TÁI SINH NÔNG GIA - TA DỰA VÀO ĐÀO RAU DẠI MÀ PHÁT ĐẠI TÀI - Chương 200: Ngô Lão Nhị Cưới Vợ (2) ---

Cập nhật lúc: 2025-12-11 06:08:18
Lượt xem: 22

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lý Nguyệt Nga thẳng về nhà, cầm hồng thiệp đến chỗ Ngô Thanh Phong.

“Ngươi nghĩ kỹ , mời những ai?”

“Nghĩ kỹ , đầu tiên đương nhiên là ngươi, đến đại bá , sư phụ , Hồng Liên. Còn Chu ma ma, Đại Quý, Đại Hải mấy , những giúp đỡ cũng đều mời...”

Râu của Ngô Thanh Phong dựng ngược lên, “Ý của ngươi là, để tự thiệp mời chính ?”

“Vậy... đổi khác? Ta tìm lý chính thôn Nhậm gia?”

“Thôi thôi, với ngươi chẳng gì để nữa. Ngươi bớt suy nghĩ , sống thêm vài năm nữa...”

Ngô Thanh Phong miệng những lời than vãn, song tay nhanh nhẹn bắt đầu mài mực.

Lý Nguyệt Nga như một kẻ chạy cờ, mở từng tấm hồng trắng tinh , trải khắp mặt bàn.

Ngô Thanh Phong một xong thiệp mời, thưởng thức kiệt tác tâm đắc của , chợt liếc Lý Nguyệt Nga,

"Thiếp mời của , nàng định bây giờ đưa cho ?"

Gà Mái Leo Núi

"Ôi, thể bây giờ đưa cho ngài chứ? Ta còn để lão nhị nhà tự đến mời ngài đó chứ."

Sắc mặt Ngô Thanh Phong phần dễ chịu hơn, "Thôi , mau việc của nàng , chẳng còn mấy ngày nữa ."

Lý Nguyệt Nga trở về nhà, lấy một túi lớn thóc mới thu hoạch năm nay, chia thành nhiều phần, đến thăm hỏi mấy hộ gia đình đồng ý nhường ruộng đất để Ngô lão nhị đón dâu.

Việc xong xuôi, nàng liền để Ngô lão nhị và Ngô lão đại thuê mấy trong làng, sửa sang con đường mà Lý chính .

Lý Nguyệt Nga sang sân viện bên cạnh, thăm Tiểu Phong.

Đứa trẻ mới bốn tháng tuổi, bụ bẫm hồng hào, như Bảo Châu và lão đại, giờ đây nó là một đứa trẻ nhiều.

Thấy Lý Nguyệt Nga, nó liền há miệng "a... a..."

Nói ngừng.

Lý Nguyệt Nga hôn chụt một cái lên bàn tay nhỏ mũm mĩm của nó, giao Tiểu Phong tay Quế Phân.

"Bảo Châu, đây là của con."

Lý Nguyệt Nga từ trong lòng n.g.ự.c lấy một mảnh vải đỏ.

Bảo Châu nghi hoặc nhận lấy, mở xem, một cây trâm bạc hiện mắt.

"Nương..."

"Của con đó, giữ gìn cho cẩn thận."

Lý Nguyệt Nga vỗ vỗ cánh tay Bảo Châu, nhẹ giọng :

"Trước đây nhà chúng nghèo khó, năm xưa cưới con về, lão đại cùng hai đón con về , chẳng nghi thức long trọng như ..."

So với Thúy Bình, việc Bảo Châu về nhà chồng quả thật quá đạm bạc.

Đến cả một chiếc chăn mới cũng sắm sửa .

Bảo Châu vội vàng lắc đầu, ngắt lời Lý Nguyệt Nga,

"Nương, bao nhiêu khả năng thì bấy nhiêu việc, con bao giờ trách nương. Hơn nữa, cuộc sống hiện giờ của nhà thật sự , con mãn nguyện."

"Ta con là đứa trẻ ngoan, con cứ yên tâm nhận lấy, đây là chút tấm lòng của nương."

Mặc dù Lý Nguyệt Nga chuẩn đồ vật từ lâu đó, nhưng vẫn còn nhiều việc .

Ngày hôm , nàng liền mời một vài phụ nhân, bà lão đến giúp may vá quần áo cho trong nhà.

Bông nàng mua sẵn từ , ngoài hai chiếc chăn cưới, mỗi gian phòng cũng thêm một chiếc.

Sau đó là lụa đỏ, đèn lồng đỏ, hạt dưa, lạc, táo đỏ và các loại bánh kẹo.

Ngày hai mươi lăm tháng Chạp, Thúy Bình bên mở tiệc xuất giá, trong thôn đến ăn bữa trưa xong, đến bên Lý Nguyệt Nga giúp việc.

Mỗi nhà mỗi hộ đều hỏi mượn bàn ghế, khay .

Việc cần giặt thì giặt, việc cần lau thì lau.

Đội cỗ cũng đến.

Người giúp bổ củi, nhặt rau, dọn dẹp vệ sinh, chiếm gần nửa sân.

Ngô Thanh Phong uống rượu ở nhà Thúy Bình buổi trưa, lúc mang theo chút men bước .

Kéo Ngô Hướng Đông cùng mấy đàn ông lớn tuổi khác, bắt đầu bàn bạc các chi tiết.

"Cha của Nhị Trụ mất sớm, việc của nó ngày mai vẫn cần ngươi, đại bá, giúp đỡ lo liệu nhiều hơn."

"Đương nhiên , ngài cũng sẽ . Vả Nguyệt Nga tâm tư cẩn thận, lo liệu chu đáo..."

Ngô Thanh Phong Lý Nguyệt Nga từ xa hừ một tiếng, "Tâm tư cẩn thận thì chắc, dù ngươi cứ trông chừng thêm là ."

Sau đó mấy uống , bắt đầu bàn bạc xem ngày mai đón dâu cần những ai, ai dẫn đường, ai đốt pháo, đường đốt bao nhiêu tràng pháo đều tính toán rõ ràng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tai-sinh-nong-gia-ta-dua-vao-dao-rau-dai-ma-phat-dai-tai/chuong-200-ngo-lao-nhi-cuoi-vo-2.html.]

Hương Tú là tỷ của Thúy Bình, hôm nay cũng đến thêm đồ trang sức.

Có lẽ mấy cô nương tụ tập cũng uống chút rượu.

Giờ đây má nàng ửng hồng, mặc một chiếc áo khoác bông xanh tươi mới, trông đặc biệt nổi bật giữa đám mặc áo vải thô xám xịt.

Hơn nữa, nàng vốn là nghề kinh doanh sắc , tự nhiên chú ý đến ăn mặc của .

Mặc dù khi về làng hề son phấn, búi tóc cầu kỳ gì, nhưng so với đây như hai khác.

Kéo Điềm Điềm bước hậu viện, liền thu hút ít ánh mắt.

"Vị ... hình như gặp ở ..."

Người là một bạn cùng lớp của Ngô Tam Trụ, Liễu Nghị Chi.

Nghe ca ca của Ngô Tam Trụ sắp thành , vị bạn học liền theo.

Nói rằng từng thấy đám cưới ở nông thôn, đến mở rộng tầm mắt.

Hương Tú mặt đỏ bừng, vội vàng tránh .

Lý Nguyệt Nga và mấy khác ít nhiều cũng nhận điều gì đó, nhưng với tư cách là một , nàng thể nào hóng chuyện của nữ nhi .

vẫn im lặng bận rộn việc của .

Thế nhưng Lý Hồng Liên và Hà thị quan tâm điều đó, bắt đầu khéo léo hỏi thăm Liễu Nghị Chi.

Trong nhà mấy , đều nghề gì, gần như đào bới mười tám đời tổ tông của lên.

Liễu Nghị Chi hình thon dài, cử chỉ hành động đều toát lên khí chất văn nhân.

Bị mấy phụ nhân, bà lão vây quanh hỏi đủ điều, tuy mặt đỏ gay gắt, nhưng vẫn thành thật trả lời, hề chút mất kiên nhẫn nào.

Ngô Tam Trụ gọi xách nước về, im lặng bước hậu viện, mặt lập tức sa sầm xuống.

"Ngươi mau sớm bỏ cái ý đó , nhà đây , phi tú tài lão gia gả!"

Ngô Tam Trụ cũng vì tức giận mà cái lý do để thoái thác.

Liễu Nghị Chi thấy , vội vàng biện minh:

"Ta thể thi, sang xuân năm sẽ tham gia huyện thí, chỉ cần cho ba năm..."

Ngô Tam Trụ đặt xô nước xuống đất, nước trong xô văng ngoài gần nửa.

Không quan tâm ống quần ướt, xông tới xách cổ áo của Liễu Nghị Chi thẳng phòng .

Những hóng chuyện đều im lặng, bên ngoài yên tĩnh lạ thường,

Chỉ thấy tiếng Ngô Tam Trụ vọng từ trong phòng,

"Lão t.ử coi ngươi là , ngươi phu của !"

"Cảnh Hành , là thật lòng..."

Trong sân, Hà thị và Lý Hồng Liên , nhe hàm răng trắng xóa ngây ngô với Lý Nguyệt Nga.

Bận rộn cho đến tận khuya, khi lễ đường và phòng tân hôn đều bố trí xong, cả gia đình Lý Nguyệt Nga mới vội vàng ngủ.

Cảm giác chỉ mới chợp mắt một lát, đầu nặng chân nhẹ thức dậy.

Đội cỗ bắt đầu chuẩn .

Lý Nguyệt Nga dùng nước lạnh rửa mặt, cả mới tỉnh táo.

Trời vẫn còn tối, những chiếc đèn lồng đỏ rực treo lên.

Trong lễ đường, án đỏ bày sẵn, những cây nến lớn màu đỏ lắc lư tỏa ánh sáng cam hồng.

Trong nhà khắp nơi đều sáng rực.

Mọi đều bận rộn một cách trật tự, Lý Nguyệt Nga đột nhiên trở thành nhàn rỗi nhất.

Thế nhưng đây là việc nhà , nếu nàng trở về phòng ngủ say sưa e rằng sẽ mắng c.h.ế.t mất.

Thế là nàng chắp tay lưng, chỗ chỗ , dùng hành động để cho khác , nàng việc, nàng trốn tránh.

Bữa sáng là mỗi một bát mì tóp mỡ và trứng.

Hôm nay vô vàn việc , nên đều ăn uống qua loa, ba bốn miếng là xong.

Đặt bát xuống lâu.

Liền thấy hỷ nương bước những bước nhỏ vội vã từ ngoài sân , chạy đến thở hổn hển,

"Tân lang quan ? Chuẩn xong , đừng để lỡ giờ lành nhé!"

Mọi lập tức huýt sáo trêu chọc, "Ngô Nhị Trụ, lề mề gì thế? Ngươi là cưới vợ chứ gả , cứ trốn trong phòng ?"

 

Loading...