Văn Hòa gì, đưa đến nhà .
Đứng lầu nhà , dừng .
Ngẩng đầu , cau mày.
Trong mắt , tòa nhà từ xuống tràn ngập quỷ khí.
Văn Hào hiểu: “Đại sư, ?”
“Tòa nhà nhiều hơn một con ma.........” Nói một nửa, dừng , .
Mắt từ đầu đến chân một .
Đột nhiên : “Anh cố ý lừa đến đây ?”
Văn Hào sửng sốt, chút bối rối .
Ba giây , tính cách đột nhiên đổi, dùng ngón tay giữa đẩy mắt kính sống mũi, khúc khích: “Tân Di đại sư thật lợi hại, nhanh như cô phát hiện .”
nét mặt : “Ồ, chỉ là một trò lừa bịp thôi.”
Văn Hòa: “.............”
Team Dưa hấu không ngọt_ Truyện chỉ đăng trên MonkeyD_vui lòng không re-up ra ngoài.
Thời gian nhảy tới nửa đêm, ánh trăng bầu trời mây đen che khuất.
Người đàn ông đằng , bất ngờ kịp đề phòng tay với , dìu tòa nhà.
Vào lúc đó, làn sương đen bao trùm tòa nhà dân cư dường như hiện chất hóa.
Chúng bò dọc theo các góc tường như rắn, trèo lên tay chân và trói thật chặt.
Làn da tiếp xúc với làn khói đen lạnh ngắt, kinh ngạc ngước đàn ông.
"Âm Ngục Trận!?"
Anh toe toét, tươi một cách kỳ lạ: "Để tự giới thiệu, tên là Tomoji Oda, đến đây để tranh tài với Tân Di đại sư."
Anh dứt lời, làn khói đen dường như trở nên sống động, kéo cơ thể trở hành lang tối tăm.
Chiếc điện thoại phát sóng trực tiếp vẫn đang đeo cổ .
Cư dân mạng trong phòng phát sóng trực tiếp sợ đến phát điên.
“Chết tiệt, c.h.ế.t tiệt, c.h.ế.t tiệt! Hãy gọi cảnh sát !”
“Gọi cảnh sát cũng vô ích, cảnh sát thể giải quyết chuyện !”
“Sao Tân Di đại sư phát tiếng? Tân Di đại sư ?”
Màn hình tối đen, chỉ thể thấy những tiếng sột xoạt, xảy chuyện gì!
Không chỉ cư dân mạng trong phòng phát sóng trực tiếp chuyện gì xảy , mà Tomoji Oda, đang đậu xe bên ngoài khu dân cư cũng chuyện gì xảy .
Chuyện gì đang xảy , phụ nữ đó ?
Tomoji Oda cau mày điện thoại di động của , bộ tòa nhà lắp camera giám sát, nhưng dù tìm kiếm thế nào, đều thấy phụ nữ đó!
Thậm chí một tiếng hét nào.............
Người phụ nữ đó c.h.ế.t ?
Thuật sĩ Trung Quốc yếu đến ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tan-di/5-5.html.]
Tomoji Oda lạnh một tiếng, bước tòa nhà dân cư tối tăm.
Anh chậm rãi bước đến cửa căn phòng, nơi từng dùng giả bộ trong phòng phát sóng trực tiếp.
Đây cũng là trung tâm của Âm Ngục Trận do hình thành.
Chỉ cần mắt trận kích hoạt, phụ nữ đó sẽ đường trốn thoát, bất kể sống chết!
Càng nghĩ về điều đó, Tomoji Oda càng phấn khích, giơ tay chạm tay nắm cửa.
Nhìn tay nắm cửa mở từng chút một, càng phấn khích hơn.
Thật sự lâu thấy trận pháp vụng về như !
Giây tiếp theo, cánh cửa mở , một đàn ông cao gầy chậm rãi bước phòng, cau mày xung quanh.
huýt sáo với : “ Cháu trai, lên đây!”
Tomoji Oda cứng đờ, và đột ngột ngẩng đầu lên.
lớn nhảy từ trần nhà xuống, đá !
Tomoji Oda đập mạnh xuống đất, vẫn phục hồi, cưỡi lên , tay trái một quyền tay một quyền và trực tiếp hét lên.
Người đàn ông đánh đến ngốc, ba giây , cơn đau khiến tỉnh .
Anh trợn mắt lên , một loạt từ ngữ thốt từ miệng .
Tomoji Oda tức giận đến mức quên tiếng Trung.
Ồn ào đến mức đau đầu.
đặt con búp bê Yoshiko mà tìm thấy trần nhà miệng bằng trái tay của .
“Đang vớ vẩn gì ? Bà cô đây hiểu!”
Phòng phát sóng trực tiếp lúc ồn ào.
“Tân Di đại sư! Cô là! Thần linh của .”
“Và cô, Tân Di đại sư, là hùng thật sự!”
“Thật tuyệt vời! Tuyệt vời tới mức nhảy lên nhảy xuống.”
“Hahahahaha.”
Tomoji Oda cố gắng kéo con búp bê khỏi miệng.
Đôi mắt mở to, con búp bê rách nát tay.
“ Mắt trận, mắt trận của .”
Anh chằm chằm , với vẻ mặt thể tin .
“Làm cô thế phá mắt trận của ?”
vỗ tay: “Rất khó ?”
“Tay nghề kém cỏi, đầy sơ hở.” giễu cợt một cách thô lỗ: “Trình độ của ở Huyền Thanh Quan của chúng nghiệp .”
Tomoji Oda tin: “Không thể nào!”
lạnh một tiếng: “Nếu tin, để cho thấy trận pháp thật sự của Trung Quốc.”