TÁI SINH NÔNG GIA - TA DỰA VÀO ĐÀO RAU DẠI MÀ PHÁT ĐẠI TÀI - Chương 169: Đánh cược thua rồi
Cập nhật lúc: 2025-12-10 23:54:23
Lượt xem: 20
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Được , Lý Nguyệt Nga, cuối cùng con cũng lộ bản mặt thật . Lừa gạt ba bà cháu giúp con việc, dùng xong thì đuổi ngoài ? Con thật là lòng hiểm độc..."
Lý Thu Cúc tức đến tái mét mặt mày, nước bọt văng cả b.ắ.n mặt Lý Nguyệt Nga. Lý Nguyệt Nga ngả , tránh "đòn tấn công vật lý", bịt mũi, vẻ mặt ghét bỏ : "Người là ch.ó đất ợ , ăn phân nhiều quá ? Sao mà chuyện khó ? Ta lừa việc ? Lúc ăn thịt những lời ? Tự bưng bát ăn cơm, đặt bát xuống thì mắng khác, còn mặt mũi nào mà khác?"
Lý Thu Cúc sắp tức điên lên, mặt mày âm trầm đáng sợ, nghiến răng nghiến lợi : "Lý Nguyệt Nga, con cái cô cô , con thật sự nhận nữa ?"
"Người là thứ gì ? Mà nhất định nhận ?"
Lý Nguyệt Nga thật sự chịu chiêu . Trong các truyện xuyên , những bà cô bà dì phiền phức đến gây sự, chiêu trò quen dùng chính là lóc, ầm ĩ, dẫn dắt khác chỉ trỏ nữ chính, cuối cùng nữ chính vì áp lực dư luận mà cho chút lợi lộc để đuổi . Nàng một cần gả chồng, hai cần tiếp nhận lời phê bình của khác, bận tâm nhiều gì? Một mạng rách nát, phục thì . Chỉ cần nàng đạo đức, thì đạo đức sẽ thể trói buộc nàng.
Sự thật cũng đúng như nàng đoán, Lý Thu Cúc thật sự hết cách, phịch xuống đất bắt đầu lóc gào thét, thậm chí còn lôi cả cha của nguyên chủ . Lý Nguyệt Nga khoanh tay nàng biểu diễn, như thể mắng là kẻ khác .
Đột nhiên, sắc mặt Lý Thu Cúc cứng đờ, ôm bụng bò dậy khỏi mặt đất. Lý Nguyệt Nga lập tức phấn chấn hẳn lên. Mẹ khiếp, nhịn lâu như , cuối cùng cũng đợi khoảnh khắc .
Nàng bước hai bước lên phía chặn , "Cô cô, ? Ta còn đủ lời dạy bảo của , một nửa chạy ?"
Lý Thu Cúc hung hăng lườm Lý Nguyệt Nga một cái, nghiến răng nghiến lợi : "Con tiện nhân nhỏ , bớt giả vờ ở đây !"
Lý Nguyệt Nga kéo Lý Thu Cúc, chịu buông tay, hì hì : "Vậy chính là tiện nhân già ? Người cứ tiếp tục mắng , xem còn từ nào khác ?"
Lý Thu Cúc bước hai bước, Lý Nguyệt Nga kéo ngược trở , vội đến mức trán rịn mồ hôi, "Con buông tay cho lão nương, thấy lão nương nhà xí ?"
"Ấy da, nhà xí cũng cần vội vã lúc ? Sao , lớn tuổi mà cả cứt đái cũng nhịn ? Người đúng là già đ.í.t lỏng, đ.á.n.h rắm thì đùng đùng..."
Lý Nguyệt Nga một cách t.ử tế. Mà Lý Thu Cúc còn thời gian để đối chọi với Lý Nguyệt Nga nữa . Một tay nàng ôm chặt lấy mông, hai đùi cũng kẹp chặt . Rõ ràng phân ở ngay cửa hậu môn, thể phun .
Hai đứa cháu nhỏ cũng sốt ruột thôi, tiếc là Ngô lão đại và đám Hoàng sư phụ một đám đàn ông vây chặt, căn bản cho chúng cơ hội giải cứu, chỉ kéo cổ họng mà gọi về phía Lý Thu Cúc, "Bà nội, bên còn một cái nhà xí, bên đó !"
Hai đứa chỉ nhà xí ở sân của ngôi nhà cũ, cũng là nơi các sư phụ thường dùng khi việc. Lý Thu Cúc mừng như điên, lập tức đổi hướng, cắm đầu chạy về phía .
"Hít... Ồ ồ ồ... nhịn nữa ..."
Lý Nguyệt Nga phối hợp, đợi nàng chạy năm sáu mét kéo chặt . "Cô cô, để ý đến , lời còn xong mà ~"
Nỗi đau khổ lớn nhất của đời , là từng một tình cảm chân thành ở mặt nhưng trân trọng. Mà là nhà xí ở ngay gần đó mà thể đến . Lý Thu Cúc bao giờ nghĩ rằng, cả đời nàng từng dính cờ bạc, mà thua lớn nhất là vì hôm nay đ.á.n.h cược thua một cái rắm.
Chỉ thấy một tiếng sấm rền rĩ kèm theo chất lỏng vang lên, trong khí lập tức thoang thoảng một mùi hôi thối khó chịu. Lý Thu Cúc trực tiếp ngây tại chỗ. Mà cái rắm đó chỉ là khởi đầu, phía cứ thế dừng , nhanh chất lỏng sền sệt trượt xuống ống quần...
Lý Nguyệt Nga sớm nhảy cách đó mấy mét, bịt mũi : "Cô cô, ị quần ? Cơ thể khỏe thì cứ ở nhà cho đàng hoàng , cứ ngoài khác ghê tởm thế?"
Những dân làng xem náo nhiệt, Hoàng sư phụ và những khác đều lộ vẻ mặt ghê tởm.
"Trời ơi, cái cũng quá ghê tởm , còn ị ngay tại chỗ."
"Chậc chậc chậc... Sống mấy chục năm mà còn thấy cảnh tượng thế ư? Hahahahahahaha mở mang tầm mắt ."
" chứ , hôm nay đúng là đến uổng công, đặc sắc, thật sự là đặc sắc!"
“Nàng đúng là tự tự chịu! Lúc ăn cơm, miếng thịt mỡ cứ thế đưa miệng từng miếng một, cũng chẳng xem phúc phận mà hưởng thụ .”
Hà thị mặt mày hả hê, đắc ý khoanh tay, đám đông mà hừ lạnh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tai-sinh-nong-gia-ta-dua-vao-dao-rau-dai-ma-phat-dai-tai/chuong-169-danh-cuoc-thua-roi.html.]
Cháu trai của Chu ma ma lời lẽ càng độc địa hơn, trực tiếp hỏi hai đứa cháu nhỏ nhà Lý Thu Cúc:
“Nhà các ngươi nghèo đến nỗi cả hố xí ? Lại còn đại tiện tránh thế ? Hay là, đây là phong tục của nhà các ngươi?”
Tuổi là lúc lòng tự trọng mỏng manh nhất, hai đứa nhỏ mặt đỏ bừng,
Tức giận dậm chân, thoát khỏi vòng vây, chạy thẳng ngoài thôn.
Những xem náo nhiệt càng lớn hơn, “Ta bà cô , tôn nhi bà còn thấy bà mất mặt mà bỏ chạy , bà còn ngây đó gì?”
“Mau về , cút khỏi thôn Ngô gia, đừng ở đây ghê tởm nữa…”
“Mau cút …”
Mặt Lý Thu Cúc lúc đỏ lúc trắng, hung hăng liếc Lý Nguyệt Nga một cái, lủi thủi chạy với những bước chân nhỏ bé.
Lý Nguyệt Nga cảm thấy vô cùng sảng khoái, chắp tay tạ ơn :
“Làm phiền giúp để mắt tới, nếu gia đình đến, cho phép họ thôn Ngô gia.”
“Dễ dễ , Nguyệt Nga thẩm tử, việc căn dặn chúng nhất định sẽ .”
Mọi tản , các hoàng sư phụ bắt đầu công việc.
Ngô lão đại xúc một xẻng tro bếp, lấp những vết bẩn.
Quay về, y vội vàng hỏi Lý Nguyệt Nga: “Nương, nương tính nàng sẽ tiêu chảy? Vì chúng ăn uống y như nàng mà cả?”
Lý Nguyệt Nga nhướng mày , hỏi: “Con đoán xem vì nàng đồng việc?”
Ngô lão đại ngớ : “Chẳng lẽ vì thêm một ?”
“Đó chỉ là một phần, quan trọng là trời nóng, việc thì uống nước, uống nhiều lạnh, nào đường ruột thì dễ tiêu chảy.
Hơn nữa, bà cô của con gầy đến nỗi một cơn gió cũng thể thổi đổ , mặt mày xanh xao như rau.
Vừa lâu ăn thịt, thấy thịt mất tiền thì há chẳng sẽ cố sức ăn ?
Gà Mái Leo Núi
Bụng dầu mỡ, tiêu chảy càng bình thường, hai thứ cộng mà nàng phản ứng mới là chuyện lạ đó.”
“Cách quả nhiên hả hê, khiến nàng mất mặt lớn. Chỉ e là hiệu quả hạn, giữ bao lâu. Hơn nữa những miếng thịt mỡ lớn … ai, nghĩ đến là con thấy xót.”
“Mặc kệ thế nào, cho đến khi cấy xong, nàng sẽ đến nữa. Còn về , nhiều cách, cứ để nàng chờ xem .”
Lý Nguyệt Nga để mắt, về nhà chợp mắt một lát, đồng.
Chẳng mấy chốc, đất cày xong, sửa sang bờ ruộng, đào mương dẫn nước.
Mạ non cũng xanh um tùm, đến lúc cấy lúa .
Từng gánh mạ xanh tươi gánh lên bờ ruộng, vứt xuống đồng.