Bàn tay của Hoành thi kích động bởi cái gì đó rõ, phát một tiếng gầm gừ khó chịu từ cổ họng, giơ tay lên ném ngoài.
Khoảnh khắc chuẩn rơi xuống đất, một bàn tay gầy vươn nắm chặt lấy tay của .
Sau khi vững, mới rõ mặt.
Cô gái mặc áo phông trắng và quần jean đơn giản, mái tóc mượt mà cô cố định chặt gáy bằng chiếc kẹp tóc bằng gỗ.
Đuôi mắt nhếch lên, thêm đó một chút khí khái hùng.
“Xin , đến trễ .”
Mắt lập tức đỏ lên, chân mềm nhũn quỳ xuống, ôm lấy chân cô thảm thiết: “Cuối cùng cô cũng đến , sợ c.h.ế.t khiếp.”
“Hắn ...... lột da .”
Tân Di mím môi, cúi xuống gáy , tiện tay lấy lá bùa vàng từ trong túi , dán lên đó.
Khoảnh khắc đó, cơn đau gáy của biến mất.
“Giảm đau cầm máu.” Tân Di giải thích.
ngơ ngác cô , cảm thấy mơ hồ, đêm nay, vẻ như mạng nhỏ của cứu .
“......”
Bị phớt lờ Hoành thi dường như tức giận, cánh tay gãy của , đầu qua đây.
Những cây hoàng quấn quanh cánh tay , trong giây lát, cánh tay trở trạng thái ban đầu.
“Tìm chết.” Hắn xoay lao về phía Tân Di.
Tân Di cau mày, đẩy : “Vào đêm trăng tròn, xương da của Hoành thi những trống lớn dễ bong nhất, chỉ khi bong điểm yếu của Hoành thi mới lộ , khả năng của nó trở nên mạnh mẽ hơn.”
“Cô ở đây ảnh hưởng đến phát huy, nhanh ,.....”
Cô còn xong, bỏ chạy: “Tân Di đại sư giao cho cô, sẽ gây cản trở cho cô .”
Tân Di chạy, trán cô giật giật.
“Rất , sự sáng suốt.”
Cô thu tầm mắt về, giơ tay lên lấy một lá bùa vàng từ thắt lưng, ngón tay linh hoạt, lá bùa vàng trở thành một thanh kiếm nhỏ.
“Đạo pháp tự nhiên, can khôn vô cực, sắc.” Cô chắp hai tay, khoảnh khắc lòng bàn tay tách , một thanh kiếm nhỉ ngay lập tức biến thành mười, xoay thành vòng tròn, mũi kiếm chĩa thẳng Hoành thi.
Ngầu quá!
trốn sang một bên Tân Di, cảm xúc dang trào đến đỉnh điểm.
Mười thanh kiếm nhỏ bay về phía Hoành thi, đ.â.m tứ chi một cách chính xác.
Hoành thi khựng , chút hiểu cúi xuống những lỗ thủng .
chỉ trong mấy giây, ánh trăng những cái lỗ bịt bằng những cành cây.
Tân Di chửi: “Chết tiệt, ghét nhất là cái loại quái vật thể tự phục hồi như .”
Trong chốc lát, Hoành thi tới mặt Tân Di.
Họ chiến đấu quyết liệt, đến mức càng lúc càng gần , tô nghĩ , co cẳng chạy xa hơn,
“Đừng động.”
Tiếng hét của Tân Di vang lên bên tai , nhưng quá muộn , khoảnh khắc lộ diện, đôi chân cành cây quấn quanh.
Tiêu ! gây cản trở cho Tân Di .....
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tan-di/db2-5.html.]
Vừa nghĩ tới, bộ cơ thể nhanh chóng kéo .
Hoành thi cũng ngay lập tức di chuyển khỏi phạm vi tấn công của Tân Di.
Hắn tóm lấy , Tân Di: “Đạo sĩ thúi, đừng can thiệp chuyện khác.”
“ nuôi làn da lâu , dễ gì mới thể đổi, ngươi nhất định phá chuyện của ?”
Hắn còn lưỡng lự, những móng vuốt sắt nhọn tóm lấy đầu , giây tiếp theo sẽ chọc đầu .
Trên mặt Tân Di hiện lên một tia khó chịu, cô ở quá xa để cứu .
Đêm nay vẫn c.h.ế.t ?
Cảm nhận cơn từ đầu, run rẩy , đấu tranh quyết liệt, điện thoại di động rơi khỏi túi áo khoác, tai tai ngắt kết nối.
Tiếng kêu đau lòng của cô gái vang vọng khắp công viên rộng lớn.
“Cố Tu Minh! Cố Tu Minh!”
“Là ngươi g.i.ế.c c.h.ế.t Cố Tu Minh.”
Là Tiêu Dao.
Thì cô vẫn luôn ở trong phòng phát sóng trực tiếp suốt thời gian qua.....
thể tưởng tượng cô cảm thấy tuyệt vọng như thế nào khi tận mắt thấy xác của Hoành thi lột xác vị hôn phu của …
Nghe thấy giọng của Tiêu Dao, động tác của Hoành thi dừng .
Cổ nghiêng qua, điện thoại đất chút bối rối.
Vào lúc , Tân Di nhân cơ hội đó lao tới, giơ chân đá cằm Hoành thi.
Hoành thi vặn vẹo rơi ngoài.
Tân Di kéo đến bên cô , lùi một cách thận trọng.
điều gì đó với Hoành thi, bẻ gãy cái đầu đặt sai chỗ của , từng bước từng bước đến chỗ điện thoại di động.
Team Dưa hấu không ngọt_ Truyện chỉ đăng trên MonkeyD_vui lòng không re-up ra ngoài.
Cúi đầu cô gái đang đau khổ trong màn hình, dừng một giây, đó giơ chân dẫm nát nó.
Một cú một cú, như phát điên.
sợ hãi nắm chặt quần áo của Tân Di: “Chuyện gì xảy ?”
Sắc mặt Tân Di chút nặng nề: “Cố Tu Minh.”
“Cái gì?”
“Hoành thi bọc trong da của Cố Tu Minh 3 năm , lây nhiễm nhận thức của Cố Tu Minh, nghi ngờ, nhiều năm như , linh hồn của Cố Tu Minh vẫn luôn theo .”
Nói tới đây, giọng Tân Di dừng nhắm mắt và lẩm nhẩm gì đó, lúc mở mắt , một tia sáng đen lóe lên trong mắt.
ngạc nhiên.
Phải chăng đây chính là màn mở thiên nhãn huyền thoại?
Thật tuyệt!
Tân Di tứ phía một vòng, mắt dán chặt khu rừng bên trái.
qua bên đó, cái gì cũng , chỉ một mảng tối.
Gió thổi qua, một tiếng rên rỉ.
“Tân Di đại sư, linh hồn Cố Tu Minh ở bên đó ?”
“Đang ở đó.” Tân Di : “Anh đang .”