Tâm Can Của Đại Gian Thần - Chương 34:
Cập nhật lúc: 2025-11-10 12:44:12
Lượt xem: 36
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lúc nãy Tô Viên Viên chạy khỏi phòng chính là đuổi theo hướng đông vì Xuân Hiểu mới cho rằng kẻ gian chạy về hướng đó.
Sắc mặt Mặc thị trầm xuống, lạnh lùng dặn dò mấy nha : “Các ngươi trông chừng tiểu thư cho cẩn thận, nếu còn xảy sai sót gì nữa, sẽ hỏi tội các ngươi!”
Nói xong, bà vội vã rời , xắn tay áo, miệng hùng hồn c.h.ử.i rủa:
“Tên trộm vặt ở mà dám xông phủ Quốc Công chúng còn suýt Nguyên Bảo của thương! Đêm nay Mặc nương tử sẽ cho ngươi thế nào là mà về! Tự tìm đường c.h.ế.t!”
Bà khỏi phòng nhưng Tô Viên Viên vẫn thể thấy mệnh lệnh điều động phủ binh của bà:
“Bao vây bộ phủ cho , lục soát cho kỹ! Tuyệt đối để tên trộm đó chạy thoát!”
Động tĩnh tập hợp phủ binh đương nhiên thể giấu những khác.
Chẳng mấy chốc, cả phủ Quốc Công trở nên vô cùng náo nhiệt, ngoài viện của Tô Viên Viên thì tất cả các viện khác đều sáng đèn.
Nghe Mặc thị báo trộm lẻn phủ mà còn suýt Tô Viên Viên thương, ai nấy đều vô cùng tức giận, tất cả đều tham gia “màn kịch bắt trộm” , thề lôi bằng tên trộm đó để băm xương vằm thịt.
Thế nhưng một ai : “tên trộm” đó lúc vẫn đang trốn gầm giường của Tô Viên Viên, hơn nữa còn mở mắt.
Thực gã đàn ông vẫn mất ý thức.
Hắn Tô Viên Viên nhét gầm giường, cũng nàng thông minh đẩy ngã bình phong chạy sân vờ như kẻ trộm bỏ , càng nàng một cước đá tay gầm giường.
Nghe thiếu nữ dùng giọng ngây thơ trong trẻo thuận lợi đuổi , gã đàn ông thầm khẩy trong lòng.
là một tiểu nha đầu to gan lớn mật.
Xuân Hiểu khêu bấc đèn, căn phòng tức thì sáng bừng lên. Nàng chỉ huy Hạ Lộ cùng các nha khác như Thái Vân, Truy Nguyệt dựng tấm bình phong ngã và lau dọn vết m.á.u sàn.
Tô Viên Viên mép giường, các nha trong phòng mà trong lòng khỏi sốt ruột.
Đang suy nghĩ xem cách nào để các nha rời khỏi phòng thì nàng đột nhiên cảm thấy mắt cá chân ai đó nắm lấy khiến nàng giật kêu lên một tiếng.
“A!”
Các nha trong phòng lập tức dừng tay, đồng loạt nàng. Tô Viên Viên luống cuống dùng váy che chân , mặt đỏ bừng, cùng Xuân Hiểu và Hạ Lộ mắt to trừng mắt nhỏ.
“Tiểu thư?” Xuân Hiểu định về phía Tô Viên Viên, cảm nhận bàn tay mắt cá chân siết chặt hơn, Tô Viên Viên vội : “Nguyên Bảo buồn ngủ quá...”
Nói xong, nàng còn đưa tay lên ngáp một cái.
Xuân Hiểu thở phào nhẹ nhõm: “Vậy tiểu thư cứ yên tâm ngủ ạ, nô tỳ sẽ ở trong phòng chờ lệnh. Lần , nô tỳ tuyệt đối sẽ để tiểu thư gặp nguy hiểm nữa.”
Tô Viên Viên khăng khăng: “Không , Nguyên Bảo ngủ một .”
Hạ Lộ : “Vậy ạ, tiểu thư suýt tên trộm đó thương. Vì sự an của tiểu thư, nô tỳ thể để ở một nữa.”
Tô Viên Viên cầm lấy thanh d.a.o găm bên cạnh khoa tay múa chân: “Nguyên Bảo lợi hại lắm!”
Xuân Hiểu vẫn kiên quyết: “Dù tiểu thư dùng d.a.o găm thương tên trộm, nô tỳ vẫn sẽ rời . Bảo vệ tiểu thư vốn là trách nhiệm của chúng nô tỳ.”
Tô Viên Viên tức giận , nàng vơ lấy đồ vật bên cạnh ném xuống đất, giọng cũng cao hơn gấp bội:
“Nguyên Bảo, ngủ một !”
Đôi mắt thiếu nữ vì tức giận mà trợn tròn, trông đáng yêu vô cùng, chút uy h.i.ế.p nào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tam-can-cua-dai-gian-than/chuong-34.html.]
dù nàng cũng là chủ tử, Xuân Hiểu và Hạ Lộ , đều thấy sự bất đắc dĩ trong mắt đối phương.
Cuối cùng, Xuân Hiểu đành nhượng bộ: “Vâng ạ, nô tỳ sẽ ngoài ngay.”
May mà lúc các nha cũng dọn dẹp xong xuôi, Xuân Hiểu dẫn cả đám nha rời khỏi phòng còn vô cùng chu đáo khép cửa giúp Tô Viên Viên.
khi ngoài, họ về phòng bên cạnh mà tản gác ở các lối , đề phòng kẻ lẻn phòng nàng.
Dù , điều đó cũng khiến Tô Viên Viên thở phào nhẹ nhõm.
Nàng thử giãy nhẹ mắt cá chân đang nắm chặt, quả nhiên buông nàng . Nàng nhẹ nhàng nhảy xuống giường, nắm chặt d.a.o găm, hít một thật sâu vén tấm phủ giường lên, hạ giọng với đang trốn bên trong:
“Ra đây.”
Mặc dù thể là ân nhân cứu mạng của nhưng nhớ thủ gọn gàng của đối phương lúc khống chế nàng, Tô Viên Viên vẫn khỏi cảm thấy chút căng thẳng.
Nàng dán chặt mắt gầm giường tối om, thấy một bàn tay trắng trẻo thon dài từ bên trong thò , nàng bất giác nuốt nước bọt.
Thế nhưng nàng chờ một lúc mà đối phương cũng chỉ đưa một bàn tay, động tĩnh gì khác. Đang lúc nàng cảm thấy khó hiểu thì giọng khàn khàn thô ráp của một đàn ông từ gầm giường truyền .
“Làm phiền, đỡ một tay.”
Hóa là hết sức .
Tô Viên Viên thở phào, vội vàng tiến lên kéo lôi đó khỏi gầm giường.
Vì động tác phần quá mạnh, nàng vô tình đụng thành giường, phát một tiếng “cộp”. Nàng sợ hãi lao tới bịt miệng mũi , nín thở cánh cửa đang đóng chặt.
May mà các nha bên ngoài phát hiện điều gì bất thường.
Tô Viên Viên thở hắt một , khi đầu mới phát hiện một nữa đè xuống đất, cả nép lòng đối phương, tư thế và cách của hai thật khiến khác suy nghĩ xa xôi.
Lòng bàn tay Tô Viên Viên như chạm một miếng sắt nung nóng, nàng vội vàng buông lùi hai bước.
May mà đầu đè lên , ngất , nếu trong một thời gian ngắn mà nàng đè hai , khó tránh khỏi sẽ nghĩ nàng ý đồ gì với …
khi lùi , nhờ ánh sáng trong phòng, Tô Viên Viên cuối cùng cũng rõ dung mạo của đối phương.
Gã đàn ông mặc một bộ đồ bó sát màu đen, mái tóc đen buộc cao đỉnh đầu, mặt đeo khăn che, chỉ để lộ nửa khuôn mặt và một đôi mắt… vẻ quen thuộc.
Tô Viên Viên vốn đang nóng lòng phận của nên đầu óc nóng lên, đưa tay giật phăng chiếc khăn che mặt của xuống để xem cho rõ.
Bất ngờ giật khăn che mặt, gã đàn ông theo phản xạ đưa tay lên định che mặt nhưng chợt nghĩ đến điều gì đó buông tay xuống, thản nhiên để nàng .
Quả nhiên, khi rõ dung mạo của , gương mặt Tô Viên Viên tràn ngập vẻ thất vọng và mờ mịt.
Thật kỳ lạ, lúc che mặt, nàng thấy đôi mắt nhưng khi mắt mũi miệng đặt cạnh thì trông vô cùng bình thường, thuộc kiểu lọt đám đông sẽ chẳng ai tìm .
Quan trọng hơn là, kiếp nàng từng gặp .
Vậy tấm lệnh bài với ký hiệu ‘Vân’ rốt cuộc là ?
“Nhìn đủ ?” Gã đàn ông lên tiếng.
Giọng thô ráp và khàn đặc, như thể cổ họng lửa lớn thiêu đốt.
_______
Truyện update tới chương 76. Theo dõi page Góc Truyện Của Yên để sớm nhất!