Cô chút sợ.
bình tĩnh trả lời: “Địa chỉ sai, cô , ở bên trong hơn bên ngoài nhiều.”
Vương Tử suy nghĩ một chút, giơ tay gõ cửa.
Bên trong một giọng khàn khàn và khó chịu của một ông già: “Ai ? Quán đóng cửa .”
Vương Tử sững sốt, vô thức xin : “A, xin .”
thể chịu nữa: “Cô hãy tăng âm lượng điện thoại của cô lên.”
Vương Tử ngoan ngoãn theo.
tức giận đến mức hét lớn: “Phúc bá! Là con! Ông để cho cô trong! Cô thứ bẩn thỉu quấn theo .”
Vương Tử giật , suýt đáng rơi điện thoại xuống đất.
Đợi mười giây, ánh cửa gỗ đơn giản kêu cót két mở từ bên trong.
Một con mắt màu xám xuyên qua khe cửa.
Lúc màn hình của Vương Tử đối diện cửa lớn.
thẳng ông già , toe toét: “Chào Phúc bá.”
Ông một giây với tiếng khịt mũi, chỉ để một câu: “Vào .”
“Phúc bá xem như là chú của , mặc dù tính cách ông chút kỳ lạ, nhưng là , cô hãy ở với ông một đêm , bảo vệ mạng .”
Nghe , Vương Tử do dự mà theo.
Không gian trong cửa hàng lớn, tầng 1 là nơi kinh doanh, nhiều thỏi vàng chất thành đống, thực sự chỗ để .
Vương Tử theo Phúc bá lên tầng 2.
Ở rộng rãi hơn một chút, một phòng nghỉ và một phòng khách.
Phúc bá đầu Vương Tử: “Làm gặp rắc với những thứ đó?”
Vương Tử sửng sờ một lúc kể câu chuyện.
Phúc bá xong liền chế nhạo: “Vẫn là quá tham lam.”
Dù Vương Tử cũng là một cô gái trẻ, ông những lời mặt liền đỏ lên, vội vàng cúi đầu.
giúp hòa giải: “Aiya, suy cho cùng vẫn còn trẻ, tiểu cô nương hiểu chuyện, Phúc bá để cô nghỉ ngơi ở chỗ của chú một đêm, ngày mai đưa cô đến Huyền Thanh Tự để trừ tà là .”
“Còn con!” Phúc bá hét lớn khiến giật .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tan-di/5-8.html.]
Ông đưa khuôn mặt đến màn hình giơ tay chọc đầu .
“Ta bao giờ thấy con đến thăm dịp lễ, khi xảy chuyện liền tìm đến , Huyền Thanh Tự nhiều như , con chính là kẻ vô tâm nhất, nhãi con.”
chửi đến ngốc luôn.
Cư dân mạng trong phòng phát sóng trực tiếp như điên.
“Hahahaha, Tân Di đại sư mắng .”
“Điều chẳng hơn chuyện bắt ma ?”
“Đây là đầu tiên thấy biểu cảm của Tân Di đại sư.”
chút ngượng sờ mũi.
“Được , , đừng mắng con nữa, con sẽ mua rượu ngon đến thăm .”
Phúc bá trừng mắt : “Cũng khá đấy.”
Sau sự gián đoán như , tâm trạng của Vương Tử hơn nhiều, cũng sợ hãi nữa.
Phúc bá chỉ chiếc ghế sofa nhỏ trong phòng khách; “Tối nay cô chịu khó ngủ ở đó một đêm , nhà bếp đồ ăn đồ uống, cần thì tự lấy.”
Team Dưa hấu không ngọt_ Truyện chỉ đăng trên MonkeyD_vui lòng không re-up ra ngoài.
Vương Tử mừng rỡ: “Cảm ơn Phúc bá.”
Phúc bá ngáp dài phòng: “Ngủ sớm , sáng sớm mai đến Thanh Quan Tự nữa.”
Cửa phòng đóng , Vương Tử sofa, cơn buồn ngủ đến ngay lập tức.
Đã lâu cô một giấc ngủ ngon.
“Được , chúng ngắt kết nối , đợi trời sáng đến Huyền Thanh Tự, cô sẽ chuyện gì nữa.”
Vương Tử trả lời trong mơ hồ trong khi cầm điện thoại: “Được , Tân Di đại sư........”
Nhìn cô như , và ngắt kết nối phát sóng trực tiếp.
Lúc gần hai giờ sáng .
thể nhị nữa nên duỗi ngáp dài, bắt đầu tạm biệt cư dân mạng trong phòng phát sóng trực tiếp.
“Buổi phát sóng hôm nay đến đây thôi, gặp.”
Cư dân mạng xếp hàng để chúc ngủ ngon.
Khóe môi cong lên: “ , một nữa nhắc nhở .”
“Trong cuộc sống khắp nơi đều là cạm bẫy, nên chú ý, tạm biệt.”