Tận Thế Nhặt Rác – Ta Dựa Vào Biến Đồ Phế Thành Bảo Một Đường Xưng Bá - Chương 260
Cập nhật lúc: 2025-10-03 08:10:08
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thế nhưng thu thập cái gì thì trong phần mô tả nhiệm vụ hề chỉ dẫn nào.
Để bỏ lỡ mục tiêu, cứ qua một khe hở nào là cô lôi ống t.h.u.ố.c thử kiểm tra.
Nếu lo ống t.h.u.ố.c thử vỡ, khi dùng kỹ năng “biến phế thành bảo” hệ thống sẽ thu hồi , Lâm Sơ thậm chí buộc thẳng nó thắt lưng, mở nắp để thí nghiệm lúc nơi.
Con đường dẫn thế giới bên ngoài khó . Đường lớn đá lở chặn kín, còn đường mòn trong núi thì lầy lội bùn đất, chỉ cần sơ sẩy một chút là thể trượt chân ngay.
Ngay cả một thể chất cường hóa như Lâm Sơ cũng ít vấp ngã.
Lúc vẽ bản đồ, Tiểu Lưu từng rằng hết con đường trong hai ngày hai đêm. Thể chất của một lính như vốn hơn thường, nếu gì bất trắc, bình thường lẽ mất ba bốn ngày mới ngoài .
Để tiết kiệm thời gian, hơn nữa trong núi lúc cũng là cây cối xiêu vẹo và núi đá vỡ nát, chỗ nào để đặt chiếc xe RV, vì , dù cho kỹ năng ngụy trang hồi , cô cũng trở về xe nghỉ ngơi.
Lo sợ mùi thức ăn sẽ dụ tới dã thú cỡ lớn, Lâm Sơ đặt việc lên đường ưu tiên hàng đầu, dọc đường chỉ dựa một ống dung dịch dinh dưỡng để chống đói.
Cứ thế, cô bò suốt một ngày một đêm, cuối cùng bám dây móc, trượt xuống từ một sườn núi sạt lở gần như thẳng và đáp xuống quốc lộ bên ngoài.
Lâm Sơ đống đá vụn ở quốc lộ, về phía vùng đất bằng phẳng cách đó xa. Cô khỏi núi.
Gần 24 giờ ngủ, cơ thể Lâm Sơ đến giới hạn. Cô lấy từ gian một chai nước tăng lực hiếm hoi, ngửa cổ tu ừng ực vài ngụm, đó bước từ quốc lộ nhảy xuống cánh đồng phía .
Nói là cánh đồng, nhưng cái nóng 45 độ C như thiêu như đốt , hoa màu sớm khô héo, chỉ còn trơ những cây vàng úa, xiêu vẹo sức nặng của những cây cổ thụ gãy đổ ven đường.
Phía cánh đồng là một khu nhà dân sụp đổ, khắp nơi chỉ thấy một màu hoang tàn đổ nát.
Theo lời Tiểu Lưu, huyện thành khá may mắn. Khi trận động đất xảy , ban lãnh đạo đều đang thị sát bên ngoài nên tất cả đều sống sót. Nhờ , họ nhanh chóng thành lập đội cứu trợ và khu tạm trú cho những sống sót.
Tất cả những tị nạn bên ngoài đều tập trung về khu tạm trú.
Lâm Sơ quanh một vòng, thấy bốn bề vắng lặng, cô yên lắng thêm một lát. Sau khi xác định tiếng thở của nào, cô mới lấy chiếc RV khỏi gian.
Chiếc RV đặt đất trống giữa hai cây đại thụ đổ rạp. Lâm Sơ lên xe, bật chế độ tắc kè hoa lập tức về gian ẩn.
Lần cô mệt đến nỗi tắm cũng buồn tắm, nhà vật sàn phòng sinh hoạt, nhắm mắt là ngủ .
Khi cô mở mắt nữa, cách mặt cô chừng 5cm là một cái đầu lâu đang lơ lửng.
Thấy cô tỉnh , bộ xương nhỏ vui mừng thẳng dậy: “Tuyệt quá, chủ nhân tỉnh !”
Lâm Sơ xoa xoa thái dương, lúc mới nhận trời bên ngoài tối mịt. Cô liếc thời gian hệ thống, là tám giờ tối.
Giấc cô ngủ gần mười hai tiếng, bảo Tiểu Nhị lo lắng đến .
Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!
Lúc dậy, cô mới phát hiện đắp một chiếc chăn điều hòa. Tiểu Nhị bên cạnh thấy thế liền vui vẻ toe toét : “Em sợ chủ nhân bật điều hòa sẽ lạnh.”
Lâm Sơ khen nó vài câu. Nếu Tiểu Nhị mà đuôi, e là lúc vẫy đến mức tạo tàn ảnh .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tan-the-nhat-rac-ta-dua-vao-bien-do-phe-thanh-bao-mot-duong-xung-ba/chuong-260.html.]
Sau khi từ Tiểu Nhị rằng trong lúc ngủ ai đến gần, Lâm Sơ mới yên tâm.
Gã đàn ông cao gầy hôm đó luôn khiến lòng cô chút bất an.
Tuy gã tìm để gì, nhưng càng nhiều cơ chế của hệ thống, Lâm Sơ càng thể tin tưởng những nhiệm vụ khác.
Ở một mức độ nào đó, Hệ thống đang cổ vũ họ tàn sát lẫn .
Lần cô trèo đèo lội suối ngoài, ít nhiều cũng là ý cắt đuôi gã.
Xét theo tốc độ tẩu thoát của gã ngay ngày đầu tiên, thực lực của kẻ đó ngang ngửa với cô, nếu thật sự xảy xung đột, chắc ai chiếm thế thượng phong.
nếu đến tận đây mà gã vẫn bám riết tha, thì cô đành nghĩ cách để diệt trừ hậu họa vĩnh viễn.
Thấy sắc trời bên ngoài càng lúc càng sẫm , Lâm Sơ cũng bộ quần áo bẩn , cô trực tiếp rời khỏi gian ẩn, thu chiếc RV lấy chiếc xe đạp địa hình màu xanh lục của .
Không đám Hắc Phệ bên ngoài nhiều nhỉ."
"Lâm Sơ đạp xe lượn lờ bên ngoài ba tiếng đồng hồ, quả nhiên ngoài dự đoán, một mùi tanh hôi quen thuộc sộc mũi cô.
Đêm đó, cô một trận kịch chiến kéo dài hàng giờ với một con Hắc Phệ cao bằng tòa nhà bảy tầng, và thành công biến nó thành 156 điểm tích phân của .
Cô khỏi thầm cảm thán, quả nhiên vẫn nên ngoài xông pha một phen, cơ hội lúc nào cũng ở bên ngoài nhiều hơn.
Gặt hái thành quả, Lâm Sơ cũng nán bên ngoài lâu hơn. Cô tìm một đất trống kẹt giữa hai gian phòng đổ nát, khi xác nhận xung quanh an thì lập tức trở về căn cứ.
Hiệu suất đêm nay cao, lúc cô trở về căn cứ mới chỉ điểm mười hai giờ.
Sáng hôm , Lâm Sơ trở với nếp sinh hoạt thường ngày. Ăn sáng xong, cô cải trang thành một phụ nữ trung niên, leo lên chiếc xe đạp leo núi để ngoài dò la tình hình.
Xe mới lăn bánh bao lâu thì lốp xe cuối cùng cũng chịu nổi mặt đường lởm chởm đá vụn và xịt lốp.
Lâm Sơ đành dừng , tay xử lý nó một chút.
Sửa xe xong xuôi, cô lên đường, thẳng tiến về phía ngọn núi lửa.
Cô tìm một dân bản địa để hỏi thăm về vụ phun trào núi lửa hai ngày . Mục tiêu nhiệm vụ quá mơ hồ, cô thể bỏ qua bất kỳ manh mối nào dù là nhỏ nhất.
Tình trạng mặt đường lúc nào cũng thuận lợi cho việc đạp xe. Gặp những đoạn đường đống đổ nát chắn kín, Lâm Sơ chỉ thể thu chiếc xe đạp , tự trèo qua, đó tìm một chỗ thích hợp mới lấy xe tiếp.
Khi đạp xe tới một khu chung cư đổ nát khác, Lâm Sơ lẳng lặng cất xe .
Nhìn qua cũng đây là tàn tích của một tòa nhà cao tầng. Vì các tòa nhà vốn cao và san sát , nên khi sụp đổ, chúng gần như dính liền thành một mảng lớn, chẳng còn chừa kẽ hở nào đủ để một chiếc xe đạp lách qua.
Cô chỉ thể dùng đôi chân của để trèo qua đống phế tích .
Nơi đây dường như ở khu vực ven thị trấn, trong đống đổ nát thậm chí còn ít đồ dùng sinh hoạt đè bẹp. Xem khu dân cư hẳn là mới bàn giao lâu, nhiều dọn ở.