Tân Di - 10.8: Ngoại truyện về Khương Nhi

Cập nhật lúc: 2025-09-16 05:11:12
Lượt xem: 21

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khương Nhi mặc áo cưới đỏ, kế trói chân tay nhét đại kiệu hoa.

“Ông Trương lão gia năm nay 70 tuổi , con gả là để xung hỉ đó, nhà họ Trương đầy tớ chạy chạy hầu hạ, con cứ chờ mà hưởng phước ! Cũng con cao ngạo cái gì?! Có gì mà lòng chứ!”

Mẹ kế đẩy mạnh cô kiệu, bất chấp Khương Nhi lóc van xin, vẫy tay với những khiêng kiệu: “Được , thôi.”

Kiệu lắc lư khiêng từ cửa của Trương phủ.

Những khiêng kiệu đặt kiệu hoa ở sân , nhận tiền thưởng vui vẻ uống rượu.

Khương Nhi trong kiệu, chút sợ hãi.

Đột nhiên một bàn tay thô kệch thò , giật phăng màn kiệu.

Khương Nhi giật , ngẩng đầu lên, chỉ thấy một đàn ông mặc áo dài sang trọng, say khướt đang với cô.

“Cô chính là nhỏ của   ?”

Khương Nhi phản ứng , đây là đại thiếu gia nhà họ Trương.

Còn kịp , tay của Trương đại thiếu gia thò lôi mạnh cô .

Khương Nhi sợ hãi ngừng giãy giụa gào, nhưng tay của Trương đại thiếu gia siết chặt miệng cô, lôi cô về phía căn phòng bên cạnh.

"Cha già , ông cần cô hầu hạ, nhưng cô xinh thế , nỡ để cô thành quả phụ chứ?"

Lời của Trương đại thiếu gia truyền tai Khương Nhi, khiến cô như rơi hầm băng.

Tay ngừng sờ soạng Khương Nhi, tiếng của cô bàn tay bịt chặt.

Team Dưa hấu không ngọt_ Truyện chỉ đăng trên MonkeyD_vui lòng không re-up ra ngoài.

"Đại ca? Anh đang gì thế?!"

lúc tuyệt vọng, cửa phòng bỗng nhiên đẩy mở.

Khương Nhi ngẩng đầu , là Trương nhị thiếu gia tuấn tú nho nhã mà cô từng gặp đây.

Trong lòng cô trào dâng một tia hy vọng, cô cầu cứu, miệng ngừng phát những âm thanh ú ớ.

"Không ?" Trương đại thiếu gia khành khạch: "Mẹ nhỏ của chúng sinh xinh thế , để cô thành quả phụ chẳng quá đáng tiếc?"

Trương nhị thiếu gia nhíu mày, lời nào.

"Được , còn hiểu em ?" Trương đại thiếu gia vung tay tỏ vẻ kiên nhẫn "Lát nữa để em cũng nếm thử, em ngoài canh giữ cho ."

Khương Nhi trợn mắt Trương nhị thiếu gia.

Trong ánh mắt cô, Trương nhị thiếu gia ngoài và đóng cửa .

Hắn ở cửa : "Vậy đại ca nhanh lên."

Trương đại thiếu gia đè lên Khương Nhi khẽ: "Em nghĩ sẽ cứu em? Đừng mơ tưởng hão huyền nữa, nhị của , chơi còn bệnh hoạn hơn cả ."

Khương Nhi tấm màn che rung lắc đầu, khóe mắt lăn dài một giọt nước mắt...

...

Nửa đêm, Trương nhị thiếu gia mặc quần áo bước xuống giường.

"Sau , em hầu hạ và đại ca, sẽ ngày ." Hắn lạnh một tiếng "Em cũng đừng giở trò c.h.ế.t sống đó, Trương phủ thiếu mạng em."

Hắn thấy phía động tĩnh, nhíu mày kiên nhẫn ngoảnh .

Khương Nhi dơ bẩn, đầy thâm tím, cô mở to mắt lên , bất động.

Trương nhị thiếu gia sững sờ, bước tới gần: "Nói ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tan-di/10-8-ngoai-truyen-ve-khuong-nhi.html.]

Thấy cô vẫn phản ứng, do dự đưa tay , đặt mũi cô thử...

...

Bên bờ sông Song Kinh, Trương đại thiếu gia và Trương nhị thiếu gia trong xe ngựa, thuộc hạ ném xác c.h.ế.t của Giang Nhi xuống sông.

“Em  chuyện đấy!”

Trương nhị thiếu gia hậm hực: “Em cũng ngờ cô chịu chơi mà...”

“Được , chúng cứ là cô tự nhảy sông, con gái nhà nông dân, cho nhà nó ít tiền là xong.”

Trương nhị thiếu gia vẫn còn lo lắng: “Những vết tích thì...”

Trương đại thiếu gia liếc : “Chúng thể đắn, dẫn dụ đàn ông phát hiện, hổ tức giận nên mới nhảy sông.”

“Đại ca thông minh!”

“Được , mau về thôi.”

......

Thi thể của Khương Nhi hai ngày ngư dân vớt lên.

Toàn trắng bệch, áo quần che .

Xung quanh vây kín một vòng xem náo nhiệt.

Những đàn ông thì những lời tục tĩu về thể cô.

Những phụ nữ thì chỉ trỏ.

“Nghe là lúc đang tư thông với nhà trong phủ phát hiện, tự sống nổi nên mới nhảy sông đấy!”

“Nếu là , cũng còn mặt mũi nào mà sống nữa!”

“Quá nhục nhã.”

“Thật là tội nghiệp.”

Người nhà họ Trương vẫn tới, t.h.i t.h.ể của Khương Nhi cũng ai mang .

Cứ như bỏ bờ sông.

Trong đám đông xem, một cô bé cầm chiếc ô giấy dầu, chui từ khe hở của đám .

Cô bé Khương Nhi, chạy tới che chiếc ô giấy dầu lên cô.

“Đứa trẻ nhà ai thế?”

“Con dâm phụ còn cần gì thể diện nữa? Chiếc ô như thật là lãng phí.”

“Đừng nữa! Đây là tiểu thư nhà họ Hứa đấy! Từ nhỏ thông minh lắm .”

Quản gia nhà họ Hứa vội vã chạy tới.

“Tiểu thư! Sao cô chạy tới đây!”

Ông  bế cô bé lên, hai ba bước lùi ngoài: "Những thứ đáng sợ thế xem sẽ gặp ác mộng đấy!"

"Không đáng sợ." Cô bé dựa vai ông: "Chị đáng sợ, con từng gặp chị ."

"Chị bán bánh hoa hòe phố, còn đãi con ăn nữa."

"Chị , nhất là khi ..."

Loading...