Tận Thế Nhặt Rác – Ta Dựa Vào Biến Đồ Phế Thành Bảo Một Đường Xưng Bá - Chương 168

Cập nhật lúc: 2025-10-03 08:06:18
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bên trong chất đầy thức ăn: khoai tây, khoai lang, củ cải, bắp cải, còn đủ loại thịt khô, lạp xưởng, thậm chí cả những vại dưa muối vỡ nát và nhiều rau củ muối.

Hố tuyết lớn, dường như chứa đựng bộ lương thực dự trữ của hơn chục hộ gia đình trong ngôi làng nhỏ .

Chỉ điều, tất cả thực phẩm đều còn ở trạng thái bình thường mà cháy đen kịt. Dường như chúng lửa lớn thiêu thành tro. Hơn nữa, kẻ chuyện vẻ lo lắng vẫn sẽ đến ăn vụng những thứ cháy thành than, nên còn đổ thêm thứ gì đó lên .

Cái mùi đó, giống với thứ nước phân mà Lâm Sơ từng bắt hai em Giang Đại và Giang Lượng uống trong thế giới Hồng Úng.

Quá độc ác.

Đây là đ.á.n.h giá của Lâm Sơ về kẻ ký sinh chuyện .

Lần , phụ nữ tóc xoăn từng , ký sinh giả chỉ cần ăn tuyết là thể bổ sung năng lượng cho cơ thể. Xem , đám ký sinh giả ở đây hủy hoại thức ăn là dồn con cảnh khốn cùng, buộc họ tự nguyện gia nhập chúng.

Chúng hủy thứ mà con cần nhất, nhưng vô dụng với chúng – lương thực dự trữ.

cách thật sự quá tàn nhẫn, tàn nhẫn đến mức dù Lâm Sơ kỹ năng “biến rác thành vàng” cũng dùng lên đống thức ăn ngâm trong nước phân .

Mặc dù là một pháp y, cô từng gặp những cảnh tượng kỳ quái hơn thế nhiều, nhưng thấy là một chuyện, còn ăn là chuyện khác.

biến nó trở như cũ, lúc ăn chắc chắn vẫn sẽ ám ảnh."

"Hố tuyết lớn, dù cho lấp đầy cả gian của Lâm Sơ cũng tài nào mang hết chỗ thức ăn .

, Lâm Sơ đành lựa những thứ cần thiết.

Mặc dù mùi hôi nồng nặc bốc lên, nhưng cô đeo mấy lớp khẩu trang nên cũng cản phần nào.

, bên hố tuyết lâu, cô vẫn cái mùi xộc lên đến choáng váng đầu óc.

Thế là, cô lấy ba lô gian và một chiếc rương gian từ gói quà lớn của hệ thống, tống hết những món ăn bốc mùi khét lẹt trong.

Chất đầy ba lô và chiếc rương xong, cô liền dừng tay, đậy nắp rương thu gian.

Đây sẽ là kho lương thực dự trữ chiến lược của cô, lẽ cô sẽ dễ dàng đụng đến chúng trừ khi rơi bước đường cùng. Mà một khi đến bước đường cùng thật, thì cũng chẳng còn sức mà quan tâm đến mấy cái mùi nữa.

Giải quyết xong chỗ thức ăn trong hố tuyết, Lâm Sơ một vòng quanh mấy sân nhà còn trong thôn, cuối cùng tìm hai con heo c.h.ế.t cóng cùng mười mấy con gà vịt cũng trong tình trạng tương tự.

Có vẻ như chúng gom một chỗ, nhưng kịp xử lý.

Lâm Sơ lập tức cất hết gia súc gia cầm gian.

Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!

Khi cô nhà kho lớn, nơi mười lăm sống sót đang ở, Dương Thiên Thiên và bốn xử lý t.h.i t.h.ể ông Dương cũng mặt.

Thấy cô trở về, khuôn mặt im lặng của Dương Thiên Thiên thoáng hiện một nụ .

“Chị Lâm Sơ, tiếp theo chị cũng định đến khu tị nạn ? Hay là chị cùng bọn em đến thành phố Hải nhé.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tan-the-nhat-rac-ta-dua-vao-bien-do-phe-thanh-bao-mot-duong-xung-ba/chuong-168.html.]

Suy nghĩ của Dương Thiên Thiên đơn giản, khu tị nạn gần nhất bây giờ chính là thành phố Hải. Nếu Lâm Sơ cũng cần đến đó, cùng đến nơi gần nhất chẳng là trọn vẹn nhất .

Sau khi liên tiếp mất cả cha lẫn , cô bé nhận mỗi một bên cạnh đều vô cùng quý giá. Cô bé hy vọng thể ở bên .

Nghe cô bé xong, Lâm Sơ liếc Dương Chi Hành: “Anh trai em cho em ? Chị việc cần đến thành phố Duyên.”

Dương Thiên Thiên lập tức về phía trai , lộ vẻ mặt mất tự nhiên.

Chuyện xảy Dương Chi Hành đều thấy hết. Anh phát hiện cách hành xử của Lâm Sơ giống những kẻ ký sinh mà họ từng chạm trán.

Lúc cô ở đây, Chu Nhược Tình và dì Thư cũng kể cho họ chuyện Lâm Sơ diệt kẻ ký sinh cứu trong thôn.

Trên đường đến đây, dĩ nhiên họ cũng thấy những sống sót bổ sọ la liệt mặt đất.

Nếu một như là kẻ ký sinh, thì cô mưu đồ điều gì chứ?

Dương Chi Hành từ nhỏ là “con nhà ” với thành tích xuất sắc, một mạch tiến thẳng trường đại học danh giá nhất, mà lúc tài nào đoán suy nghĩ của Lâm Sơ.

“Thật ...” Triệu Thư Nhiễm bên cạnh đắn đo một lúc lên tiếng: “Người mà chị tìm đang ở thành phố Hải. Trước đó ở trạm xăng, bọn em hiểu rõ về chị nên cố tình giấu giếm. Là bọn em , thật lòng xin chị.”

Cô cũng cẩn thận nghĩ đến khả năng Lâm Sơ là một kẻ ký sinh cấp cao đang ngụy trang để lừa gạt họ.

khi chứng kiến thủ đoạn của cô, Triệu Thư Nhiễm dần dần bác bỏ khả năng .

Cách tay của cô dứt khoát, gọn gàng. Nếu thật sự điều gì, cô thể dùng vũ lực để ép buộc chứ cần diễn một vở kịch như với họ.

Dương Chi Hành Triệu Thư Nhiễm vị trí thật của tiến sĩ Kiều cho Lâm Sơ cũng hề ngăn cản.

Đây là điều họ bàn bạc đường tới đây. Lâm Sơ cứu mạng họ, ơn lớn như , họ thể lấy oán báo ân.

Lâm Sơ đảo mắt qua Dương Chi Hành và Triệu Thư Nhiễm bèn gật đầu.

“Nếu , sẽ đến thành phố Hải xem .”

Nghe câu , Dương Thiên Thiên nở một nụ thật lòng, Chu Nhược Tình bên cạnh cũng hiếm hoi mỉm .

Thế nhưng trong lòng Dương Chi Hành và Triệu Thư Nhiễm dấy lên một cảm giác kỳ lạ nên lời. Họ luôn cảm thấy đối phương chấp nhận sự thật quá nhanh, cứ như thể…

...cô vốn từ .

“Chỉ là chúng , những đây?” Triệu Văn Tân, vốn luôn trầm mặc ít lời, chợt lên tiếng.

Thấy chỉ những sống sót vẫn còn hôn mê mặt đất, tất cả đều chút im lặng.

Đặc biệt là Dương Chi Hành và Triệu Thư Nhiễm, họ rõ tình huống mà những thể sẽ đối mặt khi tỉnh .

Não bộ gặm nhấm, tình huống nhất là giống như Chu Nhược Tình, chỉ ảnh hưởng một chút đến chân tay nhưng đầu óc vẫn tỉnh táo.

 

Loading...