“Chị Liên Nguyệt mau nhận điện thoại , thật sự sẽ xảy chuyện gì nữa?”
định yêu cầu cô ngắt kết nối phát sóng trực tiếp , thì cô nhận điện thoại, còn mở loa ngoài.
Âm thanh cuộc gọi rõ ràng.
Liên Nguyệt: “ Mẹ, ở nhà rốt cuộc xảy chuyện gì? Tại con thể liên lạc với ?
Bên lo lắng : “Aiya, ba của con ngã khi đang việc tại công trường! Té nghiêm trọng! Mẹ luôn chăm sóc cho ông , nên thể liên lạc với con!”
Liên Nguyệt hoảng sợ: “Bị té ? Bây giờ như thế nào ? Bác sĩ như thế nào? Còn ......”
“Aiya, con đừng hỏi nhiều như .” Đối phương nhẫn nại ngắt lời cô : “Con nên về nước , ba con cũng nhớ con , ngày mai , ngày mai thể về nước ?”
Liên Nguyệt: “........”
Cô lúc bình tĩnh , đè nén cảm xúc: “Con cần xem xét , con cúp máy đây.”
“Trời ơi! Thái độ của con như là ! Nếu ....”
Đối diện mắng xong, Liên Nguyệt liền cúp điện thoại.
Phòng phát sóng trực tiếp rơi trầm mặc.
“Tại nhấn mạnh việc chị về nước?”
“Nhân tiện, ba thương , con gái về chăm sóc nên ?”
“Vấn đề là thái độ của cô đúng lắm.”
“..........”
Bão bình luận bắt đầu ồn ào lên.
Cô dần dần tỉnh táo hơn khi hoảng hốt, cô ngước lên , trong mắt sự chờ đợi: “Đại sư, cô thể đoán họ về để gì ?”
mím môi: “Ba của cô thương, cô đang lừa cô.”
Liên Nguyệt khóe miệng lên một nụ tự giễu: “ đoán , nhớ cái gì, từ nhỏ đến lớn trong mắt bọn họ chỉ em trai, đối với bọn họ chỉ là một cái máy rút tiền mà thôi.”
tiếp tục : “Sính lễ của em trai cô giải quyết xong , nhưng vẫn mua nhà, cô lấy tiền đó, nên ba cô đánh chủ ý lên cô.”
“Bọn họ liên hệ cho cô một gia đình chồng, nam chân què, thiểu năng trí tuệ, nhưng gia đình khá giả. Chỉ cần cô gả qua đó, bọn họ liền cho cô 30 vạn tiền sính lễ, ba cô chuẩn dùng tiền trả tiền đặt cọc cho em trai cô.”
Liên Nguyệt những lời , đó ngơ ngác, cũng phản ứng gì.
Cư dân mạng tức giận.
Team Dưa hấu không ngọt_ Truyện chỉ đăng trên MonkeyD_vui lòng không re-up ra ngoài.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tan-di/2-2.html.]
“Kiểu ba gì ? Đây là bán con gái ?”
“Thật buồn nôn , chị gái cắt đứt quan hệ vơi họ , đừng để hút m.á.u nữa.”
“Chị Liên Nguyệt quá đáng thương , sắp .”
“Tân Di đại sư hãy giúp cô !”
Nhìn thấy Liên Nguyệt gần như suy sụp, cư dân mạng đang cố thuyết phục cô .
chầm chậm : “Đối với những gì , cô thể xác thực , nếu như cô tin tưởng , thể giúp cô lấy tiền đó.”
Liên Nguyệt hiểu ba cố là loại gì, nên đối với lời của , cô vẫn tin tưởng.
Trong lúc cô đang suy nghĩ, cũng nhàn rỗi, trò chuyện với các cư dân mạng khác, cũng cảm thấy nhàm chán chút nào.
Hơn 20 phút , Liên Nguyệt kết nối với .
“Đại sư, suy nghĩ xong , lấy tiền của , đó đoạn tuyệt quan hệ với bọn họ.”
“Đại sư, cô thể giúp ?”
gõ bàn: “Như mới đúng.”
“Cô gửi điện thoại cá nhân của cô cho , sẽ liên hệ với bà .”
Phần bình luận trở nên vô cùng sôi nổi.
“Tân Di đại sư định dùng phương pháp từ xa , liệu bà sét đánh c.h.ế.t ?”
“Kích thích!”
“Không nên xin tử vi ? Cần điện thoại cũng ?”
liếc bình luận, chút cạn lời.
“Bây giờ là xã hội văn minh, thể tùy tiện g.i.ế.c .”
Trong khi đang chuyện, bấm điện thoại của Liên Nguyệt.
Vừa kết nối liền , âm thanh nịnh nọt.
“Alo, xin hỏi là bà Hà Liên ? Cách đây lâu con gái của bà vay ngân hàng của chúng 100 vạn, gửi tài khoản của bà, xin hỏi bà nhận ?”
Đối diện sửng sốt một lát: “ là Hà Liên.”
Sau khi dừng 1 giây, giọng bà trở nên kích động: “Nó vay thêm 100 vạn nữa ?”
Bà dừng một lúc, hình như là đang xác nhận tài khoản.