Tâm Can Của Đại Gian Thần - Chương 19:
Cập nhật lúc: 2025-11-05 02:33:19
Lượt xem: 80
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
hai ngày khi tiệc diễn , thời tiết ở Thịnh Kinh đột nhiên trở lạnh. Đồng thị may nhiễm gió lạnh, dù uống t.h.u.ố.c do Tô Thanh Vũ kê đơn nhưng bệnh tình vẫn thuyên giảm.
Cuối cùng bà đành để hai đứa con tự dự tiệc.
Bà rõ tối nay Tô Thanh Vũ sẽ biểu diễn Hoàng hậu nên luôn kỳ vọng con gái sẽ tỏa sáng, nhận sự ưu ái của hoàng hậu.
ngờ thứ bà nhận là kết cục như .
Nghĩ đến đây, cảm xúc của bà mạnh mẽ dâng trào, nhịn mà mặt , ho khan từng cơn.
Tô Thanh Vũ và các nha vội vàng chạy đến an ủi bà.
“Mẫu , . Chỉ là ba trăm bản Nữ Giới, con siêng năng một chút là xong ngay thôi.”
Cuối cùng cũng định cảm xúc, Đồng thị nắm c.h.ặ.t t.a.y con gái, nghiến răng :
“Vũ nhi, con yên tâm. Mẫu tuyệt đối để con chịu ấm ức thế . Ngày mai sẽ cung gặp dì của con, để dì con nghĩ cách giúp con mặt Hoàng hậu. Ta tin rằng Hoàng hậu sẽ nể mặt Đồng gia mà bỏ qua cho con.”
“Thật kỳ lạ, hôm nay Thương Huyền giúp đỡ bảo bối của chúng mà còn giúp đến hai .” Mặc thị thở dài .
Lông mày Tô Kình nhíu chặt: “Bảo bối nhà liên quan đến tên ch.ó săn đó?”
Sau khi Mặc thị thuật bộ sự việc, ánh mắt ông tràn ngập sự lạnh lùng:
“Hừ! Nếu vì , chúng vốn yên ở Mạc Bắc, chuyển đến Thịnh Kinh? Bà vì mang theo Nguyên Bảo đến dự tiệc kéo bữa tiệc Thiên Thu ? Nói cho cùng, chuyện bảo bối nhà rơi xuống nước đều là do mà ! Muốn nhận ân tình của ư? Nằm mơ !”
Mặc thị hiểu rõ tính cách của Tô Kình nên ngạc nhiên phản ứng . Bà chỉ thở dài, dịu dàng :
“Hắn quả thật đáng ghét nhưng chuyện của chúng và chuyện của bảo bối là hai việc khác . Mấy ngày tới, nếu thời gian, ông sai tặng chút ngon coi như trả nợ ân tình, đừng để bảo bối mắc nợ .”
Nhắc đến con gái, vẻ lo lắng hiện rõ gương mặt hai vợ chồng. Mặc thị tiếp:
“Cũng tại bảo bối đột nhiên sợ ch.ó đến thế, chỉ một con ch.ó nhỏ dọa mà sợ hãi như .”
Tô Kình sang đứa con gái đang ngủ say trong lòng Mặc thị. Cô bé tựa sát , khuôn mặt vẫn nhăn nhó, hàng mi lấm tấm nước mắt, bàn tay nhỏ bé nắm chặt áo , trông yếu đuối và đáng thương.
Cảnh tượng khiến trái tim Tô Kình như bóp nghẹt.
Ông đưa bàn tay thô ráp đầy vết chai sạn khẽ vuốt tóc con gái, mắt ông thoáng ánh lên vẻ ươn ướt:
“Có lẽ chuyện rơi xuống nước khiến con bé chấn động. Bảo bối của chúng thật khổ.”
Mặc thị đột nhiên nhớ điều gì đó, ánh mắt bà sáng lên:
“Phu quân, ở Thịnh Kinh một ngôi chùa linh thiêng, gọi là Phật Hưng Tự. Vài ngày nữa sẽ một đại hội Phật pháp tại đây, phương trượng Không Văn đại sư sẽ thuyết giảng. Hay chúng đưa bảo bối lên chùa để đại sư xem qua cho con bé?”
Phản ứng đầu tiên của Tô Kình là từ chối: “Người luyện võ như từ đến giờ chỉ tin đao kiếm, tin thần phật gì cả.”
Mặc thị kiên nhẫn : “ bảo bối của chúng giống chúng . Người thường con ba hồn bảy vía, bảo bối nhà là do thất lạc hồn vía nên mới như .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tam-can-cua-dai-gian-than/chuong-19.html.]
Tô Kình im lặng hồi lâu, cuối cùng lúng túng đáp: “Bà thì , g.i.ế.c chóc nhiều quá, sát khí nặng nề. Ta sợ rằng sẽ kinh động đến… thần phật, họ nổi giận và trách tội lên bảo bối, chẳng sẽ phản tác dụng ?”
Mặc thị khẽ đẩy ông một cái, trách yêu: “Nói linh tinh gì thế.”
Chẳng mấy chốc, xe ngựa của Quốc công phủ về đến phủ. Tô Kình đón lấy nàng con gái đang ngủ say từ tay Mặc thị cùng xuống xe. Chiếc xe ngựa chở Vệ Linh Lăng theo sát phía cũng dừng .
Đợi Vệ Linh Lăng xuống xe, cả gia đình mới cùng bước phủ.
Dù Tô Viên Viên riêng một khu viện mang tên Minh Châu Uyển nhưng vì tối nay trải qua quá nhiều sóng gió, Mặc thị an tâm để con gái ngủ một .
Sau khi về phủ, bà quyết định đưa con gái về phòng , để hai con ngủ cùng .
Quả nhiên, đến nửa đêm Tô Viên Viên bên trong bắt đầu gặp ác mộng. Nàng run rẩy dữ dội, miệng liên tục lẩm bẩm những lời như “Đừng ăn !” “Đừng c.ắ.n !”, tóc mái trán ướt đẫm mồ hôi.
Tô Viên Viên mơ thấy một cơn ác mộng.
Nàng mơ rằng trở về Phủ Bình Dương Hầu quen thuộc. Trong giấc mơ, nàng thấy bản kiếp đang bàn trang điểm, cầm lên những món trang sức tinh xảo và đẽ để thử tóc.
Bên cạnh, nha tín nhất của nàng, Hồng Chúc, cúi đầu nhỏ:
“Tiểu thư, nô tỳ Thái hậu nương nương sẽ chọn Vương phi cho các Vương gia trong yến tiệc Thiên Thu tối nay. Đại tiểu thư thường xuyên phủ Tấn Vương để chữa trị đôi chân của Tấn Vương điện hạ, liệu …”
Tô Viên Viên thấy nét mặt kiếp của hiện lên sự cam lòng, đôi mắt đỏ hoe, nghiến răng :
“Ta tuyệt đối cho phép nàng cướp Tử Thăng ca ca! Người ở bên Tử Thăng ca ca lâu nhất chính là , tại nàng thể!”
Tô Viên Viên nhớ rằng, kiếp khi tin tức , nàng chỉ tràn ngập sự phẫn nộ, hề để ý đến biểu cảm của Hồng Chúc bên cạnh. giờ đây, trong giấc mơ, nàng thể rõ tất cả.
Hồng Chúc đang .
Nàng còn ghé sát tai nàng thì thầm:
“Tiểu thư, nô tỳ một cách thể khiến Tấn Vương điện hạ ghét bỏ Đại tiểu thư. Không tiểu thư ?”
Tô Viên Viên cảm thấy lạnh sống lưng, như dựng từng sợi lông tơ. Nàng lao đến bản kiếp , cố gắng bịt tai , thầm mà hét lên:
“Không, đừng lời nàng ! Đây là một cái bẫy, đây là âm mưu mà Tô Thanh Vũ sắp đặt! Hồng Chúc nàng mua chuộc từ lâu, lòng trung thành của nàng còn thuộc về ngươi nữa!”
đây chỉ là một giấc mơ, nàng thể chạm bất cứ thứ gì, cũng thể đổi gì. Kiếp của nàng rơi bẫy, lắng lời của Hồng Chúc.
Hồng Chúc khuyến khích nàng bỏ bột ba đậu của Tô Thanh Vũ trong yến tiệc Thiên Thu, để nàng mất mặt mặt .
Lúc đó vì sự xuất hiện của Tô Thanh Vũ, nàng mất tình yêu thương và sự tín nhiệm của phụ mẫu. Vì mất biểu ca mà nàng ngưỡng mộ từ nhỏ, nàng chấp nhận đề nghị của Hồng Chúc.
Kiếp , dù nghĩ nát óc, Tô Viên Viên cũng hiểu tại nàng phát hiện cùng với Lục Xuyên trong cùng một căn phòng ở Thanh Y Viên.
Giờ đây, khi quan sát tất cả bằng đôi mắt của “Tô Viên Viên” nàng mới sự thật.
Tại Thanh Y Viên, khi nàng để ý, Hồng Chúc lén bỏ thứ vốn định dùng cho Tô Thanh Vũ của nàng . đó bột ba đậu mà là một thứ t.h.u.ố.c ô uế thường dùng tại thanh lâu.