12 giờ rưỡi đêm, khi từ sân thượng xuống, gặp mấy sinh viên nam từ bên ngoài trở về trong thang gác.
Một mùi rượu xộc thẳng mũi, nhăn mặt.
Liếc điện thoại, hỏi họ: "Lại về muộn ? Để tên lớp và mã sinh viên ."
Đầu tháng , mấy nam sinh viên trường Thể thao của Đại học Bắc Lâm chuyển ký túc xá.
là quản lý ký túc xá mới.
Team Dưa hấu không ngọt_ Truyện chỉ đăng trên MonkeyD_vui lòng không re-up ra ngoài.
Chưa đầy ba ngày nhận việc, nhận đám sinh viên thể thao tràn đầy năng lượng khó quản lý đến mức nào.
Uống rượu hút thuốc đánh , thức cả đêm đánh bài đánh mạt chược, còn lén đưa bạn gái ký túc xá, khập khiễng mấy ngày liền.
So với những chuyện đó thì việc về muộn dường như chẳng đáng gì.
"Chị Tân tha cho bọn em , dám nữa."
"Chỉ muộn một chút thôi mà, chị Tân xinh bụng, thông cảm cho bọn em ?"
Mấy nam sinh bắt đầu dùng giọng điệu láu cá để xin tha.
Tên sinh viên thể thao đầu lười biếng dựa tường, nhờ ánh đèn hành lang mờ tối mà ánh mắt thoải mái từ đầu đến chân.
mới xong việc, thực sự mệt, lúc cũng thời gian tranh cãi với họ.
Vì thèm để ý, thẳng xuống: "Lần tái phạm."
ngay khi qua chỗ họ, eo bỗng ai đó sờ soạng.
dừng bước, đầu : "Ai sờ ?"
Mấy nam sinh , rõ ràng hiểu chuyện gì.
Chỉ tên đầu nhịn nổi, đùa giơ tay: "Xin chị Tân, body chị quá hot, em nhịn ."
Lại gần , cũng rõ khuôn mặt của .
Tống Huy, chút ấn tượng về .
Vừa mới đến tòa ký túc xá mấy ngày, ngừng thu hút sự chú ý của .
Cố ý về muộn nửa đêm gọi mở cửa cho , hoặc giả vờ ốm để lên đo nhiệt độ cho .
từng cảnh cáo an phận, nhưng rõ ràng theo.
chằm chằm vài giây, ánh mắt của Tống Huy càng lúc càng đầy vẻ chế nhạo.
Dưới ánh của , bước lên vài bậc thang, thẳng mặt .
Tống Huy nhướng mày, vẻ mặt đầy nghi hoặc.
Khi mở miệng định gì đó, đột nhiên nhấc chân đá ngã xuống cầu thang.
Âm thanh lớn mấy nam sinh giật .
Ngay cả rượu cũng tỉnh hết.
“Anh Tống!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tan-di/12-1.html.]
“Trời ạ!”
Họ hốt hoảng chạy xuống, đỡ Tống Huy dậy.
Tống Huy đúng là khỏe mạnh, thương, nhưng mất mặt lớn, lúc sắc mặt âm trầm.
Hắn phẩy tay đẩy mấy nam sinh định xông lên, nhưng mấy nam sinh kéo .
“Anh Tống, đừng gây chuyện! Ngày mai chúng còn thi!”
“ Tống, chuyện vốn là chúng sai, nếu thực sự to chuyện chúng sẽ kỷ luật.”
Trong những lời của họ, Tống Huy dần dần bình tĩnh .
Hắn trừng mắt đầy giận dữ, bước lên cầu thang, ngang qua .
thấy lời đe dọa đầy uy h.i.ế.p của : "Chúng sẽ còn gặp ."
Sự thực chứng minh, tim gan của mấy nam sinh cũng nhỏ đến đáng sợ.
Ngay ngày hôm , nặc danh báo với nhà trường về , rằng mặc đồ đắn trong giờ , cố ý quyến rũ nam sinh.
Khi nhận tin nhà trường gặp để chuyện, cúi xuống bộ đồng phục hải quân ngắn mà đang mặc.
Cái gì là đắn chứ?
Lãnh đạo nhà trường giải thích, còn nhất định yêu cầu gặp chuyện.
Khi khỏi văn phòng, trời xế chiều.
Vừa định về ký túc xá, thấy một nữ sinh ở ven sân vận động gọi : "Chị ơi, thể giúp một chút ? Bạn em ngất xỉu !"
xung quanh, thời điểm hầu như đều đang ăn cơm ở nhà ăn, xung quanh đúng thật chỉ mỗi .
bước tới: "Người ở ?"
Nữ sinh tỏ hoảng hốt, dẫn đến một phòng dụng cụ kín đáo khán đài sân vận động.
Vừa mới bước , nữ sinh lập tức đóng cửa và khóa chặt.
sững sờ một chút, đó bật .
Loại trò tiểu xảo , cũng mắc lừa.
"Em học sinh, mở cửa , chị còn việc quan trọng buổi tối nay."
Giọng của nữ sinh còn vẻ căng thẳng hoảng hốt như lúc : "Ai bảo chị dám đắc tội với Tống, tối nay chị cứ ở đây !"
Nói xong, bên ngoài vang lên tiếng bước chân càng lúc càng xa.
Rất nhanh, xung quanh trở về với tĩnh lặng.
sờ túi, nhưng thấy gì.
Ồ, nãy để điện thoại chiếc xe điện .
Căn phòng dụng cụ bỏ hoang cửa sổ, thể thấy cảnh bên ngoài, nhưng đoán là sắp đến 8 giờ tối .
Tống Huy tưởng rằng nhốt trong căn phòng tối om thể trừng phạt , nhưng rằng nếu 9 giờ về, thì kẻ gặp chuyện xui sẽ là chúng.