Tâm Can Của Đại Gian Thần - Chương 44:

Cập nhật lúc: 2025-11-14 01:07:38
Lượt xem: 18

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chưởng quỹ đáp: “Cô nương cứ tự nhiên, tiểu nhân nhất định sẽ cố gắng hết sức giải đáp cho cô nương.”

Tô Viên Viên hỏi: “Trên lệnh bài khắc một chữ Vân, liên quan gì đến chữ Vân trong tên Vân Gián ?”

Chưởng quỹ đáp: “Tự nhiên là liên quan, chữ ‘Vân’ lệnh bài là chữ ‘Vân’ của ‘Lưu Vân Các’, phàm là trong ‘Lưu Vân Các’, đều lấy chữ ‘Vân’ để đặt biệt danh.”

“Vậy nghĩa là ‘Vân Gián’ còn tên khác?” Tô Viên Viên đảo mắt một vòng: “Ta thể tên thật của là gì ?”

Chưởng quỹ : “Cô nương nếu quan hệ tầm thường với Vân Gián đường chủ, hỏi thẳng đường chủ hơn ?”

Nếu chịu thật, nàng còn cần hỏi khác ư?

Tô Viên Viên tức đến phồng cả hai má, còn để tâm đến chuyện khác nữa mà thẳng vấn đề.

“Vân Gián trúng một loại độc tên là ‘Phệ Tâm Cổ’, trong vòng ba ngày nếu t.h.u.ố.c giải thì chắc chắn sẽ c.h.ế.t. Hắn bảo mang lệnh bài đến đây, rằng chưởng quỹ ngài nhất định cách.”

Chưởng quỹ xong sắc mặt hề đổi, chỉ chắp tay : “Cô nương đợi một lát, tiểu nhân lấy t.h.u.ố.c giải cho ngay.”

Chưởng quỹ ngoài, chỉ để một Tô Viên Viên trong phòng nhưng nàng cũng đợi lâu. Chẳng mấy chốc, gã , mang theo một bình sứ trắng.

“Trong bình là t.h.u.ố.c giải, xin cô nương hãy giao cho Vân Gián đường chủ.”

Tô Viên Viên cất kỹ bình sứ , suy nghĩ một lát thăm dò hỏi chưởng quỹ: “Chưởng quỹ, thể hỏi ngài thêm một tin tức ?”

Chưởng quỹ cung kính đáp: “Cô nương là bạn của Vân Gián đường chủ, cứ đừng ngại.”

“Không trong ‘Lưu Vân Các’ của các vị ai giỏi dùng cung tên ? Có thể giới thiệu cho một hai ?”

Mặc dù nàng nhờ Vân Gián giúp tìm nhưng miệng lưỡi của kẻ đó chẳng bao giờ thật khiến nàng luôn cảm thấy yên tâm.

Thay vì đợi đến cuối cùng công cốc, chi bằng dò hỏi tin tức từ chưởng quỹ ở đây, lẽ còn đáng tin cậy hơn.

chưởng quỹ câu hỏi của nàng xong : “E rằng để cô nương thất vọng , trong ‘Lưu Vân Các’ ai giỏi dùng cung tên cả.”

Tô Viên Viên ngẩn , cảm giác thất vọng kìm mà dâng lên từ đáy lòng.

Ân nhân của nàng của Lưu Vân Các? Vậy tại đó dùng mũi tên khắc hoa văn và chữ của “Lưu Vân Các”? Chẳng lẽ mũi tên đó chỉ là do đó tình cờ nhặt ?

Manh mối nàng từ trong mơ quá ít, chỉ dựa một mũi tên, quả thật thể dễ dàng xác định phận của đến.

Cũng khi nào nàng mới thể tiếp tục nửa của giấc mơ đó? Nàng thật sự xem rốt cuộc là ai bảo vệ t.h.i t.h.ể của .

Ân nặng hơn Thái Sơn, nếu báo đáp, nàng uổng công đến thế gian một chuyến.

Cho đến khi bước khỏi “Khúc Dương Bố Trang”, Tô Viên Viên vẫn vì tin tức thể vui lên , khuôn mặt nhỏ nhắn xịu xuống, trông như ai bắt nạt.

“Nguyên Bảo!”

Phía truyền đến một tiếng gọi gấp gáp. Tô Viên Viên ngẩng đầu lên thì lập tức thấy Mặc thị cùng Tô Hoài Thầm và Vệ Lâm Lang vẻ mặt lo lắng rẽ đám đông chạy về phía nàng.

Có trời mới khi Mặc thị chọn xong vải, định để tiểu nhị đo kích thước cho con gái thì phát hiện con gái ở bên cạnh, bà sợ đến suýt ngất .

May mà tận mắt thấy Tô Viên Viên tự chạy khỏi “Chức Cẩm Phường”, Mặc thị nhận tin, lập tức đuổi theo ngoài, ngước mắt lên liền thấy Tô Viên Viên đang ở phía đối diện.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tam-can-cua-dai-gian-than/chuong-44.html.]

Mặc thị xông lên ôm chầm lấy Tô Viên Viên, sờ sờ mặt nàng, trong lòng vẫn còn sợ hãi:

“Nguyên Bảo ngoan, con chạy đến đây? Sao trông mặt con vui ? Có ai bắt nạt con ?”

Tưởng Tô Viên Viên ấm ức, Mặc thị lập tức ngẩng đầu tức giận về phía chưởng quỹ của Khúc Dương Bố Trang, đang định nổi giận thì cảm thấy tay áo giật nhẹ.

Tô Viên Viên xoa bụng, giọng mềm nhũn : “Nương , Nguyên Bảo đói .”

Mặc thị thở phào nhẹ nhõm, nắm lấy tay Tô Viên Viên: “Nguyên Bảo ngoan, đợi chúng chọn xong vải, nương sẽ đưa con đến tửu lầu lớn nhất Thịnh Kinh là ‘Trân Tu Lâu’ ăn đồ ngon, ?”

Tô Viên Viên tươi, đôi mắt lấp lánh: “Vâng! Đồ ngon!”

Như thể buồn bã lúc nãy là nàng.

Thấy Tô Viên Viên và Mặc thị cùng trở “Chức Cẩm Phường”, chưởng quỹ của “Khúc Dương Bố Trang” mỉm , lui trong tiệm, dặn dò tiểu nhị một câu vén rèm hậu đường.

Đẩy một cánh cửa sâu trong sân , một bóng quen thuộc từ lúc nào lặng lẽ xuất hiện, chắp tay lưng bên cửa sổ, ngắm một cây chuối lùn ngoài sân.

Chưởng quỹ đến lưng , cung kính chắp tay hành lễ:

“Môn chủ liệu sự như thần, cô nương đó quả nhiên hỏi mấy câu đó, tiểu nhân theo dặn dò của môn chủ mà trả lời và cũng giao viên t.h.u.ố.c đó cho nàng.”

Gã đàn ông khẽ nghiêng đầu, đôi mắt màu lưu ly nhàn nhạt tỏa ánh sáng mê hồn.

Đường cằm sắc sảo như d.a.o khắc, sống mũi cao thẳng, góc nghiêng hảo, chẳng hề dính dáng gì đến bốn chữ “dung mạo tầm thường”.

“Rất .” Hắn khẽ mở đôi môi mỏng.

Giọng cũng còn thô ráp khàn khàn như lửa lớn thiêu đốt nữa mà trong trẻo như tiếng chuông, vô cùng êm tai.

“Môn chủ tại giấu vị cô nương đó việc ngài giỏi dùng cung tên ạ?” Chưởng quỹ phần hiểu: “Tiểu nhân thấy cô nương đó hỏi những câu , giống như là tìm thù.”

“Chuyện nên hỏi thì đừng hỏi.” Thương Huyền : “Làm việc của ngươi là .”

Chưởng quỹ vội đáp: “Vâng.”

Lấy từ trong túi mấy bình sứ, gã đưa cho Thương Huyền: “Môn chủ, t.h.u.ố.c giải ‘Phệ Tâm Cổ’ ở đây ạ.”

Thương Huyền nhận lấy, lập tức uống một viên giải độc đó xuống ghế, nhắm mắt .

Chưởng quỹ định ép độc ngoài thì lập tức ý lui , để gian cho .

Không qua bao lâu, khi chưởng quỹ bưng đồ ăn đến gõ cửa thì phát hiện phòng trống .

Bên “Chức Cẩm Phường” đối diện, khi đặt cọc một trăm lượng bạc để định kiểu dáng y phục và thời gian giao hàng, cả nhà phủ Ung Quốc Công Hoa nương tử tươi tiễn khỏi tiệm.

Lên xe ngựa, Tô Hoài Thầm vén rèm lên, hỏi Mặc thị: “Nương, tiếp theo chúng về phủ khác ạ?”

Mặc thị véo gò má bầu bĩnh của Tô Viên Viên, : “Đến Trân Tu Lâu. Nguyên Bảo đói , chúng đưa con bé ăn chút gì ngon ngon.”

Ngựa nhấc vó, phi về hướng Trân Tu Lâu.

Trân Tu Lâu là tửu lầu nổi tiếng và sầm uất nhất Thịnh Kinh.

Nơi đây chỉ những món ăn ngon nhất mà còn thường xuyên tổ chức các buổi thi hội và đấu đàn, mỗi ngày tiếp đón bao nhiêu quan quyền quý, thể là nơi thể thiếu để văn nhân tài tử kết giao với giới quyền quý.

Loading...