Phụng Linh buồn bực :
- Ai so với , phụ của mười lăm tuổi tới Tây Bắc, đánh liền lập hạ chiến công hiển hách, đây mới là mục tiêu mà hướng tới.
Phụ tá sửng sốt, lúc mới nhận Phụng Linh chính là Phụng Triển, năm đó cũng là thủ hạ trướng Phụng Triển, từng thấy vị thiếu niên tướng quân tư thế oai hùng, hắc giáp hồng mã, như một đạo tia chớp xuyên qua đám , thẳng tiến lấy thủ cấp đại tướng quân địch, đó thong dong mà về, ai dám ngăn trở.
Những năm ở Tây Bắc, nhắc tới Phụng gia, ngoại tộc tiếng sợ vỡ mật, nếu ...Hiện giờ ngoại tộc dám kiêu ngạo ?
Thật sự đáng tiếc.
Sau khi Phụng Linh quá kế Phụng Triển, một lòng xem mục tiêu của chính , cũng dám chậm trễ, lúc bản sẽ tới Tây Bắc, vì quá hưng phấn cả đêm ngủ , nào ngờ đến đây trải qua tình trạng như hiện giờ?
Chỉ là phụ tá khuyên một lúc lâu, Phụng Linh mới miễn cưỡng đồng ý.
Phụ tá âm thầm thở dài, khi trở phòng, liền đem tình hình bên thành mật thư, sai đem về kinh thành.
_____________________________________
Mật thư đưa tới tay Tiêu Trạm, khẽ nhíu mày, để Phụng Linh chiến trường. vì tích cóp quân công, chứ thật sự để chiến trường liều mạng c.h.é.m giết, hiện giờ là độc đinh của Phụng gia, nếu xảy chuyện gì, chẳng sẽ khiến cữu cữu tuyệt hậu!
- Thật là hồ nháo!
Nội thị hầu hạ lập tức quỳ xuống:
- Bệ hạ bớt giận.
Tiêu Trạm bực bội phất tay, Trương Lễ vẫy lui bọn họ ngoài, còn cẩn thận khuyên nhủ:
- Bệ hạ xin bớt giận, Thành Nghị bá là vì cô phụ sự kỳ vọng của , cho nên mới nóng vội lập công, thiếu niên chút nóng nảy, nhưng tâm ý là .
Tiêu Trạm đem mật thư đập xuống bàn:
- Nếu vì cái , trẫm sớm thư mắng c.h.ế.t .
Trương Lễ thấy Tiêu Trạm vẫn mang theo vẻ mặt phẫn nộ, nhưng hoàng thượng còn tức giận, lúc mới :
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-va-tien-de-cung-trong-sinh/chuong-90-ta-va-tien-de-cung-trong-sinh.html.]
- Thật Thành Nghị bá tính tình thế cũng tương tự Định Quốc Công năm xưa, tuy là sinh, nhưng diện mạo cùng tính tình thế quá khác biệt, cũng giống như sinh.
Trương Lễ điều khiến vẻ mặt Tiêu Trạm trở lên nhu hòa, Phụng Linh khuôn mặt tương tự Phụng Triển.
Tiêu Trạm sinh là thái tử, từ nhỏ liền bản khác với các khác, sẽ kế thừa thiên hạ.
Mê Truyện Dịch
Mặc kệ là phụ hoàng là mẫu hậu thậm chí các triều thần, đều ký thác kỳ vọng cao , chỉ cữu cữu Phụng Triển, giống phụ hoàng mẫu hậu bắt sách cùng lễ nghi vô cùng khắc nghiệt, cũng giống hạ thần luôn với .
Hai tuổi tác quá chênh lệch, Phụng Triển là trưởng bối, giống như trưởng, lúc từ chiến trường trở về, luôn trộm dẫn Tiêu Trạm xuất cung, dẫn tới phố phường, tiếp thu kiến thức thú vị ngoạn ý, giảng cho về trời nam đất bắc, đủ các loại chuyện hiếm lạ kỳ quái, còn nếu cơ hội sẽ dẫn Tây Bắc xem, bầu trời nơi đó còn rộng lớn hơn kinh thành, nơi đó cỏ xanh mây trắng, nơi đó cô nương nhiệt tình như lửa, sẽ bên đường xướng( hát) tình ca với nam tử mà cô nương để ý.
Tiêu Trạm là hi vọng mà luôn ấp ủ, mỗi khi căng thẳng mệt mỏi ngừng , sẽ nghĩ đến lời cữu cữu , Tây Bắc bầu trời rộng lớn, dê bò thành đàn, còn nữ tử bên đường xướng tình ca.
Hắn nghĩ, một ngày nào đó sẽ tới đó, cùng cữu cữu cùng cưỡi ngựa, sẽ xướng ca vui vẻ.
Chỉ tiếc, hết thảy tan thành mây khói.
Phụng Triển chết, lúc đưa về chỉ còn vài mảnh thi thể, lấy hậu lễ đại táng.
Sau đó tình hình chuyển biến bất ngờ, phụ hoàng tước vị Định Quốc Công, mẫu hậu bế cung, nguyên nhân cái c.h.ế.t của Phụng Triển trở thành bí mật giữ kín như bưng.
Này trở thành chấp niệm trong lòng Tiêu Trạm, dù hiện giờ đăng cơ đế, vẫn luôn canh cánh trong lòng.
Giống như nhớ tới Phụng Triển, Tiêu Trạm luôn khoan dung với Phụng Linh:
- Thôi, chỉ là hài tử, để Từ Trọng cùng Cố Tông Bình, cho hài tử một chút cơ hội.
Từ Trọng là phụ tá theo Phụng Linh, phong mật thư đưa về kinh thành, chỉ Tiêu Trạm nghiêm mắng cảnh tỉnh Phụng Linh, ngược sai tìm Uy Quốc Công giúp Phụng Linh cơ hội chiến trường, lẽ sẽ hận thể đập nát bàn tay mật thư.
Tiêu Trạm giải quyết xong chuyện , liền rời khỏi Ngự Thư Phòng, Trương Lễ vội vàng chuẩn ngự liễn, cùng tới Khôn Ninh Cung.
____________________________
Khôn Ninh Cung.
Trần hoàng hậu đang trò chuyện cùng Nguyên Gia trưởng công chúa, Tiêu Diễn Chi một bên, vẻ rầu rĩ vui.