Tận Thế Nhặt Rác – Ta Dựa Vào Biến Đồ Phế Thành Bảo Một Đường Xưng Bá - Chương 26

Cập nhật lúc: 2025-10-01 08:18:23
Lượt xem: 20

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Mã Nham quả thật chửi, còn trút bộ cơn tức giận lên gã đeo kính bên cạnh.

 

“Mẹ nó, mày cho rõ cho ông! Đây đúng là chỗ ?! Mắt dùng thì ông đây thể giúp mày bao giờ dùng nữa!”

 

Gã đeo kính thấy các buồng vệ sinh trống thì cũng sững sờ.

 

Bị Mã Nham túm cổ áo, hoảng hốt giải thích: “Mã gia, ... đảm bảo lừa ngài , chính mắt thấy bọn họ , tuyệt đối thể nhầm . Hơn nữa... hơn nữa chúng còn lấy chìa khóa thử mà!”

 

Nói đến đây, như nhớ điều gì đó, chỉ hai đang sợ sệt phía và gã đàn ông nhát gan đất: “Ba họ cũng thấy cùng !”

 

“Hắn!” Gã đeo kính chỉ gã đàn ông nhát gan đất: “Hắn nhân lúc chúng để ý mà đặt nơi ẩn náu ở đây, nhất định gặp hai phụ nữ !”

 

"Hai kẻ lạ mặt chạy đến bên cạnh Mã Nham, Lâm Sơ một nữa rõ cảnh tượng bên ngoài.

 

Lúc , gã đàn ông nhát gan đang co ro mặt đất, ngửa đầu mấy tên đô con hung hãn mặt, run lên như cầy sấy.

 

Hắn sáu ngày trời bước chân khỏi cửa, sống lay lắt nhờ hai ống dung dịch dinh dưỡng từ gói quà tân thủ của hệ thống, cộng thêm hai ống nữa và một cái bánh mì đổi bằng năm điểm tích lũy.

 

Để tiết kiệm, mỗi ống dung dịch dinh dưỡng chia hai uống, nhưng vẫn đói đến mức chịu nổi, giờ đây hai mắt nổ đom đóm.

 

Vốn dĩ đang giường, cố gắng quên cơn đói cồn cào thì đột nhiên trời đất chao đảo. Ngay đó, lôi tuột ngoài, miệng còn nhét một miếng giẻ rách hôi hám.

 

Mã Nham liếc gã đàn ông nhát gan với ánh mắt lộ rõ vẻ chán ghét.

 

Cả đời , khinh nhất là loại đàn ông như thế .

 

“Lấy giẻ trong miệng nó .”

 

Hắn lệnh. Tên lùn gầy đang giữ gã đàn ông nhát gan dám trái lời, bóp chặt mặt gã , ghé tai thì thầm: “Tao lấy giẻ cho mày, liệu hồn đừng la lớn. Lão đại hỏi gì thì mày trả lời đó, ?”

 

Gã đàn ông nhát gan thể bỏ miếng giẻ kinh tởm trong miệng liền mừng rỡ gật đầu lia lịa.

 

Miếng giẻ lấy , gã nhịn nữa, nôn khan ngừng.

 

Mã Nham kiên nhẫn để đợi, gã tiến lên hai bước, đẩy tên lùn gầy sang một bên, bóp cằm gã đàn ông nhát gan, nghiến răng quát:

 

“Nói! Hai con đàn bà !”

 

.”

Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!

 

Gã đàn ông nhát gan mếu máo như , mụ Dạ Xoa cơ chứ.

 

Thấy sắc mặt Mã Nham càng lúc càng sa sầm, gã giật , vội vàng : “Mấy hôm thấy mụ Dạ Xoa đó xách hai cái bao tải về, bà… bà đ.á.n.h ngất xỉu, còn lấy mất con d.a.o của nữa. thật sự !”

 

Nghe , sắc mặt Mã Nham cuối cùng cũng khá hơn một chút.

 

“Mày mụ Dạ Xoa đó trông như thế nào?”

 

Gã đàn ông nhát gan mấp máy môi, đầu óc trống rỗng.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tan-the-nhat-rac-ta-dua-vao-bien-do-phe-thanh-bao-mot-duong-xung-ba/chuong-26.html.]

Tên đeo kính bên cạnh đảo mắt mấy vòng lên tiếng hỏi:

 

“Có tóc ngắn, tay cầm một khúc xương to ?”

 

đúng đúng!” Trí nhớ của gã đàn ông nhát gan dường như đ.á.n.h thức, gã gật đầu lia lịa.

 

Mã Nham về phía tên lùn gầy. Tên vội vàng gật đầu: “ lão đại, chính là con đàn bà đó! Em tận mắt thấy nó cầm khúc xương đ.á.n.h Phong!”

 

“Mấy ngày nay mày gặp nó nữa ?” Mã Nham liếc xéo gã đàn ông đang sõng soài đất.

 

“Không… gặp.” Gã đàn ông nhát gan hổ dám sợ đường đụng mụ Dạ Xoa đ.á.n.h thêm trận nữa nên đến cửa cũng dám , gì đến chuyện gặp .

 

ánh mắt lấm lét của gã lọt mắt Mã Nham, khiến cho rằng gã đang cố tình che giấu tung tích của con khốn . Mã Nham tức giận hừ lạnh một tiếng: “Không thật hả? Ném nó ngoài cho zombie ăn!”

 

Vừa đến hai chữ “zombie”, gã đàn ông nhát gan hoảng hồn, vội ôm chầm lấy chân Mã Nham: “ dối! thật sự gặp cô , sợ đ.á.n.h cho một trận nên dám khỏi cửa mà. thật sự dối!”

 

Mã Nham hiệu dừng , tên lùn gầy cùng một kẻ lạ mặt khác liền lôi gã đàn ông nhát gan ngoài. lúc , một mùi khai nồng xộc mũi .

 

Cả đám theo hướng mùi phát , chỉ thấy đũng quần của gã đàn ông nhát gan ướt sũng, chất lỏng màu vàng nhạt đang tí tách nhỏ xuống.

 

Lần thì Mã Nham tin là gã dối.

 

Vẻ bực bội hiện lên trong mắt , phất tay: “Nhét miệng nó quăng ngoài .”

 

Mặc cho gã đàn ông nhát gan van xin thế nào, Mã Nham vẫn dửng dưng quan tâm.

 

Rất nhanh, gã nhét miếng giẻ rách hôi thối miệng, hai lôi và ném ngoài.

 

Tên lùn gầy về phía Mã Nham: “Lão đại, lời tên nhát gan đó thì con đàn bà g.i.ế.c Phong chắc chắn ở quanh đây. Tiếp theo chúng gì?”

 

Mã Nham khẽ híp mắt, thẳng về phía gian phòng của Lâm Sơ, ánh mắt sục sôi sự điên cuồng và hận thù.

 

Trong một khoảnh khắc, Lâm Sơ chợt ảo giác rằng ánh mắt của xuyên qua lớp cửa chống trộm mặt và thấy .

 

“Phong và Lỗi thể c.h.ế.t vô ích, chúng thương cũng thể chịu thiệt suông như . Nếu nó ở đây, chúng sẽ chặn nó ở đây!”

 

“Tao chết.”

 

Hai kẻ lạ mặt ném gã đàn ông nhát gan xong , thấy những lời của Mã Nham, một trong hai gã lập tức đỏ hoe mắt.

 

“Nhất định thể tha cho con khốn đó! Lão đại, em tự tay báo thù cho em trai em!”

 

“Lỗi c.h.ế.t là để chúng thoát ngoài, mối thù chúng cũng báo!” Gã còn siết chặt nắm đấm, nghiến răng gầm lên.

 

Tất cả những gì xảy bên ngoài đều thu hết tầm mắt của Lâm Sơ.

 

Lúc cô mới phát hiện, tay hai gã quen mặt ít vết trầy xước và bầm tím.

 

Qua cuộc đối thoại của chúng, Lâm Sơ đoán chừng việc cắt nguồn điện dự phòng sáu ngày nhốt chúng trong thang máy, gây ít phiền phức. Để thoát , một tên Lỗi chết.

 

 

Loading...