh Tử Ngọc cảm ơn nhận lấy mảnh vải, ngoan ngoãn lau sạch vết m.á.u mặt. Cô định cúi xuống giúp dọn dẹp t.h.i t.h.ể thì Lâm Sơ ngăn .
“Chị mau về chỗ ẩn náu rửa ráy cho sạch sẽ . Mấy gã bẩn thỉu lắm, điều kiện y tế bây giờ thiếu thốn, coi chừng nhiễm bệnh. Chỗ cứ để lo.”
Mấy lời của Lâm Sơ khiến Trịnh Tử Ngọc sững sờ. Cô vội cảm ơn, bảo rằng tắm rửa xong sẽ giúp ngay, nhanh chóng chui chỗ ẩn náu.
Đợi Trịnh Tử Ngọc , Lâm Sơ mới kéo xác gã lì lợm đến cửa phòng , lợi dụng góc khuất để thu cái xác gian.
Máu sống và m.á.u zombie sự khác biệt, Lâm Sơ để bọn Mã Nham sớm nhận manh mối.
Cô lấy một miếng giẻ rách từ trong gian , lau sạch vũng m.á.u tươi đất, đó lấy m.á.u từ xác một con zombie gần đó bôi lên hiện trường.
Vừa bôi m.á.u xong thì Trịnh Tử Ngọc cũng tắm rửa sạch sẽ bước . Thấy Lâm Sơ đang sắp đặt hiện trường, cô cũng bước tới giúp một tay.
Khi vết m.á.u ngụy tạo gần như hảo, Lâm Sơ về chỗ ẩn náu, lấy từ gian đôi giày của gã lì lợm và gã lùn.
Cô xỏ đôi giày của gã lì lợm, đưa đôi còn cho Trịnh Tử Ngọc.
“Chị đôi .”
Trịnh Tử Ngọc do dự, nhưng vẫn đưa tay nhận lấy, giọng đầy thắc mắc: “Đây là…”
“Giày của gã đàn ông lùn gầy lúc nãy. Chúng sẽ giày của bọn chúng để ngụy tạo dấu vết di chuyển. Nếu , hai sống sờ sờ bỗng dưng biến mất dấu vết ở đây, gã họ Mã chắc chắn sẽ nghi ngờ.”
Nói những lời , Lâm Sơ cũng ngầm thừa nhận rằng Trịnh Tử Ngọc cũng kích hoạt tầm mắt mèo.
Nếu , cô chẳng thể lao khỏi chỗ ẩn náu kịp thời để giúp cô hạ gục gã lì lợm như .
Trịnh Tử Ngọc là một thông minh, hành động dứt khoát. Nghe Lâm Sơ thế, cô cũng hiểu rằng chắc chắn cô gái cũng khả năng giống .
Cô hỏi nhiều, cầm lấy đôi giày xỏ ngay chân.
Sau khi cả hai mang giày xong, sự chỉ dẫn của Lâm Sơ, họ vài vòng trong phòng, cuối cùng bước thẳng đến bồn hoa tòa nhà 6 mới đổi giày của .
“Bây giờ chúng về thế nào đây?” Trịnh Tử Ngọc những dấu chân giả đất, đôi giày của , chút khó xử.
“Vòng một đường khác về.”
Đám của Mã Nham càn quét như châu chấu, zombie quanh tòa nhà 6 chúng dọn sạch còn một mống.