Tâm Can Của Đại Gian Thần - Chương 36:

Cập nhật lúc: 2025-11-11 03:19:16
Lượt xem: 36

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đối phương đêm hôm khuya khoắt ngoài còn truy sát, căn bản là hành vi của chính nhân quân tử, lẽ thực chất là một tên đại đạo giang hồ khét tiếng, đêm nay gặp cảnh là do tự chuốc lấy.

“Muốn ?” Thế nhưng đối phương nhướng mày, hỏi ngược nàng, dường như ngại nàng dò hỏi lai lịch.

Tô Viên Viên đương nhiên , hỏi như , lập tức gật đầu lia lịa.

Đối phương : “Dùng một điều kiện để đổi, sẽ cho ngươi .”

Tô Viên Viên do dự một chút dứt khoát : “Ta đổi.”

“Để tìm một lẽ còn tồn tại thế gian nữa.” Gã đàn ông .

Tô Viên Viên mở to mắt, chờ mãi cũng thấy tiếp, đối diện với đôi mắt tựa tựa của , nàng mới muộn màng nhận trêu chọc một phen.

Nàng tặc lưỡi: “Cứ thôi ? Sao thể tính chứ? Làm ngươi lừa ?”

“Tiểu nha đầu, tò mò quá mức là chuyện .” Gã đàn ông khẽ ho hai tiếng, dùng giọng thô ráp như sỏi đá : “Biết quá nhiều, lợi gì cho ngươi .”

Tô Viên Viên tức điên lên, chỉ đ.ấ.m một phát hốc mắt cho ngậm đôi mắt đáng ghét đó.

Nghiến răng nghiến lợi vì tấm lệnh bài vân mây , Tô Viên Viên cứng rắn chuyển chủ đề: “Giải độc thế nào?”

Gã đàn ông : “Trước tiên chuẩn d.a.o găm, vải gạc sạch và kim sang dược.”

Kim sang d.ư.ợ.c trong phòng lúc nào cũng sẵn, Tô Viên Viên lập tức theo trí nhớ của nguyên chủ tìm kệ sách. Dao găm thì khỏi , nàng thuận tay cầm lấy thanh d.a.o mà Tô Hoài Uyên tặng còn vải gạc…

Trong phòng nàng thứ , nàng cũng thể xé quần áo để băng bó cho , nếu Xuân Hiểu hoặc Hạ Lộ hỏi đến nàng sẽ giải thích thế nào.

Ánh mắt nàng tự nhiên rơi xuống chiếc áo choàng mà Vệ Lâm Lang mang trả.

Ở Thiên Thu Yến, Thương Huyền giúp nàng hai , ân tình nàng vốn định tìm cơ hội báo đáp nhưng khi nguyên do phủ Ung Quốc Công đến Thịnh Kinh, bộ mặt của đối phương liền trở nên đáng ghét, những hành động giúp đỡ nàng đều biến thành mục đích riêng, chiếc áo choàng cũng chẳng còn tác dụng gì.

Lấy nó băng bó cho vặn.

Nhanh chân tiến lên, nàng chộp lấy chiếc áo choàng từng sưởi ấm cho , giơ thanh d.a.o găm trong tay lên, nét mặt đổi, thẳng tay c.h.é.m một đường chút nương tình, x.é to.ạc chiếc áo choàng thành mấy dải vải nhỏ.

“Khụ khụ khụ!” Phía truyền đến tiếng ho sặc sụa của gã đàn ông.

Ngay lúc Tô Viên Viên dậy tìm kim sang d.ư.ợ.c và vải băng, gã đàn ông để ý thấy chiếc áo choàng màu tím đặt tùy tiện bàn.

Ánh mắt dừng quá lâu chiếc áo, dường như sự tồn tại của nó chẳng hề khiến bất ngờ.

Thế nhưng, khi thấy Tô Viên Viên chút do dự dùng d.a.o găm rạch một đường áo, nín thở nổi, khí quản sặc lên, ho khan dữ dội.

“Khụ khụ khụ…”

Tô Viên Viên tiếng động dọa cho giật nảy , vội vàng dùng tay bịt miệng .

“Suỵt!” Đôi mắt Tô Viên Viên trợn tròn xoe, nàng hạ giọng: “Sao ngươi chút trí nhớ nào ? Nha của đều đang canh ở bên ngoài, ngươi thật sự gọi bọn họ đây ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tam-can-cua-dai-gian-than/chuong-36.html.]

Gã đàn ông gì, ánh mắt rơi xuống chiếc áo choàng Tô Viên Viên rạch đến mức còn hình thù gì nữa, sự nghi hoặc trong mắt vô cùng rõ ràng.

Tô Viên Viên lý lẽ hùng hồn: “Đã giặt , sạch sẽ, dùng để băng bó cho ngươi là quá đủ.”

Hắn hỏi cái ?

Gã đàn ông ho, cố nén cơn ngứa trong cổ họng xuống, dùng ánh mắt hiệu cho Tô Viên Viên bỏ tay .

Tô Viên Viên mất tự nhiên buông lùi một bước nhưng nàng cảm thấy khó hiểu, cảm giác tiếp xúc đầu ngón tay gì đó kỳ lạ.

“Thiên Quỳ cẩm thượng hạng, bên trong chứa sợi tơ bằng vàng ròng, là vật giữ ấm nhất, dùng để băng bó vết thương? Ngươi cũng thật là hào phóng.”

Nàng thấy gã đàn ông như .

Phản ứng đầu tiên của Tô Viên Viên là, hóa chiếc áo choàng đắt giá đến thế ư? Chẳng trách lúc đó Thương Huyền khoác lên nàng, nàng liền còn cảm thấy lạnh nữa. Bị nàng hỏng , đúng là chút đáng tiếc.

nàng nhanh chóng nhận .

… Không, đúng, chất liệu của chiếc áo choàng ?

Chẳng đợi nàng hỏi, gã đàn ông xóa tan nghi ngờ của nàng.

“Theo , cả Thịnh Kinh , thể mặc Thiên Quỳ cẩm chỉ một. Có thể nhận chiếc áo từ tay , chứng tỏ ngươi mắt , tại ngươi trân trọng, giữ để giữ ấm?”

Hóa cũng giống nàng, cũng cảm thấy tiếc cho chiếc áo .

“Vừa mắt?” Tô Viên Viên hừ lạnh một tiếng: “Ngươi phụ là Phủ Biên Đại tướng quân thì hẳn cũng thứ quan trọng nhất trong tay võ tướng là gì.”

“Tên đại gian thần đó, mặt bệ hạ đặt điều thị phi, hãm hại trung thần, lòng hiểm độc, hại Tô gia chúng mất binh quyền, giam lỏng trá hình ở Thịnh Kinh. Hắn đưa chiếc áo cho , chẳng ý .”

Gã đàn ông phản bác: “Hắn thể gì một tiểu nha đầu ‘ngu ngốc’ như ngươi chứ? Không thể là vì thấy ngươi đáng thương ?”

Cũng cố ý còn đặc biệt nhấn mạnh hai chữ “ngu ngốc”.

Tô Viên Viên coi như sự châm chọc trong lời , vẻ mặt “đừng tưởng dễ lừa”.

“Phụ tuy tước binh quyền nhưng cọp dù bẻ răng vẫn là cọp, trong quân đội vẫn uy tín nhỏ. Kẻ đó hãm hại phụ lòng mưu phản, bây giờ giở trò , tự nhiên là phủ Quốc Công chúng mang ơn , để dễ bề uy h.i.ế.p báo đáp.”

“Hoặc là, lo phụ đến Thịnh Kinh sẽ báo thù, tìm gây sự nên mới tay từ , để phủ Quốc Công nợ một ân tình, như phụ sẽ tiện tay với nữa.”

Gã đàn ông im lặng nàng, một lúc lâu mới : “… Có lý cứ khiến tin phục.”

“Với , là tiểu thư của phủ Quốc Công, nhà nấy, chỉ là một chiếc áo choàng thôi, xé thì xé . Hắn thể chứ? Gây sự với một tiểu nha đầu, ngoài, chỉ sợ sẽ khiến cả Thịnh Kinh rụng răng.”

Tô Viên Viên chống nạnh : “Ngược là ngươi, nhiều lời vô nghĩa như , rốt cuộc chữa thương ? Không chữa thì ngủ đây, ngươi phá hỏng giấc mộng của , còn tính sổ với ngươi .”

Gã đàn ông lĩnh giáo sự lanh lợi của nàng, đành từ bỏ việc tiếp tục bàn luận về chiếc áo choàng, chỉ đạo:

“Cầm lấy d.a.o găm trong tay, hơ lửa nến, hơ đến khi lưỡi d.a.o đỏ rực, đó dùng nó để loại bỏ phần thịt thối quanh vết thương cho .”

Loading...