Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Ta Xuyên Không Làm Nàng Dâu Thất Sủng - Chương 19

Cập nhật lúc: 2024-11-21 21:56:40
Lượt xem: 3

Lời vừa nói xong, mọi người lại quay sang nhìn Tưởng Nhược Nam, ai mà không biết Tưởng Nhược Lan rất ghét học quy tắc, năm xưa vì nàng không chịu được vô số các loại quy tắc rắc rối, nên mới đuổi ma ma phụ đạo cho mình do Thái hậu phái đến ra khỏi viện tử, khiến Thái hậu tức giận tới mức suốt ba tháng trời không thèm triệu kiến nàng. Có điều Tưởng Nhược Lan tốt số, dù là thế, Thái hậu cũng chưa bao giờ thật sự giận nàng được lâu, sau này vẫn cứ sủng ái yêu thương nàng như thường.

Giờ Thái phu nhân bảo nàng học quy tắc, không biết bà la sát này sẽ có phản ứng thế nào? Triệu di thái thái, Vương thị, Vu Thu Nguyệt cùng đám a hoàn, hầu già đều mở to mắt nhìn nàng hào hứng chờ đợi, đợi xem một vở kịch hay.

Tưởng Nhược Nam đứng dậy trước những ánh mắt kỳ vọng đó.

Mắt bọn họ sáng rực lên, tim đập loạn xạ! Đó đều là những ánh mắt hào hứng. Nàng định làm gì? Chống đối Thái phu nhân? Gào lên chửi bới? Thậm chí vung roi chăng?

Còn Cận Yên Nhiên lại chau mày, ánh mắt như dính chặt vào người Tưởng Nhược Nam.

Ánh mắt của toàn bộ những người có mặt trong phòng đều đang dính chặt vào người Tưởng Nhược Nam.

Vân Mộng Hạ Vũ

Ai ngờ, Tưởng Nhược Nam khuỵu gối, lạy Thái phu nhân một lạy, vẻ mặt cảm kích đầy sự thành khẩn: “Nhược Lan đang phiền lòng vì việc này, hôm qua những lời của Hầu gia như dẫn lối, giúp Nhược Lan tỉnh mộng, Nhược Lan vô cùng hối hận vì trước kia đã không chăm chỉ học lễ nghĩa. Mặc dù Nhược Lan cũng có ma ma, nhưng ma ma cũng chẳng thể hiểu và biết hết những quy tắc của Hầu phủ, đa tạ sự chu đáo của mẫu thân dành cho Nhược Lan, Nhược Lan nhất định không phụ sự kỳ vọng ấy. Mười ngày sau, Nhược Lan sẽ học xong mọi lễ tiết và xuất hiện trước mặt các vị phu nhân khách mời! Quyết không để Thái phu nhân và Hầu gia mất mặt!”

Giống như mỗi công ty đều có điều lệ hoạt động của riêng mình, Hầu phủ đương nhiên cũng có quy tắc của Hầu phủ, chỉ khi tuân thủ quy tắc ấy nàng mới có thể tiếp tục sinh tồn ở đây! Điểm này Tưởng Nhược Nam rất hiểu.

Ngoài Thái phu nhân ra, những người còn lại đều há hốc miệng nhìn Tưởng Nhược Nam, ánh mắt họ kinh hoàng giống như nhìn thấy quái vật vậy!

Đúng lúc ấy, ngoài cửa có a hoàn thông báo: “Hầu gia tới!”

Ngay sau đó rèm cửa được vén lên, Cận Thiệu Khang thân mặc triều phục ngũ sắc, hiên ngang bước vào phòng. Mặt mày anh tuấn, cử chỉ khoan thai, trên người hắn cứ như có vầng hào quang, khiến không ai dám nhìn thẳng.

Cận Thiệu Khang vừa bước vào lập tức vội vàng thỉnh an Thái phu nhân. Thái phu nhân nhìn thấy con trai, trên khuôn mặt lạnh lùng như băng của bà lập tức nở một nụ cười dịu dàng.

“Hôm nay sao về sớm thế?”

Cận Thiệu Khang cười đáp: “Hôm nay tan triều sớm, con vừa về đã đến đây ngay!”

Triệu di thái thái vừa cười vừa nói với Thái phu nhân: “Muội thật sự ngưỡng mộ tỷ tỷ vì có một người con trai hiếu thuận như vậy, có ai không biết An Viễn Hầu là hiếu tử nổi tiếng chứ? Đâu giống nhi tử của muội, vừa sáng sớm ngày ra đã không biết chạy đi đâu rồi!”

Những lời đó khiến Thái phu nhân rất dễ chịu, bà cũng quay sang cười với Triệu di thái thái. Vương thị ngồi bên cạnh vội đỡ lời: “Thiệu Đường tối qua thức học cả đêm nên bị nhiễm lạnh, sáng nay mới không dậy được ạ!”

Thái phu nhân quan tâm hỏi: “Có nghiêm trọng không, đã mời đại phu chưa?”

Vương thị đáp: “Đại phu đã tới thăm bệnh rồi ạ, có nói chỉ là nhiễm phong hàn, uống thuốc nghỉ ngơi vài ngày là sẽ không sao. Thiệu Đường nói lần này nhất định sẽ áo gấm quay về!”

Cận Yên Nhiên lấy tay che miệng cười: “Nhị ca lần nào cũng nói thế.”

Vương thị trừng mắt nhìn cô ta không chút khách khí, môi mấp máy, định nói thêm gì nữa, nhưng cuối cùng vẫn im lặng.

Phía bên này Cận Thiệu Khang đang ngồi xuống cạnh Tưởng Nhược Nam, trong lúc quay đầu lạnh nhạt nhìn Tưởng Nhược Nam một cái, đôi đồng tử màu nâu sẫm phản chiếu ánh nắng mặt trời xuyên vào phòng qua những ô cửa sổ, khiến người ta có cảm giác đôi mắt ấy lấp lánh và trong suốt.

Tưởng Nhược Nam quay đầu đi, lòng thầm nghĩ, khuôn mặt này nhìn lâu quả thật cũng khiến tim nàng đập nhanh hơn. Không được, không thể bị mỹ sắc hấp dẫn được, đây chẳng qua chỉ là ảo giác mà thôi…

Bên kia từ sau khi Cận Thiệu Khang vào, hai mắt Vu Thu Nguyệt như bám chặt lấy hắn, lúc này thấy hắn quay đầu lại, lập tức nở một nụ cười mỉm ngọt ngào. Cận Thiệu Khang cũng đã nhìn thấy, chỉ điềm đạm cười đáp lại.

“Vừa rồi mọi người đang nói chuyện gì mà vui vẻ thế?” Cận Thiệu Khang hỏi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-xuyen-khong-lam-nang-dau-that-sung/chuong-19.html.]

Tình cảm giữa hai huynh muội Cận Yên Nhiên và Cận Thiệu Khang rất tốt, thấy đại huynh hỏi, bèn tranh trả lời: “Vừa rồi tẩu tẩu đang nói sẽ học xong mọi quy tắc lễ tiết trong vòng mười ngày để tiếp khách trong tiệc trà!”

“Mười ngày?” Cận Thiệu Khang nhướn một bên lông mày lên nhìn về phía Tưởng Nhược Nam, dù là ánh mắt hay giọng điệu đều tràn ngập sự coi thường.

Tưởng Nhược Nam thầm chửi rủa hắn một trận trong lòng, nhưng ngoài mặt lại tỏ ra hết sức bình tĩnh, nàng nói: “Trước kia thiếp không biết lễ tiết là vì thiếp không học hành nghiêm túc, một khi đã hạ quyết tâm, muốn học cũng đâu phải chuyện gì quá khó?”

Cận Thiệu Khang cúi đầu bưng chén gốm Tử Sa bên cạnh lên, chầm chậm nhấm nháp một hớp trà, giống như không nghe thấy những gì nàng vừa nói. Có thể thấy, trong lòng hắn Tưởng Nhược Lan chẳng phải là người cần quan tâm làm gì.

Có điều cũng khó trách, đổi lại là người khác, cũng không sao yêu quý nổi một thê tử như Tưởng Nhược Lan. Tưởng Nhược Nam bĩu môi, thôi bỏ đi, coi như nàng là một quả phụ, không có chồng là xong chứ gì!

Vương thị ngồi đối diện nghe nàng nói thế, nhìn nhìn Vu Thu Nguyệt bên cạnh, rồi đột nhiên đảo mắt, lòng thầm tính kế, cô ta nhìn Tưởng Nhược Nam cười, nói: “Con có một đề nghị, mọi người hãy chơi vui vẻ một trận có được không?”

Triệu di thái thái lập tức cười, phụ họa theo: “Đề nghị gì, nói ra nghe xem?”

Vương thị cười đứng dậy, đi đến trước mặt Thái phu nhân, nói: “Tẩu tẩu đã nói đầy tự tin như thế, chi bằng chúng ta hãy đánh cược? Nếu tẩu tẩu thua thì phải đồng ý với chúng ta một chuyện, thế nào?”

Tưởng Nhược Nam nhìn cô ta cười mà như không cười: “Không biết đệ muội nói ‘chúng ta’ là muốn chỉ ai? Cũng phải cho ta biết, mười ngày sau có những người nào sẽ thua ta chứ?”

Cận Yên Nhiên lên tiếng: “Tẩu tẩu, chưa đến ngày đó, ai thắng ai thua sao có thể nói chắc được? ‘Chúng ta’ ở đây ấy hả, đương nhiên có tính cả muội rồi!” Sau đó lại nhìn Vu Thu Nguyệt, “Thu Nguyệt tẩu tẩu, tẩu cũng tham gia chứ?”

Vu Thu Nguyệt nhìn Tưởng Nhược Nam một cái, cúi đầu đáp: “Tỷ tỷ đương nhiên có thể học xong mọi quy tắc…”

Cận Yên Nhiên nhìn bộ dạng đó của cô ta mà thở dài, lòng nghĩ, sao Thu Nguyệt tẩu tẩu lại thật thà thế nhỉ?

Triệu di thái thái cười nói: “Ta nhiều tuổi rồi, không chịu được đả kích nên không tham gia với mấy đứa!”

Thái phu nhân và Cận Thiệu Khang đều không lên tiếng, Vương thị biết bọn họ đều là người nghiêm túc không thích đùa cợt nên cũng không hỏi tới.

Tưởng Nhược Nam cười, nói: “Được, nếu đệ muội và tiểu cô đều không tin ta có thể học xong mọi quy tắc trong vòng mười ngày thì ta sẽ đánh cược với hai người, nếu ta thắng, hai người cũng phải nhận lời với ta một chuyện!”

Vương thị cười vỗ tay, “Được, tẩu tẩu quả nhiên là người phóng khoáng, hôm nay hãy nói rõ ngay tại đây để mọi người làm chứng, nếu tẩu tẩu thua, sau này không được phép bắt tiểu tẩu tẩu thực hành quy tắc với mình nữa!”

Câu này rất đúng ý của Cận Yên Nhiên, cô ta vội vàng phụ họa theo. Vu Thu Nguyệt lại hoảng sợ từ chối: “Ta thân là thiếp thất, hành lễ trước mặt tỷ tỷ là điều nên làm!”

Nhưng Thái phu nhân và Cận Thiệu Khang vẫn im lặng.

Tưởng Nhược Nam thầm cười nhạt, xem ra bọn họ vẫn rất thương Vu Thu Nguyệt, ai ai cũng đều nghĩ cho cô ta cả.

Thực ra họ không cần phải hành động như thế, Tưởng Nhược Nam cũng không định làm gì Vu Thu Nguyệt nữa, lúc này thấy họ đều cho rằng mình sẽ không học xong mọi quy tắc trong vòng mười ngày, tính hiếu thắng trỗi dậy, nàng bèn đáp: “Được, nhất ngôn cửu đỉnh!”

Vương thị và Cận Yên Nhiên đương nhiên là rất vui, Vu Thu Nguyệt cũng thầm vui sướng trong lòng, không cần phải hành lễ hay thực hiện các quy tắc khác trước mặt nàng, điều đó có nghĩa vị trí của cô ta và nàng trong phủ An Viễn Hầu sẽ bình đẳng, càng có lợi cho kế hoạch của cô ta. Xem ra biểu tỷ vẫn là người còn có thể lợi dụng được!

Thái phu nhân nãy giờ vẫn im lặng, lúc này lại lên tiếng: “Ồn ào lâu thế ta cũng mệt rồi, các con hãy lui hết ra đi.”

Nói rồi để Liễu Nguyệt đỡ mình đứng dậy.

 

Loading...