Tâm Can Của Đại Gian Thần - Chương 40:

Cập nhật lúc: 2025-11-12 13:14:18
Lượt xem: 21

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Đừng coi thường Tô Kình. Có thể một xông đại doanh Bắc Man c.h.é.m c.h.ế.t tướng địch, dựa chỉ là sức mạnh. Ung Quốc Công phu nhân Mặc thị cũng là nữ trung hào kiệt, từng cầm quân đ.á.n.h thắng trận còn mang theo cáo mệnh. Chúng những thể động đến phủ Ung Quốc Công, ngược còn để bọn họ yên cắm rễ ở Thịnh Kinh .”

“Tên trộm vặt đó…” Một trong tộc thăm dò hỏi.

“Hắn quả thật chọn chỗ trốn, , trúng độc ‘Phệ Tâm Cổ’ của chúng , trong vòng ba ngày giải độc thì chắc chắn sẽ c.h.ế.t.” Vương Sùng Linh .

“Phân phó xuống , hai ngày chú ý kỹ tất cả các hiệu t.h.u.ố.c ở Thịnh Kinh, hễ thấy ai mua t.h.u.ố.c giải ‘Phệ Tâm Cổ’ thì bắt cho .”

“Vâng!”

Khi nơi trong Thịnh Kinh dần lắng xuống, màn đêm đầy sóng ngầm lặng lẽ trôi qua, đón chào ánh bình minh.

“Xuân Hiểu…” Bên tai vang lên một giọng nữ xa lạ đầy nũng nịu, Thương Huyền đột ngột tỉnh giấc.

Thói quen nhiều năm khiến ngay lập tức rút vũ khí, nín thở, phục xà nhà, ánh mắt lạnh như băng xuống .

Tấm màn giường tầng tầng lớp lớp một bàn tay trắng nõn nhẹ nhàng vén , một khuôn mặt xinh đáng yêu như đóa phù dung mưa cứ thế lọt mắt .

Thiếu nữ nũng nịu ngáp một cái, hàng mi cong vút đọng vài giọt nước mắt chực rơi, vô cùng đáng yêu.

, cảm thấy trái tim dường như vì thế mà đập mạnh một nhịp.

Nhận đang ở , ký ức đêm qua ùa về, Thương Huyền buông bỏ phòng , bất giác đưa tay lên sờ trái tim đang đập loạn, nhíu chặt mày.

Là độc “Phệ Tâm Cổ” trong phát tác ? Tại tâm trạng hỗn loạn như ?

Ánh mắt kìm xuống thiếu nữ bên , bất ngờ chạm đôi mắt đen láy trong veo như mắt nai của nàng, thiếu nữ nở với một nụ chút phòng .

Nhịp tim của dường như đập càng lúc càng mạnh, càng lúc càng nhanh.

Thương Huyền nhíu chặt mày, thở cũng phần ngưng trệ.

Phải nhanh chóng giải độc, nếu kéo dài thêm, chỉ sợ hậu quả khó lường.

Trong lòng là phương pháp giải độc, hề nhận thể ngủ một giấc an mộng mị đến sáng trong khuê phòng của một nữ tử xa lạ.

Nửa đêm Tô Viên Viên ngủ một mạch đến sáng, khi tỉnh dậy, nàng thỏa mãn vươn vai một cái thật dài, đầu ngón tay chạm một vật cứng bên gối, cầm lên xem thì thấy là một tấm lệnh bài khắc hoa văn mây, nàng mới chợt nhớ chuyện xảy đêm qua.

Cũng nhớ trong phòng đang cất giấu một đàn ông xa lạ.

Nàng ngủ chung phòng cả một đêm với một tên lừa đảo giang hồ lai lịch rõ, miệng đầy lời dối!

Nhận điều , gò má nàng lập tức nóng bừng lên. Cố tỏ bình tĩnh, nàng chỉnh vẻ mặt và quần áo để trông đoan trang hơn một chút.

Nàng gọi tên Xuân Hiểu, hiệu cho đối phương sự tồn tại của , đó vén màn giường dậy.

Ánh mắt của Thương Huyền sắc bén và đầy tính xâm lược, ngay lúc về phía nàng, nàng phát hiện . Bất giác cảm thấy chút căng thẳng, Tô Viên Viên cố ý ngáp một cái, đó cẩn thận lên xà nhà.

Quả nhiên chạm ánh mắt cảnh giác và chút sát ý của đối phương, Tô Viên Viên vội vàng nở một nụ thiện để tỏ vô hại.

Thế nhưng ngờ lập tức dời ánh mắt , vẻ mặt dường như còn tệ hơn một chút, như thể nàng chọc giận.

Tô Viên Viên chút khó hiểu, may mà lúc Xuân Hiểu và Hạ Lộ thấy tiếng gọi của nàng, đẩy cửa bước .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tam-can-cua-dai-gian-than/chuong-40.html.]

Để cho hai nha phát hiện điều gì bất thường trong phòng, Tô Viên Viên chân trần nhảy xuống giường, chạy về phía hai nha , xoa xoa bụng, ấm ức :

“Xuân Hiểu, Nguyên Bảo đói bụng.”

Xuân Hiểu vội vàng đặt đồ trong tay xuống, về phía nàng: “Tiểu thư mang giày xuống đất ? Cẩn thận cảm lạnh đó.”

Giống như dỗ trẻ con, nàng dỗ dành: “Tiểu thư ngoan, đợi rửa mặt chải đầu xong là thể sang chỗ phu nhân dùng bữa sáng .”

Tô Viên Viên nàng dắt xuống ghế, hai nha tất bật mang giày vớ cho nàng.

Tô Viên Viên nhân lúc rảnh rỗi lên xà nhà, chỗ Thương Huyền nãy trống , chắc là tìm một nơi kín đáo hơn để trốn.

Sau khi mang giày vớ xong, Xuân Hiểu và Hạ Lộ cẩn thận lau mặt và tay cho nàng từng chút một.

Thương Huyền xà nhà thấy các nha dùng khăn lau từng ngón tay của thiếu nữ một cách tỉ mỉ mà Tô Viên Viên , bất giác khẩy trong lòng.

là tiểu thư đài các, thật là yếu ớt.

Tiếp theo là chải tóc.

Thiếu nữ gương trang điểm, mái tóc đen bóng mượt mà hai nha nâng niu, dùng lược nhỏ chải kỹ, đó thoa lên một lớp dầu dưỡng tóc thơm ngát hương hoa, cuối cùng búi thành hai búi tóc nhỏ mà các thiếu nữ xuất giá thường búi.

Gương mặt thiếu nữ còn mang nét ngây thơ phai nhưng trong ánh mắt thỉnh thoảng thể thấy sự thông minh và tinh nghịch hợp với lứa tuổi.

Nhớ dáng vẻ miệng lưỡi sắc bén, quyết đoán dũng cảm của nàng lúc đối phó với đêm qua, khóe môi Thương Huyền bất giác nhếch lên.

Thiếu nữ nha dìu dậy, ngoài, ngay lúc bóng dáng nàng sắp biến mất, thấy một nốt ruồi son bên gáy nàng.

Nụ mặt Thương Huyền biến mất.

Vị trí nốt ruồi son đó, giống hệt Tô Nguyên Nguyên hương tiêu ngọc vẫn nửa năm !

Thương Huyền rõ thị lực của cực nhưng vẫn theo phản xạ xác nhận nữa nhưng bóng dáng thiếu nữ biến mất ngoài cửa.

Có lẽ tâm trạng đột ngột d.a.o động ảnh hưởng đến độc tố còn sót trong cơ thể, trong cổ họng dâng lên một vị tanh ngọt, bất giác đưa tay lên n.g.ự.c ho khan.

Cố nén cảm giác khó chịu xuống, Thương Huyền tựa xà nhà, màu mắt ẩn trong bóng tối càng trở nên sâu thẳm.

Tô Nguyên Nguyên của phủ Bình Dương Hầu.

Là Thủ phụ đương triều, đến vị “thiên kim ác nữ” nổi tiếng của Thịnh Kinh chứ?

Vẫn còn nhớ, đầu tiên gặp Tô Nguyên Nguyên là tại một buổi thi hội do Hoài Vương tổ chức.

Buổi thi hội đó, nàng văn tài xuất chúng, lời lẽ tinh tế, nổi bật giữa đám đông tiểu thư khuê các khiến vô kinh ngạc.

Thế nhưng đắc ý bao lâu, một thư sinh thi rớt công khai chỉ trích nàng chép thơ của còn từ chỗ của nàng tìm tập thơ do thư sinh đó tự tay .

Đối diện với chứng cứ xác thực và sự chỉ trích của , nàng rõ ràng rưng rưng nước mắt nhưng vẫn ưỡn thẳng lưng, mặt đầy vẻ bướng bỉnh khăng khăng trong sạch.

Hoài Vương hề lời giải thích của nàng, thẳng thừng đòi đuổi nàng khỏi thi hội và cho phép phủ Bình Dương Hầu tham gia bất kỳ yến tiệc nào do tổ chức nữa.

Cuối cùng, vẫn là đích tỷ của nàng, Tô Thanh Vũ, mặt dùng một bài thơ tinh diệu hơn thắng thư sinh đó, mới giữ danh dự cho phủ Bình Dương Hầu, giành sự tán thưởng của Hoài Vương.

Loading...