Tận Thế Nhặt Rác – Ta Dựa Vào Biến Đồ Phế Thành Bảo Một Đường Xưng Bá - Chương 110

Cập nhật lúc: 2025-10-02 11:21:33
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Loảng xoảng.” Tiếng ống tiêm rơi thùng rác vang lên, ánh mắt Lâm Sơ dừng ở đó nửa giây nhanh chóng dời .

Thấy đều đổ dồn ánh mắt về phía , Bạch Vi tỏ vẻ khó hiểu, cất giọng quái lạ:

“Mọi như gì?”

“Là một y tá, tiêm một mũi t.h.u.ố.c an thần cho bệnh nhân đang phát điên thì gì lạ ?”

Y tá tiêm t.h.u.ố.c an thần cho bệnh nhân đúng là lạ.

gần như chẳng y tá nào thể bình tĩnh rút t.h.u.ố.c an thần ngay đầu tiên thấy “ vảy cá”, còn nhanh tay lẹ mắt tìm đúng tĩnh mạch lớp vảy dày đặc .

Hành động của cô quá kỳ quặc.

“Này, chứ, chẳng lẽ các nghĩ y tá thì cứ gặp chuyện là trốn lưng bác sĩ thút thít ?”

Bạch Vi định khoanh tay ngực, nhưng tay vẫn còn đeo đôi găng tay vô trùng dính vài vệt máu, thật sự tiện động tác đó.

Thế nên, vẻ hung hăng của cô cũng giảm đáng kể.

Giáo sư Trình , định lên tiếng nhưng thấy cứng họng, phản bác thế nào.

Lúc , Lâm Sơ cúi xuống kiểm tra mạch đập của đàn ông đất.

Hô hấp định, nhịp tim đang dần chậm từ dồn dập về mức bình thường.

Cô ngẩng đầu lên, về phía giáo sư Trình đang đanh mặt .

“Giáo sư Trình, nghĩ các ông mới là cần cho chúng một lời giải thích. Tại các ông để một vảy cá xu hướng bạo lực đây và tấn công chúng ?”

Nghe những lời , khuôn mặt vốn khó chịu của giáo sư Trình càng sa sầm hơn.

“Thầy ơi, họ là của bác sĩ Lưu.”

Lời nhắc nhở của Hạ Chính Dương khiến giáo sư Trình đành miễn cưỡng hừ lạnh một tiếng.

Thấy , nam nghiên cứu viên cạnh ông cuối cùng cũng lên tiếng.

“Các cô đừng ảo tưởng sức mạnh, 23 định tấn công các cô , uống m.á.u của 31.”

Số 23, 31?

Ánh mắt Lâm Sơ thoáng một tia nghi hoặc, nhưng nhanh chóng lấy vẻ sáng rõ.

Phải , nơi đang tiến hành thí nghiệm cơ thể .

Tất cả những đều gọi bằng cho tên.

Số 23 hẳn là gã vảy cá tấn công họ.

Còn 31 chính là bệnh nhân đang giường.

Thấy giáo sư Trình ngăn cản, nam nghiên cứu viên bèn thẳng sự thật.

“Chúng phát hiện , vảy cá chỉ khát nước mà còn khao khát m.á.u của đồng loại.”

“Đặc biệt là m.á.u của những đồng loại mới biến dị, đó là thứ chúng thích nhất.”

“Tối qua chúng quan sát điều 22. Hôm nay cố tình đặt 23 ở phòng bên cạnh 31, chính là để xem từ lúc nào thể cảm nhận mùi m.á.u của đồng loại mới.”

Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!

Bây giờ thì kết quả quá rõ ràng. Ngay từ khi vảy cá mới mọc chiếc vảy đầu tiên, thể cảm nhận .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tan-the-nhat-rac-ta-dua-vao-bien-do-phe-thanh-bao-mot-duong-xung-ba/chuong-110.html.]

Vừa , lúc gã vảy cá xông , Lâm Sơ nhận bệnh nhân mà cô đang điều trị cuối cùng vẫn mọc vảy cá.

Tốc độ hình thành và phát triển của lớp vảy nhanh hơn nhiều so với tưởng tượng của cô.

Chúng gần như lan rộng với tốc độ mắt thường thể thấy , bao phủ lên làn da màu xám chì ngừng lan xung quanh.

Chỉ trong vài phút họ chuyện, bệnh nhân 31 giường mọc hơn mười chiếc vảy cá.

“Vốn dĩ chúng còn định quan sát mức độ khát m.á.u của 23.”

Không ngờ gã còn kịp chạm 31 giường cô y tá hạ gục.

Ánh mắt của nam nghiên cứu viên Bạch Vi cũng chút oán trách.

Bạch Vi chỉ đảo mắt khinh khỉnh: “Các báo , đoán các định gì.”

Giáo sư Trình rõ ràng Bạch Vi chọc cho tức điên.

Ông tháo đôi găng tay vô trùng tay, ném thùng rác sải bước ngoài.

“Hôm nay tới đây thôi. Hạ Chính Dương, đưa họ về .”

Hạ Chính Dương một tiếng, giáo sư Trình đầu chỉ Ngô Hướng Minh: “Lôi rút m.á.u cho .”

Ánh mắt ông tức tối hung tợn, khiến bất giác rụt cổ .

Hạ Chính Dương đưa Lâm Sơ và Bạch Vi về khu nhà ở, đó vội vã phòng nghiên cứu để thực hiện nhiệm vụ tiếp theo.

Khi Lâm Sơ và Bạch Vi giữ cách xã hội an hai mét để bấm nút thang máy, họ phát hiện nút bấm hề phản ứng.

“Sao sáng đèn? Lâm Sơ, ăn cơm đấy?”

dự cảm, nhưng Bạch Vi , Lâm Sơ vẫn lùi sang một bên, nhường chỗ.

“Cô giỏi thì cô bấm .”

Bạch Vi cũng khách sáo mà tiến lên.

Thế nhưng, cô gần như chọc thủng cả nút bấm mà đèn thang máy vẫn sáng lên, cuối cùng đành trợn mắt trắng dã mà lùi .

Hai đang ở tầng hầm B1.

Không thang máy, chỉ còn cách thang bộ.

Bạch Vi về phía Lâm Sơ, thèm để ý đến cô , thẳng về phía lối thoát hiểm.

Thấy , Bạch Vi đảo mắt mấy vòng cũng theo.

Cơ thể Lâm Sơ cải tạo nên tốc độ và thể lực đều . Lúc Bạch Vi đến cầu thang bộ, chỉ còn thấy bóng lưng cô vụt qua cánh cửa thoát hiểm ở tầng một.

vội vàng đuổi theo.

Khi cô đẩy cửa tầng một thì thấy Lâm Sơ ở quầy tư vấn nhân viên.

Còn kịp gần để xem cô đang hỏi gì, Bạch Vi thấy Lâm Sơ về phía .

“Nhanh , cô hỏi gì thế?”

hỏi tại thang máy hoạt động.” Lâm Sơ dừng khi còn cách Bạch Vi hai mét.

“Vì ?”

Loading...