Tuy nhiên lúc em nhà họ Thạch rảnh xem bình luận, họ quỳ xuống lạy chiếc điện thoại.
“Tân Di đại sư, cứu mạng!”
“Bọn còn trẻ, thật sự c.h.ế.t !”
thu dọn đồ : “Nói , ngoài là thu phí.”
Thạch lão đại gật đầu liên tục: “Được , chỉ cần ngài cứu chúng , giá cả thể thương lượng.”
Cư dân mạng hài lòng:
“Không cô đang thừa nước đục thả câu ?”
kịp , ba em nhà họ Thạch tỏ vui.
“Cậu im !”
“Đại sư đừng để ý, đừng để ý.”
Vừa , cửa của nhà máy Hoa An thể mở nữa.
Bọn họ thử nhiều cách nhưng thể thoát , bây giờ mắc kẹt và sẽ c.h.ế.t ở đây.
Điện thoại thể gửi tin nhắn gọi điện , chỉ phòng phát sóng trực tiếp vẫn còn đó.
Tân Di đại sư chính là hy vọng của họ!
đeo túi lên vai, lấy điện thoại liền khỏi cửa.
chuyển phòng phát sóng trực tiếp qua điện thoại, với họ: “ qua đó cần 1 tiếng đồng hồ, hãy đợi một chút.”
Ba em: “.......”
“Đại sư! Chúng đợi .”
“Mọi tìm xem cái gì mà thể xua đuổi ma quỷ, ví dụ như sản phẩm bằng gỗ, răng chó, tiền Ngũ đế,....”
Ba sắp : “Không .”
Thạch lão tam suy nghĩ một lúc : “Đại sư, nước tiểu con nít ?”
liếc họ: “Năng lượng trong cơ thể của một đàn ông phá vỡ gọi là năng lượng thuần dương. Nước tiểu của con nít quả thực chứa đầy năng lượng dương và thể áp chế năng lượng âm thuần khiết. ...”
Ba bọn họ cũng ba mươi bốn mươi ......
“Vậy thì !”
“Có cái cứu !”
Thạch lão nhị, Thạch lão tam vui mừng khôn xiết, Thạch lão đại: “Đại ca, nhanh tiểu !”
Thạch lão đại: “.......”
Cư dân mạng của phòng phát sóng bối rối, đó cảm thấy phấn khích.
“Hahaha, đó.”
“Thạch lão đại thật lợi hại!”
“Hahahahahaha!”
Thạch lão đại mặt đỏ bừng, chậm rãi bước sang một bên.
Cùng với âm thanh hổ của nước, lên bầu trời.
Thạch lão nhị lo lắng: “Đại sư, cô còn ?”
“ đang đợi xe buýt.”
Họ sửng sốt đó : “Đại sư ngài taxi , tiền xe chúng sẽ trả.”
liếc họ: “Phải sớm chứ!”
Team Dưa hấu không ngọt_ Truyện chỉ đăng trên MonkeyD_vui lòng không re-up ra ngoài.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tan-di/3-4.html.]
“........”
Lúc lên taxi, Thạch lão đại tiểu xong.
Anh đeo thắt lưng tới: “Đại sư, cái dùng như thế nào?”
nghiêm túc : “Mọi bôi nước tiểu lên , nhất là tay chân, đừng dùng hết, nhớ giữ mọt ít.”
“Tìm một chỗ trốn, đổ nước tiểu xung quanh, niệm thần chú mới dạy cho , đợi mấy chục phút vấn đề gì.”
Thạch lão đại, Thạch lão nhị , đó chuyển ánh mắt lên Thạch lão đại.
“Cái đó, đại ca đừng tiểu nữa.”
“Chúng đủ dùng.”
Tài xế liếc qua gương chiếu hậu.
Biểu cảm phức tạp.
để ý, mà với cư dân mạng trong phòng phát trực tiếp: “Mọi cũng thể sử dụng phương pháp khi gặp ma.”
“ vẫn đưa cho một ý kiến là đến chùa Huyền Thanh để xin một lá bùa bình an, đều sư phụ của vẽ bằng tay, hiệu quả.”
Nhà máy Hoa An, ba em họ đang rúc trốn trong một góc run rẩy.
Trong nhà máy tối và lộng gió.
Họ cầm đèn pin, mặc dù mùi khó ngửi, nhưng bọn họ cũng dám động.
Vừa niệm chú trừ ma, cầu nguyện đến cứu họ.
Vo vo vo-------
Sau tiếng vo vo, đèn pin đột nhiên tắt.
Nhà máy chìm trong bóng tối, ánh trăng từ cửa sổ chiếu , chỉ chiếu sáng một chỗ nhỏ.
Ở đó, treo hơn chục sợi dây thừng.
Thạch lão đại lấy hết can đảm lên, gần như mất trí khi thấy cảnh tượng .
“A!” Anh bệt xuống đất, lên với đôi mắt mở to: “Ma..... ma.”
Hai em ngước lên theo tầm của .
Chỉ thấy chục treo xà ngang, tự động đung đưa khi gió....
“A!”
“A a!”
Nhiều lên như sói hú.
“Đừng nữa.”
Trong nhà máy vang lên một giọng nữ trong trẻo, ba em mới nhớ buổi phát sóng trực tiếp vẫn đang phát.
Họ cầm điện thoại giọng run run: “Tân Di đại sư! Cô tới ?”
“.............”
Chưa tới.
Lúc đang đường .
Tài xế taxi ở đây đường và từ chối chạy xe đây.
chỉ thể bộ tới đây.
an ủi họ: “Bọn họ treo ở đó lâu , chỉ là mấy để ý thôi, bây giờ dương khí đang mất dần, tự nhiên thể thấy.”
“Đừng sợ hãi, mấy càng sợ, dương khí mất càng nhanh.”
Ba đều im lặng, cố gắng .