Tân Di - 2.2
Cập nhật lúc: 2024-08-20 08:36:13
Lượt xem: 174
Trong phòng của khách rơi vào bóng tối, tôi tựa người vào cửa, khống chế sự run rẩy của mình, dần dần ngồi xuống đất.
Tôi im lặng thở dốc.
Vừa rồi tôi nói dối.
Không phải tôi không thấy gì, tôi thấy một thứ rất kỳ lạ lại là đồ vật bình thường.
Nó rất phổ biến trong cuộc sống con người.
Nhưng nó nhất định không thể xuất hiện trên người Cố Tu Minh đang 22 tuổi.
Đó là một hàm răng ố đen ố vàng.
Khoảnh khắc tôi mở cửa, Cố Tu Minh đang đeo răng giả trước gương.....
Răng giả......
Hắn ta luôn đeo răng giả?
Vậy lúc tôi và hắn hôn nhau thì......
Nghĩ đến đây, tôi liền buồn nôn.
Sau một lúc, tôi nhớ lại những gì đại sư đó nói một lần nữa.
Răng của một ông già 80 tuổi, chắc cũng giống như Cố Tu Minh.......
Tôi như rơi vào hầm băng, cả người run lên.
Tôi lấy điện thoại ra gửi tin nhắn cho người bạn thân nhất của tôi.
Đem chuyện hôm nay kể cho cô ấy nghe.
Người bạn thân nhất của tôi, A Đóa, rất tin vào những chuyện ma quái này, nghe tôi nói như vậy, cô ấy gọi cho tôi ngay lập tức.
Nhưng làm sao tôi dám nhận chứ, Cố Tu Minh vẫn còn ở bên ngoài.
Tôi ngắt điện thoại, A Đóa lại gửi cho tôi một tin nhắn khác.
“Cậu có tai nghe không?”
Tôi đáng chữ: “Có.”
“Đừng sợ, hãy đeo tai nghe vào trước đi, mình sẽ gửi link phòng phát sóng trực tiếp cho cậu, cậu vào đó, mình ở trong đó đợi cậu.”
Một phút sau, A Đóa đã gửi link đến.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/tan-di/2-2.html.]
Tên phòng phát sóng rất kỳ dị: “Chủ phòng xinh đẹp, đoán mệnh trực tuyến.”
Có một số ký tự lớn được viết trên nền: “Tân Di Huyền Thanh Quan.”
Nhìn thấy cái này tôi mới nhớ, A Đóa đã từng nói với tôi về Tân Di.
Cậu ấy nói chủ phòng này rất lợi hại, biết đoán mệnh có thể bắt ma, năng lực công việc rất cao.
Đáng tiếc khi cậu ấy miêu tả chủ phòng này một cách đầy hứng thú, thì tôi chỉ nghĩ đến việc yêu đương với Cố Tú Minh, thậm chí còn không nhớ cậu ấy đã nói.
Nhưng lúc này, tôi vào phòng phát sóng trực tiếp không chút do dự.
Giống như nắm lấy cọng rơm cứu mạng.
Team Dưa hấu không ngọt_ Truyện chỉ đăng trên MonkeyD_vui lòng không re-up ra ngoài.
Có vẻ như phòng phát sóng trực tiếp vừa mới bắt đầu, trên màn hình, khuôn mặt nữ sinh thanh tú đang ôm đầu, mái tóc dài được kẹp lại bằng kẹp tóc bằng gỗ.
“Chào mọi người.”
Cô ấy chào hỏi, giọng trong trẻo.
Tôi không ngờ đại sư mà A Đóa tin tưởng và hâm mộ lại là một cô gái trẻ như vậy.
Đây.........thật sự là một trò lừa bịp sao?
Tôi do dự, chủ phòng Tân Di lại lên tiếng: “Hôm nay vẫn theo quy tắc cũ chỉ xem 3 quẻ, mọi người chuẩn bị, tôi chuẩn bị phát hồng bao rồi.”
Tin nhắn A Đóa gửi đến: “Nhất định phải giật được hồng bao, chỉ như vậy Tân Di đại sư mới có thể giúp cậu.”
Tôi cảm thấy căng thẳng, lúc này cũng không còn thời gian để nghi ngờ kỹ năng chuyên môn của Tân Di nữa, chỉ cần tập trung tinh thần là được.
2 giây sau, hồng bao được gửi ra, tôi vô thức bấm vào màn hình.
“Vị này......” Tân Di nhìn người giật được: “Cư dân mạng Thanh Thanh, cô muốn xem cái gì?”
Cư dân mạng Thanh Thanh......cô ấy nói là tôi sao?
Vừa rồi tôi vừa đặt tên ngẫu nhiên là Thanh Thanh.
Tôi kiềm nén sự kích động trong lòng, theo sự thúc giục của A Đóa, kết nối video được mở lên.
Tôi không tiện nói chuyện, liền đáng chữ để giao lưu với cô ấy.
“Đại sư.” Tôi chọn lựa từ ngữ: “Có ai giống thanh niên 20 tuổi, nhưng tuổi xương bao gồm răng đã 80 tuổi không?”
Những ngón tay của Tân Di gõ nhẹ lên bàn, lắng nghe lời nói của tôi, cô ấy dùng động tác lại, ngẩng đầu lên nhìn tôi.
“Có.” Cô ấy hỏi tôi: “Cô đã bao giờ nghe nói đến Hoành thi chưa?”
Tôi tự hỏi: “Hoành thi là cái gì?”