Tâm Can Của Đại Gian Thần - Chương 42:
Cập nhật lúc: 2025-11-13 13:11:18
Lượt xem: 19
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trùng hợp , cả ba tiệm đều cùng một con phố.
Chỉ cần đến “Chức Cẩm Phường” nàng sẽ cách đến “Khúc Dương Bố Trang” để lấy thuốc.
Tô Viên Viên lập tức nhảy khỏi ghế, một vòng quanh Vệ Lâm Lang, vỗ tay :
“Tẩu tẩu xinh quá, xinh quá!”
Sau đó, nàng níu lấy tay áo của Tô Hoài Thầm, chớp chớp mắt đầy ấm ức: “Tam ca, Nguyên Bảo cũng .”
Mặc thị thấy, nhịn mà bật đó nghiêm mặt với Tô Hoài Thầm:
“Nhóc con, vợ quên cả và Nguyên Bảo ? Phạt con chuẩn cho và Nguyên Bảo mỗi một bộ.”
Nụ của Tô Hoài Thầm bất đắc dĩ chút cưng chiều, chắp tay thưa:
“Vâng thưa mẫu , ngày khác con sẽ mang đến cho và Nguyên Bảo.”
“Nguyên Bảo , hôm nay cơ.” Tô Viên Viên khẽ lay tay áo Tô Hoài Thầm: “Nguyên Bảo mặc đồ mới cùng tẩu tẩu.”
“Được, , hôm nay sẽ luôn.” Vệ Lâm Lang vốn thương cô em chồng , đợi Tô Hoài Thầm trả lời nhanh miệng đồng ý .
Ngẩng đầu Tô Hoài Thầm, Vệ Lâm Lang ánh mắt khẽ động: “Dù hôm nay phu quân cũng nghỉ, và đưa mẫu và Nguyên Bảo cùng đến ‘Chức Cẩm Phường’ một chuyến, ?”
Tô Hoài Thầm đáp: “Cứ theo ý phu nhân.”
Tô Viên Viên vui mừng khôn xiết, ngờ vấn đề ngoài giải quyết dễ dàng như !
Đã quyết định ngoài thì về chuẩn những thứ cần mang theo.
Theo Xuân Hiểu về Minh Châu Uyển, Tô Viên Viên tùy tiện nghĩ một cái cớ để đuổi các nha ngoài một phòng.
Nàng vòng góc nhà, khẽ gọi về phía mái nhà:
“Vân Gián? Vân Gián?”
Thế nhưng gọi mấy tiếng cũng ai trả lời.
Tô Viên Viên nghi hoặc nhíu mày, đang định đổi chỗ khác thì bất ngờ va một bức tường thịt lưng.
Nàng sợ hãi lùi hai bước, để ý chân vật cản nên vấp một cái, cả ngã ngửa .
Một bàn tay lớn kịp thời nắm lấy khuỷu tay nàng, vòng qua eo kéo nàng , tránh cho nàng khỏi cảnh ngã sõng soài đất.
Lực kéo khiến nàng theo quán tính mà va lòng . Tô Viên Viên đưa tay lên xoa cái mũi đập đau, đau đến mức nước mắt lưng tròng.
“Đau quá, ngươi thuộc họ mèo ? Sao chút tiếng động nào ?”
Nàng tố cáo, ngẩng đầu lườm một cái thật sắc. Ai ngờ động tác giơ tay mạnh, một bóng trắng bay theo một đường cong tuyệt , rơi “bẹp” một tiếng xuống đất còn lăn hai vòng.
Tô Viên Viên: “…”
Mất mặt quá mất.
Thương Huyền thuận theo ánh mắt của nàng thì lập tức thấy hai chiếc bánh bao nhân thịt trắng nõn mập mạp đang chỏng chơ ở đó.
Nhướng mày, : “Ám khí của ngươi cũng thú vị đấy.”
Tô Viên Viên gượng hai tiếng, gỡ tay , thò tay tay áo bên , lấy hai chiếc bánh bao cuối cùng nhét lòng .
“Khụ khụ, vốn là chuẩn cho ngươi đấy, bây giờ chỉ còn hai cái thôi. Nếu đủ no thì ngươi tự xem mà liệu.”
Bánh bao vẫn còn ấm, vẫn ngửi thấy mùi thơm thoang thoảng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tam-can-cua-dai-gian-than/chuong-42.html.]
Làm khó cho tiểu nha đầu còn nghĩ đến việc mang đồ ăn cho còn dùng cách nữa.
Thương Huyền : “Cảm ơn.”
Tô Viên Viên hạ giọng: “Ta nghĩ cách đến ‘Khúc Dương Bố Trang’ , lát nữa sẽ ngoài. Ngươi cứ ở yên đây, đừng để phát hiện, đợi trở về.”
Gương mặt thiếu nữ tuy còn non nớt nhưng mang theo sự thông minh và rạng rỡ hợp với lứa tuổi, dần dần trùng khớp với khuôn mặt kiêu kỳ, phóng khoáng tại thi hội trong ký ức.
, chính là dáng vẻ sống động , khác biệt với những tiểu thư khuê các nhàm chán, khuôn phép ở Thịnh Kinh.
Thương Huyền đáp: “Được.”
Cất kỹ tấm lệnh bài khắc vân mây nơi sâu nhất trong túi áo, Tô Viên Viên liền định ngoài.
Trước khi , nàng còn cố ý đầu một cái, gã đàn ông trốn góc nào .
Thế là nàng còn lưu luyến, nhanh chân bước ngoài.
Chỉ là nàng hề , khi nàng khỏi cửa, một bóng đen cũng lặng lẽ rời khỏi phủ Ung Quốc Công.
Chuyến , phủ Ung Quốc Công sắp xếp hai cỗ xe ngựa. Mặc thị và Tô Viên Viên chung một xe, Tô Hoài Thầm đương nhiên là cùng Vệ Lâm Lang.
Họ đến Thịnh Kinh đầy một tháng, vẫn còn xa lạ với nơi . Dọc đường, Mặc thị vén rèm xe lên cho Tô Viên Viên, định để con gái ngắm sự phồn hoa của Thịnh Kinh.
Thế nhưng Tô Viên Viên chỉ tựa lòng Mặc thị, chẳng hề chút hứng thú nào với cảnh vật bên ngoài.
Kiếp nàng quá nhiều , nhắm mắt cũng bên ngoài mấy viên gạch, mấy gian hàng, sớm còn cảm giác mới mẻ nữa.
So với việc đó, nàng càng đám truy binh đêm qua .
Đêm qua nàng xuống là ngủ say như c.h.ế.t, đó xảy chuyện gì .
“Nương , bay bay…” Nàng vung vẩy hai tay, giả vờ ngây thơ động tác với Mặc thị.
Mặc thị ý nàng, xoa đầu nàng : “Nguyên Bảo đừng lo, tên trộm đó rời khỏi phủ chúng , sẽ còn uy h.i.ế.p con nữa.”
Người đang ở trong phòng nàng, tìm thấy gì đương nhiên là cho rằng .
Tô Viên Viên khỏi thở phào nhẹ nhõm.
Mục đích chuyến của họ rõ ràng, xe ngựa vòng qua khu phố sầm uất nhất Thịnh Kinh, thẳng tiến về phía chợ Đông, chẳng mấy chốc dừng cửa “Chức Cẩm Phường”.
Tô Viên Viên theo Mặc thị xuống xe, ngước mắt lên liền thấy tấm biển hiệu hào nhoáng của “Chức Cẩm Phường”.
Việc kinh doanh của “Chức Cẩm Phường” vô cùng phát đạt, khách nườm nượp, thỉnh thoảng còn thể thấy vài gương mặt quen thuộc, đều là những gia đình quyền quý tiếng ở Thịnh Kinh.
Thế nhưng mục đích hôm nay của Tô Viên Viên là “Chức Cẩm Phường”. Nhân lúc rời khỏi xe ngựa, nàng đảo mắt một vòng thì lập tức thấy “Khúc Dương Bố Trang” cách đó xa.
Trong lòng tính toán xem thế nào để nhân cơ hội đến “Khúc Dương Bố Trang” một chuyến, Tô Viên Viên Mặc thị dắt tay, tạm thời trong “Chức Cẩm Phường” .
Xe ngựa của phủ Ung Quốc Công là loại ba ngựa kéo, xe hoa lệ và rộng rãi, mỗi khi ngoài đều vô cùng phô trương, khó để thu hút sự chú ý.
Khi Mặc thị dẫn theo Tô Viên Viên và Tô Hoài Thầm “Chức Cẩm Phường”, chưởng quỹ của tiệm là Hoa nương tử liền tươi niềm nở đón.
“Không ngờ Ung Quốc Công phu nhân ghé thăm, tiểu điếm thật vinh hạnh.”
Hoa nương tử liếc mắt một cái nhận phận của Mặc thị và Tô Hoài Thầm, rõ ràng là nắm rõ tình hình ở Thịnh Kinh như lòng bàn tay.
Mặc thị cũng hề ngạc nhiên, bà những ăn buôn bán đều đôi mắt tinh tường thì lập tức thản nhiên gật đầu.
“Chúng mới đến Thịnh Kinh, vải vóc của tiệm nhà ngươi chất lượng nhất, kiểu dáng y phục cũng mới lạ nên ghé qua xem thử.”
“Vậy thì phu nhân đến thật đúng lúc, hôm nay tiệm về một lô hàng mới, do xưởng thêu nhất Giang Nam , chắc chắn phu nhân xem sẽ thích.”