Tâm Can Của Đại Gian Thần - Chương 43:

Cập nhật lúc: 2025-11-13 16:22:04
Lượt xem: 18

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hoa nương tử dẫn Mặc thị và về phía những kệ hàng lộng lẫy trong tiệm, khen ngợi Vệ Lâm Lang:

“Xem bộ y phục Thế tử phu nhân đây, là hàng của nhà . Bất luận là chất liệu kiểu dáng đều chọn lựa vô cùng tinh tế, mặc Thế tử phu nhân, tôn lên vẻ còn hơn hoa, dáng điệu thướt tha. Không là ai chọn cho Thế tử phu nhân, thật mắt .”

Vệ Lâm Lang là con gái của phó tướng trướng Tô Kình, Vệ Lãng Vệ tướng quân, vốn cũng là thẳng thắn, câu nệ tiểu tiết, chuyện từng khen ngợi thẳng thắn như mặt bao giờ?

Trên mặt khỏi ửng hồng, nàng chút ngượng ngùng : “Đương nhiên là do phu quân tặng.”

“Thế tử và Thế tử phu nhân tình cảm mặn nồng, thật khiến ngưỡng mộ.” Hoa nương tử ha hả .

Tô Viên Viên Mặc thị dắt tay, lúc trong, nàng lặng lẽ ngước mắt đ.á.n.h giá xung quanh một lượt.

Công việc kinh doanh của “Chức Cẩm Phường” quả thật phát đạt, khắp nơi đều là khách chọn vải và đo , một tiểu nhị nào rảnh tay.

Nghe bên tai những tiếng mặc cả quen thuộc, nàng khỏi nhớ đến mấy gian hàng của .

Mấy gian hàng đó là quà cập kê mà Đồng thị tặng nàng. Vốn chỉ định cho nàng mở cho vui, nào ngờ qua tay nàng, chỉ trong vòng mấy tháng trở thành tiệm son phấn và trang sức nổi tiếng nhất Thịnh Kinh.

Nàng luôn thể một bước, cho những loại son phấn và trâm cài mới lạ, thậm chí còn thể chế tác riêng theo yêu cầu của từng .

Có một thời gian, các quý phu nhân và tiểu thư ở Thịnh Kinh đều lấy việc dùng son phấn, đeo trang sức của tiệm nàng vinh dự.

Ngay cả khi danh tiếng của nàng ngày càng tệ , việc kinh doanh của các tiệm cũng hề ảnh hưởng.

Đôi lúc nàng cũng thấy các quý cô và quý bà ở Thịnh Kinh thật kỳ lạ, rõ ràng ghét nàng đến cực điểm nhưng thể rời khỏi tiệm son phấn và trang sức của nàng, thật chút nực .

, khi nàng Lục phủ , khế ước của hai gian hàng đó đều Tần thị cùng với những món vàng bạc khác của nàng tịch thu hết, cho đến khi Lục phủ khám xét cũng trả .

Không hai gian hàng đó liên lụy bởi Lục phủ ?

Lúc Tô Viên Viên khỏi chút phiền não. Xem nàng cũng nên tìm cơ hội để trở “bình thường” .

Nàng thể cứ mãi “ngu ngốc” như thế , nếu nhiều việc thể thành, ngay cả việc đến một “Khúc Dương Bố Trang” cũng thể tự ngoài.

Khi Tô Viên Viên bừng tỉnh khỏi dòng hồi tưởng, Mặc thị và Vệ Lâm Lang đang vui vẻ chọn vải còn Tô Hoài Thầm thì hai kéo hỏi ý kiến.

Nắm chặt tay, Tô Viên Viên cơ hội của đến.

Nàng canh đúng thời điểm, nhân lúc ba đang bàn luận sôi nổi, giả vờ như đột nhiên thấy thứ gì đó mới lạ, lợi dụng bóng qua trong tiệm, lặng lẽ chạy ngoài.

Khi thành công bước khỏi “Chức Cẩm Phường”, Tô Viên Viên khỏi thở phào nhẹ nhõm, cảm thấy hô hấp cũng thông thuận hơn một chút.

Chợ Đông là khu chợ sầm uất nhất Thịnh Kinh, đường phố qua vô cùng náo nhiệt. Tô Viên Viên dám chậm trễ, nàng cẩn thận né tránh đường, tiến về phía “Khúc Dương Bố Trang” cách đó một con phố.

Ngay khi sắp đến cửa “Khúc Dương Bố Trang”, Tô Viên Viên đột nhiên một đang cúi đầu vội vã đ.â.m sầm .

Tô Viên Viên đ.â.m lùi hai bước, khẽ kêu lên một tiếng.

may mà nàng phòng từ nên kịp vững, tránh việc ngã.

Còn đối phương thì may mắn như , chỉ ngã xuống đất, đồ vật trong lòng cũng rơi , chiếc nón che mặt đầu cũng lệch .

Nhìn rõ dung mạo của va , đồng tử Tô Viên Viên đột nhiên co rút , kìm mà nắm chặt tay.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tam-can-cua-dai-gian-than/chuong-43.html.]

Đây là nha cận nhất của Bình Dương Hầu phu nhân Đồng thị – Tử Ngưng.

Tại lúc ở đây? Lại đến chợ Đông gì?

Tô Viên Viên theo phản xạ về phía vật rơi bên cạnh Tử Ngưng nhưng lúc hồn, luống cuống dùng một tấm vải bọc vật đó , ôm chặt lòng, cúi đầu vội vã một tiếng “xin ” với Tô Viên Viên nhanh chân bỏ .

Hành động của ả quá nhanh, Tô Viên Viên chỉ kịp thấy hình dáng của vật đó vẻ vuông vức, đó bóng dáng Tử Ngưng nhanh chóng biến mất trong đám đông.

Thôi , kiếp nàng là tiểu thư của phủ Ung Quốc Công, chuyện của phủ Bình Dương Hầu thế nào đều liên quan đến nàng nữa.

Ánh mắt Tô Viên Viên lạnh , còn do dự nữa, nàng đầu thẳng trong “Khúc Dương Bố Trang”.

Việc buôn bán của “Khúc Dương Bố Trang” hôm nay chút vắng vẻ, lúc Tô Viên Viên bước trong tiệm thì phát hiện một vị khách nào.

như cũng , nàng đang lo thế nào để lấy tấm lệnh bài khác chú ý.

Chưởng quỹ là một đàn ông trung niên, thấy cửa liền nở một nụ rạng rỡ:

“Chào mừng quý khách đến với bổn tiệm, mời khách quan trong…”

khi rõ dung mạo và trang phục của Tô Viên Viên, nụ của chưởng quỹ cứng mặt, khỏi hỏi:

“Vị cô nương , cô nhầm ? ‘Chức Cẩm Phường’ ở phía bên .”

Tô Viên Viên tươi, đôi mắt cong thành hai vầng trăng khuyết, trông vô cùng đáng yêu.

“Không nhầm , bản cô nương cần một ít vải thường để may y phục cho hạ nhân trong phủ, chưởng quỹ hai ngày nay hàng mới về ?”

Nói , nàng lặng lẽ mở lòng bàn tay mặt chưởng quỹ, chỉ thấy đó là một tấm lệnh bài vô cùng quen mắt.

Ánh mắt chạm tấm lệnh bài, chưởng quỹ lặng lẽ ngước mắt quan sát xung quanh, mặt vẫn là nụ niềm nở nhưng giọng điệu cung kính hơn vài phần.

“Cô nương đến thật đúng lúc, hôm qua bổn tiệm hàng mới về còn đang chất trong kho kịp bày kệ. Nếu cô nương thật sự ý, là theo tiểu nhân phía xem thử.”

Chưởng quỹ chỉ một cánh cửa nhỏ che bằng rèm vải bên trong.

Tô Viên Viên gật đầu : “Dẫn đường .”

Chưởng quỹ của “Khúc Dương Bố Trang” vén tấm rèm lên, dẫn Tô Viên Viên qua hậu đường sân .

Sau đó, gã đẩy một cánh cửa , với Tô Viên Viên: “Cô nương, mời .”

Đợi Tô Viên Viên trong, chưởng quỹ quanh một lượt, xác nhận ai theo mới nhẹ nhàng khép cửa đó , chắp tay với nàng:

“Cô nương mang theo lệnh bài của Vân Gián đường chủ đến đây, việc gì quan trọng?”

Đường chủ? Tô Viên Viên tức buồn .

Miệng lưỡi của tên Vân Gián quả nhiên một câu thật lòng lên đến chức vị đường chủ mà còn chỉ là một kẻ lừa đảo.

mà... mắt nàng khẽ động, giơ tấm lệnh bài lên, hỏi:

“Chưởng quỹ, thể hỏi ngài vài câu ?”

Loading...