Văn Hào hai , nhưng tiếng bước chân đó biến mất.
còn kịp hỏi, thì Văn Hào chạy về phòng .
Anh vội vã chạy về nhà và nín thở.
Để điện thoại đỉnh đầu.
Thùng thùng, thùng thùng------
Tiếng bước chân nhẹ chậm, một nữa xuất hiện.
Anh chút suy sụp, ôm đầu xổm xuống đất.
“Mỗi đều như ! Chỉ cần lên lầu tìm nó liền thấy nữa!” Giọng của Văn Hào sợ hãi mệt mỏi “ về tới nhà, nó xuất hiện .”
“Có khả năng, nó luôn ở đó?”
chậm rãi .
Văn Hòa sửng sốt: “Tân Di đại sư như là ý gì?”
“Nó vẫn luôn ở đó.” ngước mắt lên : “Chỉ cần lên lầu, liền thấy tiếng bước chân của nó.”
“Bởi vì, nó ở tầng , nó ở trong trần nhà của !”
Văn Hào sợ hãi , một giọt mồ hôi lạnh chảy xuống.
Ba giây , ngẩnh đầu lên trần nhà.
Thùng thùng, thùng thùng, thùng thùng-------------
Không đó gợi ý tâm lý , luôn cảm thấy, tiếng bước chân càng lúc càng rõ ràng.......
Thấy chìm trong suy nghĩ, phát tiếng cắt ngang dòng suy nghỉ của : “Tiếng bước chân xuất hiện bao lâu?”
Văn Hào tỉnh táo , nhưng vẫn chút hốt hoảng.
Anh suy nghĩ một lúc mới nhớ : “Ngày thứ 3 khi chuyển đây, gần một tháng .”
Anh vì lý do công việc, nên cần tìm nhà gần công ty, căn phòng là tự tìm, vị trí , giá cả thấp, luôn nghĩ rằng là bản tìm vật quý.
Không nghĩ tới, căn phòng mà sạch sẽ!
Anh chút căng thẳng kêu một tiếng: “Tân Di đại sư! Cô giúp thu thập nó !”
hỏi : “Anh gặp qua chủ nhà ?”
Anh gật đầu: “Lúc xem phòng và ký hợp đồng đều gặp qua, đúng , ông là Nhật Bản.”
“Đại sư, vấn đề gì ?”
trầm giọng : “Nếu đoán sai, thứ trần nhà của là búp bê Yoshiko.”
“Nhật Bản một phương pháp bí mật, búp bê ma như thế , đặt nó trần nhà của khác, gầm giường hoặc là sàn, con búp bê sẽ hấp thụ vận may của gia đình, thời gian lâu dần sẽ bắt đầu chuyện ác.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tan-di/5-4.html.]
Văn Hào , sắc mặt liền tái nhợt.
Anh lẩm bẩm: “Chả trách, chả trách.”
Anh khi chuyển đến căn phòng , vận may của tệ.
Bất cứ cổ phiếu nào mua sẽ giảm, ngay cả khi đường bằng phẳng cũng sẽ vấp ngã, suýt tai nạn xe.
Đặc biệt trong thời gian , vợ ngày nào cũng gọi điện cho đòi ly hôn.
Team Dưa hấu không ngọt_ Truyện chỉ đăng trên MonkeyD_vui lòng không re-up ra ngoài.
Gần như chuyện đều thuận lợi.......
Thùng thùng, thùng thùng, thùng thùng-------------
Tiếng bước chân ngừng vang lên, Văn Hào lúc sợ hãi, chỉ đầy phẫn nộ.
thu dọn đồ đặc an ủi : “Đừng lo lắng, tạm thời sẽ gì xảy .”
“Đầu tiên hãy đóng tất cả cửa và cửa sổ, đông thời di chuyển cây tre phú quý bệ cửa sổ phía Tây Nam xuống, cây đặt ở vị trí đó dễ thu hút những thứ sạch sẽ.”
“Anh xuống lầu đợi , nửa đêm sẽ tới.”
May mắn những kết nối đều ở cùng thành phố nên thuận tiện đến đó.
Nghe như , Văn Hào liên tục gật đầu.
thu dọn túi xong, đeo nó lên vai, đột nhiên nhớ cái gì đó: “ rồ.”
Văn Hào nhanh chóng trả lời: “Đại sư còn gì dặn dò?”
“ ngoài việc là thu tiền, phí ngoài việc nhớ chuẩn một chút.”
Văn Hào sửng sốt một chút: “........Được.”
“Hahahaha, Tân Di đại sư hổ là cô.”
“Lại ngoài việc ! Thú vị!”
“Di chuyển ghế nhỏ, xem Tân Di đại sư diệt ma.”
Lên taxi, bình luận, nhẹ.
“Cái thứ đồ chơi bất nhập lưu , sẽ khiến nó từ đến thì về đó.”
Tài xế chằm chằm : “Tiểu cô nương, bỏ cái , nó đ.â.m .”
giật , nhanh chóng xin , lấy thanh kiếm đang đ.â.m ông .
Nửa tiếng , chiếc taxi dừng ở lối tiểu khu của Văn Hòa.
Nhìn từ xa thấy một đàn ông cao gầy chạy qua đây.
“Đại sư! Tân Di đại sư! Cuối cùng cô cũng tới .”
gật đầu với , hỏi: “Nhà ở ?”