TÁI SINH KHÁM PHÁ BÍ MẬT ĐEN TỐI ĐẰNG SAU THẾ LỰC CỦA TRIỀU ĐÌNH - Chương 246
Cập nhật lúc: 2025-09-18 06:39:39
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ban đầu, Tô Lưu Tuyết định chất vấn Tô Lưu Nguyệt về việc nàng trong thời gian dài qua, nhưng đành nuốt lời .
Tô Lưu Nguyệt chỉ khẽ gật đầu đáp , thu dọn qua loa, cùng Tô Lưu Tuyết bước ngoài.
Giờ đây, trong biệt viện , chỉ còn ba của Tô gia.
Dù Tô Nhược và Tô Lưu Tuyết , họ cũng theo Tô Lưu Nguyệt.
Trên đường đến hậu hoa viên, Tô Lưu Tuyết kiềm chế , lạnh lùng : “Tam tỷ ?
Biến mất suốt hơn nửa canh giờ, đến hành lý cũng thèm thu dọn.”
Tô Lưu Nguyệt nàng, chỉ nhẹ, : “Hiếm khi dịp đến biệt viện của Trường Hỷ công chúa, dĩ nhiên tỷ dạo quanh để mở mang tầm mắt.
Còn tứ và lục , chẳng lẽ tỷ cùng, các cũng dám rời khỏi phòng ?”
Ai cần tỷ dẫn chứ!
Tô Lưu Tuyết Tô Lưu Nguyệt chọc giận, cắn răng đáp: “Chúng vội vã như tỷ!”
Lúc , một giọng nam vang lên từ phía , “Tô Tam cô nương? Thật trùng hợp!
Cùng với chúng chứ.”
Mọi dừng bước, , hóa là Trịnh Thất Lang và Trịnh Bạch Tông.
Tô Nhược thấy Trịnh Bạch Tông, khuôn mặt liền sáng bừng lên, ánh mắt chỉ còn dõi theo .
Tô Lưu Nguyệt chút ngạc nhiên, Trịnh Thất Lang… vẻ quá mức thiện, nhất là khi thể về chuyện giữa nàng và Trịnh Bạch Tông đây.
Người bình thường sẽ tránh để hai bọn họ gặp mặt.
Trịnh Thất Lang chẳng hề Tô Lưu Nguyệt đang nghĩ gì, bước đến gần nàng, : “Chúng vốn định đến Thanh Phong Cư tìm Ngũ và , nhưng vẻ như họ đến hậu hoa viên .”
Biệt viện hiện đang nhiều từ các gia tộc lớn ở, tất cả đang lục tục kéo đến hậu hoa viên.
Khi thấy Tô Lưu Nguyệt cùng với Trịnh Bạch Tông và Trịnh Thất Lang, nhiều tỏ vẻ ngạc nhiên, tò mò hoặc thích thú họ.
Tô Lưu Nguyệt cũng thể tỏ thái độ lạnh lùng nụ tươi của Trịnh Thất Lang, chỉ khẽ mỉm đáp : “Vậy thì cùng thôi.”
Trịnh Thất Lang là tinh tế, nhanh chóng nhận nụ của Tô Lưu Nguyệt mang theo sự lạnh nhạt.
Khi họ tiếp tục bước , ngừng liếc nàng, cuối cùng nhẹ giọng : “Tô Tam cô nương, đời bàn tán, nhưng chỉ cần cô sống đúng với lòng , những lời đàm tiếu cũng chỉ là chuyện của kẻ tiểu nhân.
Cô cần quá bận tâm.”
Tô Lưu Nguyệt khỏi liếc .
Trịnh Thất Lang , lộ hàm răng trắng đều, : “Người thực sự hiểu cô, tự khắc sẽ cô là thế nào.”
Tô Lưu Nguyệt bật .
Trịnh Thất Lang chỉ quen nàng, thể khẳng định rằng hiểu rõ nàng?
Nàng nên khen bụng là quá đơn giản.
Những xung quanh thấy lời của Trịnh Thất Lang, ai nấy đều kinh ngạc .
Ánh mắt của Trịnh Bạch Tông càng trở nên u ám.
Tô Lưu Nguyệt thật sự một khuôn mặt khiến đàn ông mê .
bình thường xung quanh Thất ca cũng nhiều mỹ nhân vây quanh, còn hơn cả Tô Lưu Nguyệt, nhưng Thất ca luôn giữ cách đúng mực với họ.
Có lẽ Thất ca chỉ dùng thái độ thường ngày của đối xử với nàng thôi, chứ Tô Lưu Nguyệt xứng đáng với .
Họ trò chuyện, đến nơi sắp đặt yến tiệc.
Vì đây là buổi yến tiệc riêng tư của Trường Hỷ công chúa, chỗ sắp xếp quá nghiêm ngặt, các công tử và tiểu thư lẫn lộn, ai vị trí cố định.
Khi họ đến, khá nhiều xuống.
Trịnh Thất Lang quanh một lượt, định mời Tô Lưu Nguyệt và cùng chỗ với gia đình Trịnh, nhưng đúng lúc đó, Trịnh Cẩm Ngọc nhanh chóng bước đến, mặt mày khó chịu, kéo tay Trịnh Thất Lang, cắn môi : “Thất ca!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tai-sinh-kham-pha-bi-mat-den-toi-dang-sau-the-luc-cua-trieu-dinh/chuong-246.html.]
Vừa gọi, nàng hậm hực liếc Tô Lưu Nguyệt, : “Sao các đến muộn ?
Muội và giữ chỗ cho các !” Trịnh Thất Lang ngạc nhiên, hỏi: “Chỗ nào?
Sao để Tô Tam cô nương và cùng?” “Chỗ của bọn đủ chỗ cho họ!”
Trịnh Cẩm Ngọc lập tức cắt lời Trịnh Thất Lang, Tô Lưu Nguyệt với vẻ mấy thiện, chỉ vị trí gần chỗ chủ tọa, : “Huynh xem, chỗ đó!
Mấy hàng ghế đầu khác chiếm hết, may mà và đến sớm, giữ mấy chỗ cuối cùng.”
Càng gần chỗ chủ tọa, càng cơ hội gần gũi với Trường Hỷ công chúa.
Cơ hội để gần gũi với công chúa, ai cũng sẽ bỏ qua!
Trịnh Thất Lang ngẩng lên , đúng như lời Trịnh Cẩm Ngọc, khẽ nhíu mày: “Vậy thì còn cách nào khác…”
Hắn cũng thể bỏ mặc Cẩm Ngọc để cùng khác. …
Hắn cúi đầu Cẩm Ngọc đang nắm c.h.ặ.t t.a.y , tán thành : “Cẩm Ngọc, , chúng và Tô gia là nhà, … đừng đối xử với Tô Tam cô nương và như ngoài.”
Những lời cố nhẹ nhàng.
Sự thù địch trong giọng của Cẩm Ngọc, ai cũng thể nhận .
Thấy Thất ca của cứ bảo vệ Tô Lưu Nguyệt như , Trịnh Cẩm Ngọc tức đến nỗi chịu nổi, nhưng nghĩ đến kế hoạch của , nàng cố nhịn xuống, giả vờ bĩu môi hờn dỗi: “Muội !
Huynh nhắc nhắc chuyện nhiều ! Mẫu cũng nhiều như !
… giờ và Tô Tam cô nương quen gì, bảo lập tức thiết với họ cũng thể nào!
Yên tâm , chỉ cần nể mặt Cửu ca, sẽ hòa hợp với Tô Tam cô nương và .”
Vừa , nàng Tô Lưu Nguyệt, tỏ vẻ thoải mái nhưng giấu sự khó chịu: “Tô Tam cô nương, chúng cố tình giữ chỗ cho các , chỉ là khi chúng đến, chỉ còn mấy chỗ , mong cô đừng hiểu lầm chúng cố ý chống đối.”
Trịnh Thất Lang nhịn , liếc em gái . Cái gì mà cố tình chống đối?
hiểu rõ tính cách của em gái , luôn kiêu ngạo, ai dám chống nàng đều trừng phạt, nếu nàng lập tức thiện với Tô Tam cô nương và , thì mới thấy kỳ lạ.
Hắn chỉ thể sang Tô Lưu Nguyệt, mỉm : “Tô Tam cô nương thông cảm nhé, Cẩm Ngọc từ nhỏ lớn nuông chiều, đôi khi ăn khéo, nhưng lòng thì .”
Tô Lưu Nguyệt liếc Trịnh Cẩm Ngọc, khẩy.
Trịnh Ngũ cô nương, mặc dù đang diễn, nhưng diễn xuất của nàng thực sự logic.
Không lạ gì khi ngay cả Trường Hỷ công chúa cũng dễ thấu nàng.
Tô Lưu Nguyệt chỉ khẽ mỉm “Không ,” chào tạm biệt họ và tìm chỗ khác.
Nàng rằng, cảnh nàng chuyện với Trịnh gia lọt mắt của Trường Hỷ công chúa, đang tiến đến.
Trường Hỷ công chúa thấy Tô Lưu Nguyệt, lòng khỏi vui mừng, nhưng khi thấy một công tử trẻ trung, tuấn tú mặt nàng, lòng công chúa chợt trĩu nặng.
Công tử rõ ràng đang tươi Tô Lưu Nguyệt, ánh mắt dán chặt lên nàng.
Ánh mắt đó hề đắn chút nào!
Công chúa cảnh mà lòng thắt , khỏi tức giận : “Ngọc cô, ‘gái ngoan quân tử theo đuổi’.
Đợi đến khi thằng nhóc nhà nhận lòng , thì con dâu tương lai của chạy theo khác !
Sáng nay, nó gửi lời nhắn rằng nó bận rộn thể đến dự tiệc của ?”
Ngọc cô nhỏ nhẹ đáp: “ , thưa công chúa.
Thái tử nhiều công việc quan trọng, nhất thời thể dành thời gian cho buổi tiệc , mong công chúa thông cảm…”
“Công việc đó gì quan trọng bằng việc cưới vợ?”
Công chúa lập tức sầm mặt, : “Ngươi hãy lập tức sai tìm nó về, rằng đây là lệnh của , nếu nó đến ngay, ngày mai sẽ cung yêu cầu hoàng thượng ban hôn cho Lưu Nguyệt và công tử Trịnh gia !”