Tâm Can Của Đại Gian Thần - Chương 41:
Cập nhật lúc: 2025-11-13 02:30:09
Lượt xem: 18
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thương Huyền nhờ tài xem đoán vận mà thánh thượng sủng ái, còn một đôi mắt thể thấu lòng . Buổi thi hội đó ai dối, ai thật, liếc mắt là rõ.
chứng cứ xác thực, chuyện đều thể cứu vãn.
Lần thứ hai gặp Tô Nguyên Nguyên là tại Thiên Thu Yến của Thái hậu. Đêm đó, Hoàng thượng thịnh tình mời đến dự yến, để xem bói hung cát cho Thái hậu, xem như là quà mừng thọ.
Khi đến Thanh Y Viên, yến tiệc của Thái hậu trở thành một mớ hỗn độn vì vị nhị tiểu thư của phủ Bình Dương Hầu .
Không ai ngờ nàng thể chuyện hổ như với Lục Đại học sĩ tại yến tiệc còn chính thất của Lục Đại học sĩ là Tần thị bắt tại trận khiến cả Thái hậu và Hoàng hậu đều nổi giận.
Đối mặt với sự chỉ trích và khinh miệt của , dù là quỳ, lưng thiếu nữ vẫn thẳng tắp.
Nàng vẫn kiên quyết đích tỷ hãm hại nhưng nha phản bội, Tấn Vương trở mặt, nàng một nữa thua trong tay đích tỷ, nhận lấy sự trừng phạt nghiêm khắc của Thái hậu.
Lúc đó nghĩ, mất trong sạch hủy hoại danh tiếng, với tính cách cương liệt như , chỉ sợ khi trở về nàng sẽ tự vẫn. đó tin nàng Lục phủ, tiểu thứ bảy cho Lục Xuyên.
Thế nhưng lâu , Lục Xuyên vạch trần tội danh tham ô, Hoàng thượng nổi giận phán c.h.é.m đầu, những còn trong Lục phủ liên lụy, trở thành tội nhân lưu đày đến Hưng Châu, phụ trách ban bố thánh chỉ và tịch thu gia sản Lục phủ may giao cho Tô Trạch Khiêm.
Khi Tô Trạch Khiêm mang theo thánh chỉ và ngự lâm quân xông cổng Lục phủ, chứng kiến tất cả từ lâu, càng chứng kiến t.h.i t.h.ể của Tô Nguyên Nguyên một manh chiếu cói cuộn mang khỏi Lục phủ, vứt bãi tha ma.
Bách tính trong lâu đùa, Tô Nguyên Nguyên là chổi giáng trần, đến là xui xẻo đến đó.
Chỉ , gì chổi nào, tất cả đều là do con gây , kẻ đầu sỏ là ai, tự cần rõ.
Thương cho một cốt cách hiên ngang trăm miệng khó biện, c.h.ế.t yên, phá vỡ nguyên tắc bao giờ can thiệp nhân quả của khác, lúc đêm khuya vắng vẻ đến bãi tha ma, cứu t.h.i t.h.ể của nàng khỏi miệng ch.ó hoang.
Hắn vĩnh viễn thể quên , khi ngọn lửa bùng lên, soi sáng t.h.i t.h.ể của nàng, khoảnh khắc đó mang cho sự chấn động lớn lao.
Nữ tử từng xinh kiêu kỳ như đóa hoa thược dược, thể răng nanh của ch.ó hoang c.ắ.n xé đến mức còn hình thù gì, chỉ gò má và vùng da tai bên gáy còn nguyên vẹn, một nốt ruồi son minh chứng cho phận của nàng.
Mang theo một sự kính trọng khó tả, t.h.i t.h.ể của nàng mang về núi Thanh Tuy, an táng chu đáo.
Mà ngày đó, chính là mùng sáu tháng bảy.
Đêm qua nha đầu nhắc đến mùng sáu tháng bảy và bãi tha ma với , nàng gì ? Hay là…
“Tô Viên Viên, Tô Nguyên Nguyên.”
Hắn khẽ niệm hai cái tên chút khác biệt, niệm niệm , bất giác bật thành tiếng.
“Thì là .”
Tô Viên Viên gây sóng gió lớn đến thế nào trong lòng Thương Huyền. Nàng thật sự đói , theo Xuân Hiểu và Hạ Lộ đến phòng của Mặc thị, liền như một chú chim nhỏ, vui vẻ nhào lòng bà.
“Mẫu , Nguyên Bảo nhớ quá...”
Mặc thị tận hưởng sự ỷ của con gái, đến nở hoa. Bà véo véo gò má bầu bĩnh của Tô Viên Viên, dỗ dành: “Nương cũng nhớ Nguyên Bảo. Nương cho chuẩn bánh bao nhân thịt, mau xuống ăn thử .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tam-can-cua-dai-gian-than/chuong-41.html.]
Trên bàn bày nhiều bánh bao trắng tỏa hương thơm ngát, hình dáng là của tiệm bánh bao nổi tiếng nhất Thịnh Kinh.
Kiếp Tô Viên Viên thỉnh thoảng cũng cho nha dậy sớm mua một ít về ăn cho đỡ thèm, mùi vị quả thật ngon.
lúc thấy những chiếc bánh bao nhân thịt , Tô Viên Viên vui vì thể ăn hương vị quen thuộc mà là nhớ đến “vị khách mời” đang trốn xà nhà của .
Lúc đến đây, nàng vẫn còn đang suy nghĩ xem thế nào để giải quyết vấn đề cái bụng của Vân Gián, ngờ Mặc thị chuẩn sẵn cho nàng.
Nhân lúc Mặc thị dặn dò nha , Tô Viên Viên nhanh tay nhét mấy chiếc bánh bao tay áo giấu , khi Mặc thị , nàng lập tức ngay ngắn ghế, gặm bánh bao trong tay như một chú sóc nhỏ, như thể chuyện gì xảy .
Bánh bao trong tay vẫn còn nóng hổi, c.ắ.n một miếng, nước dùng từ trong vỏ bánh thấm , ngon tả xiết.
Mặc thị hề phát hiện bàn lén lút thiếu mấy chiếc bánh bao, thấy Tô Viên Viên vẻ mặt mãn nguyện, bà xoa đầu con gái:
“Nguyên Bảo thích thì ăn nhiều , hôm nay bánh bao ăn thoải mái.”
Tô Viên Viên gật đầu lia lịa, nhân lúc Mặc thị lén nhét thêm hai cái túi.
Đàn ông sức lực lớn, ăn cũng nhiều, bốn cái bánh bao chắc cũng đủ cho ăn chứ nhỉ?
Hy vọng ăn no uống đủ, vết thương sớm ngày bình phục, như mới thể nhanh chóng giúp nàng tìm ân nhân.
Nhắc đến chuyện , nàng khỏi nhớ đến việc đêm qua hứa với sẽ tìm cách đến “Khúc Dương Bố Trang” ở chợ Đông lấy t.h.u.ố.c giải độc.
Nguyên chủ tuy sủng ái nhưng trong mắt vẫn là một đứa ngốc mà bây giờ cũng là thời điểm để trở “bình thường”, nàng thế nào mới thể quang minh chính đại ngoài mà nơi đến khéo là “Khúc Dương Bố Trang” ở chợ Đông chứ?
Tô Viên Viên gặm bánh bao, nhíu mày khổ não.
lúc , Tô Hoài Thầm dẫn theo Vệ Lâm Lang đến thỉnh an Mặc thị. Thấy bộ quần áo Vệ Lâm Lang, Mặc thị “A” một tiếng:
“Lâm Lang hôm nay bộ quần áo trông lạ quá, mới may ?”
Vệ Lâm Lang mặt đỏ bừng, cúi hành lễ với Mặc thị: “Thưa nương, là phu quân tặng cho con dâu, là kiểu dáng mới của ‘Chức Cẩm Phường’.”
Nghe thấy ba chữ “Chức Cẩm Phường”, Tô Viên Viên lẳng lặng thẳng dậy, trong đầu lóe lên một ý nghĩ, bỗng nhiên chủ ý.
Kiếp , Tô Viên Viên cũng sở hữu mấy gian hàng, chủ yếu kinh doanh son phấn và trang sức châu báu, vì nàng cũng khá quen thuộc với chợ Đông.
Theo như nàng , chợ Đông tổng cộng ba tiệm vải. Một tiệm tên là “Chức Cẩm Phường” bán những loại vải tinh xảo quý giá nhất luôn cho những mẫu mã mới mẻ, các gia đình giàu ở Thịnh Kinh ưa chuộng nhất.
Bộ y phục Vệ Lâm Lang chính là mua từ đây.
Tiệm thứ hai tên là “Nghê Thường Các”. Chất lượng vải ở đây kém hơn “Chức Cẩm Phường” một chút, luôn “Chức Cẩm Phường” để cho những sản phẩm tương tự.
Nếu đặt hàng ở “Chức Cẩm Phường”, khách sẽ chuyển sang “Nghê Thường Các”, vì hai tiệm thường xuyên cạnh tranh gay gắt.
Còn vải của “Khúc Dương Bố Trang” thì thô hơn một chút nhưng giá cả chăng, dân thường yêu thích nhất.