Cố Trạch Mộ về phía nàng, mày nhíu , vẫn luôn cảm thấy tuy là phụ , nhưng ít cũng xem là đủ tư cách.
đầu tiên là Tiêu Trạm đem Phụng Linh Tây Bắc, đó Thụy vương điềm lành, hiện giờ Nhạc Bình ở trong trí nhớ của luôn ngoan ngoãn lời trở nên trương dương ương ngạnh, đó khiến bắt đầu hoài nghi, năm đó phương pháp giáo dục của sai cái gì.
Cuối cùng, Nguyên Gia đem hoàng đế , Nhạc Bình dù tình nguyện vẫn xin .
Yến hội phát sinh nhiều chuyện, cũng đủ đề tài câu chuyện trong kinh hơn nửa tháng, mà đôi long phượng thai của Cố gia cũng nổi bật, sợ cường quyền sách mách chứng, ca ca tư duy nhanh nhẹn tinh tế tỉ mỉ, quan trọng là bọn họ tuổi còn nhỏ, đủ để xưng là thần đồng.
Nguyên Gia phận thật sự của Cố Thanh Ninh, cho nên suy nghĩ quá nhiều, thậm chí còn tin tưởng Cố Trạch Mộ, cảm thấy thể trở thành đồng bào với mẫu của nàng, khẳng định là nhân vật đơn giản.
Đào thị suy nghĩ càng thêm đơn giản, dù hài tử của nàng điểm nào cũng , thông minh cũng .
Chỉ Cố Thanh Ninh dễ dàng lừa gạt như thế, nàng trùng sinh, cho nên những việc cũng gì , nhưng Cố Trạch Mộ ? Hắn hành động như , một hài tử mới ba tuổi thể ? Hơn nữa, lúc Cố Trạch Mộ chuyện, nàng cảm giác một loại cảm giác quen thuộc.
Càng ngày nàng càng hoài nghi phận thật sự của vị trưởng .
Trò khôi hài hạ màn, La thị vì mưu hại hoàng thất định tội danh, bắt mang , Nhạc Bình cũng rời , Khánh Dương hầu phủ đại thiếu phu nhân liên tục xin Nguyên Gia cùng Đào thị.
Sau một mảnh phân loạn, Cố Thanh Ninh kéo Cố Trạch Mộ đến một góc, nghiêm túc hỏi:
Mê Truyện Dịch
- Sao ngươi chỉ đình thuỷ tạ bên mới đất đỏ?
Ánh mắt Cố Trạch Mộ chợt lóe, vẻ mặt nhàn nhạt :
- Đoán.
Cố Thanh Ninh hồ nghi , lúc chuyện ngữ khí vô cùng chắc chắn, giống tùy ý suy đoán. Nàng hỏi:
- Vậy ngươi đất đỏ thích hợp trồng hoa ? Trong phủ của chúng trồng hoa , ngươi ?
Cố Trạch Mộ trả lời:
- Sau núi ở Thiên Phật Tự ít loại hoa , tăng nhân trồng hoa qua.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-va-tien-de-cung-trong-sinh/chuong-87-ta-va-tien-de-cung-trong-sinh.html.]
Này cũng thông, nhưng Cố Thanh Ninh vẫn chịu từ bỏ:
- Sao ngươi đoán hung thủ?
- Lúc thấy sắc mặt nàng kỳ quái, đó nàng luôn chạy trốn, cho nên mới mở miệng ngăn cản.
Cố Trạch Mộ xong, hỏi :
- Ngươi đang thẩm vấn ? Vì cái gì? Ta còn hỏi ngươi, trong khoản thời gian ngắn như , ngươi chiếc khăn còn tú xong, còn ăn trật tự rõ ràng, chứng minh chiếc khăn do khác hãm hại?
Cố Thanh Ninh dừng một chút, đó trấn định trả lời:
- Ta từng thấy chiếc khăn , còn nữa, nữ tử nào sẽ đem theo khăn tay tú xong cùng xuất môn, kỳ quái ? Đương nhiên là hãm hại.
Hai bốn mắt trừng , đều cam lòng yếu thế.
Thật hai trả lời đều hợp tình hợp lý, nhưng nguyên nhân là vì quá hợp tình hợp lý, mới giống hài tử.
Tuy hai vẫn luôn dùng thể xác hài đồng mà sinh hoạt, nhưng linh hồn bọn họ thành nhân, cũng thể ở một ít việc nhỏ đáng kể, thể hiện gì khác biệt các hài tử khác.
Người khác lẽ thể nghĩ nhiều như , nhưng đối với bọn họ mà , đối phương nhiều sơ hở.
Tới hiện giờ, Cố Thanh Ninh xác nhận Cố Trạch Mộ phận đơn giản, nhưng nếu tiếp tục chất vấn, chỉ sợ nàng sẽ bại lộ phận, là điều mà nàng .
Tuy nàng , Cố Trạch Mộ sớm đoán phận thật sự của nàng.
Cố Thanh Ninh hề rối rắm vấn đề , Cố Trạch Mộ cũng nhẹ nhàng thở .
Hắn định gạt Cố Thanh Ninh, nhưng một khi bại lộ phận, dựa theo tính tình của Cố Thanh Ninh luôn oán hận nhiều năm, hai ở chung nhất định sẽ hổ, Cố Trạch Mộ vô cùng lòng với cách sinh hoạt hiện tại, sinh hoạt gia tăng khó khăn.
Hai ăn ý bỏ qua vấn đề , Cố Thanh Ninh chỉ lo lắng Cố Trạch Mộ dụng tâm kín đáo, nhưng mắt xem , tuy Cố Trạch Mộ lãnh đạm một chút, nhưng gì gây bất lợi với Uy Quốc Công phủ, mà Cố Trạch Mộ cũng mịt mờ biểu đạt sống cuộc sống bình phàm, nên nàng quyết định tạm thời tin tưởng .
Vì , lúc hai ở chung, cũng cần cố tình giả dạng hài tử, cho nên bọn họ tự tại hơn nhiều.