- Nó còn mắng hoàng ngoại tổ phụ…
Nguyên Gia xong, quỷ dị trầm mặc. Nhiều năm như , con điểu tiện tính vẫn sửa, cũng may là phụ hoàng , nếu một lông chim sẽ khó giữ.
Nàng thoáng qua nhũ mẫu:
- Lúc gì khác thường?
Nhũ mẫu chần chờ lắc đầu:
- Hình như gì khác thường.
Theo lời nhũ mẫu , lúc trong viện chỉ bốn hài tử, cũng còn ai khác.
Đầu tiên Nguyên Gia suy đoán vong hồn của mẫu hậu trở về thăm nàng, chim chóc so với nhân loại còn nhạy bén hơn, lẽ Tam Bảo thấy thứ mà khác thể thấy.
nàng tưởng tượng, lúc là ban ngày ban mặt, nếu thật sự vong hồn, thể xuất hiện lúc ban ngày?
Lúc Nguyên Gia nghĩ trăm nghĩ vạn nghĩ vẫn , bỗng nhiên linh quang chợt lóe, trong đầu nàng xuất hiện một loại ý tưởng thái quá.
Nàng Tiêu Diễn Chi, cẩn thận hỏi:
- Ngươi chú ý lúc Tam Bảo câu "hoàng hậu nương nương vạn phúc" là với ai?
Tiêu Diễn Chi nhíu mày suy nghĩ, một lúc lâu , Tiêu Diễn Chi chu miệng, ủ rũ cúi đầu:
- Ta quên .
Nguyên Gia Tiêu Diễn Chi biểu lộ ủy khuất, nàng cũng thể trách cứ , trong lòng là mất mát là thả lỏng.
Nàng cũng cảm thấy suy nghĩ của nàng quá hoang đường, Thanh Ninh thể là mẫu hậu? Dù nàng ngừng phủ nhận, cái ý niệm vẫn tiêu tán, ngược càng thêm ăn sâu bén rễ.
Nàng nhớ đầu tiên thấy Thanh Ninh cùng Trạch Mộ, dựa theo tính tình của nàng, thể cảm thấy thiết với hài tử xa lạ?
Huống chi, nàng còn ít chuyện về Thanh Ninh cùng Trạch Mộ, bọn họ thông minh giống hài tử mới vài tuổi.
Còn Tam Bảo, chim chóc nhạy bén, giống con bề ngoài mê hoặc, nó cảm tình sâu đậm với mẫu hẫu, lẽ nó nhận hồn phách của mẫu hậu, cho nên mới mở miệng chuyện?
Từng chuyện xảy , giống như chứng minh suy đoán của Nguyên Gia là đúng, Cố Thanh Ninh chính là mẫu hậu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-va-tien-de-cung-trong-sinh/chuong-75-ta-va-tien-de-cung-trong-sinh.html.]
Nguyên Gia yên, nếu trời quá muộn, nàng hận thể tới Thiên Phật Tự tìm Cố Thanh Ninh hỏi cho rõ ràng.
Nàng đành sai chuẩn xe ngựa, sáng mai lập tức Thiên Phật Tự.
_______________________________________
Lúc , ở Thiên Phật Tự Cố Thanh Ninh vẫn , vì Tam Bảo mà nàng nguy cơ bại lộ phận.
Chỉ là cho dù nàng , thì hiện tại cũng thời gian để ý tới, vì nàng bận an ủi Đào thị.
Chuyện La thị khi dễ Cố Thanh Ninh cùng Cố Trạch Mộ cũng thể giấu , Lục Liễu cẩn thận lỡ miệng . Bị Đào thị truy vấn, thể thành thật rõ chuyện, thậm chí còn đem chuyện Cố Trạch Mộ cùng Cố Thanh Ninh dặn nàng lừa gạt cũng .
Đào thị giống như đả kích lớn, cả lung lay sắp đổ, đó nước mắt lăn xuống.
Cố Thanh Ninh chân tay luống cuống, Đào thị vì , mấy năm gần đây Đào thị ít , gần nhất là vì Cố Vĩnh Hàn thương, nhưng Cố Thanh Ninh an ủi nàng sẽ ngừng .
Ai ngờ càng sức khuyên, Đào thị càng thương tâm.
Mê Truyện Dịch
Cố Thanh Ninh cũng còn cách nào, đưa ánh mắt cầu xin giúp đỡ hướng về phía Cố Trạch Mộ luôn phong nền.
Cố Trạch Mộ do dự một hồi, mới mở miệng xin :
- Gạt là chúng đúng, chúng sẽ như nữa.
Đào thị lấy khăn lau nước mắt, lo lắng Cố Thanh Ninh, mang theo áy náy Cố Trạch Mộ, nàng cảm thấy chua xót thôi, lắc đầu:
- Chuyện liên quan đến các ngươi, nương chỉ là... chỉ là cảm thấy quá vô năng, là mẫu của các ngươi, đáng lẽ bảo hộ các ngươi thật , vì tính tình yếu đuối, khiến các ngươi nhọc lòng , thật sự là…
Cố Thanh Ninh cùng Cố Trạch Mộ ngây ngẩn cả , ngờ Đào thị vì chuyện như mà lóc.
Kiếp Phụng Trường Ninh cùng Tiêu Dận từ nhỏ tang mẫu, hai bao giờ cảm thụ tình thương mẫu tử, tuy quý vì đế hậu, nhưng trong lòng vẫn luôn thiếu hụt, mà Đào thị bổ huyết loại thiếu hụt .
Đào thị tính tình mềm yếu, thích , nhưng nàng cũng ôn nhu vô cùng, nàng thật lòng yêu thương hai đứa nhỏ, dù Cố Trạch Mộ là sinh nhi tử, nàng dùng hết khả năng chuyện mà một mẫu nên .
Nàng giống đại tẩu phận cao quý hành sự quả quyết, là tấm gương cho tụi nhỏ, cũng giống nhị tẩu tài hoa hơn , thể dạy dỗ tụi nhỏ, nhưng mỗi ngày nàng đều điểm tâm cho tụi nhỏ, tự khâu vá y phục, dùng một chút am hiểu chữ nghĩa, ký lục, quá trình trưởng thành của tụi nhỏ.
Dù Cố Trạch Mộ thừa nhận, nhưng vẫn quan tâm Đào thị, từ từ tiếp nhận nàng. Mà Cố Thanh Ninh rơi rớt sĩ diện, ăn vui vẻ dỗ ngọt nàng, là vì xem nàng như mẫu mà đối đãi.