Lần là sinh thần thứ năm mươi của Tiêu Trạm, lúc mới mời hai về.
Tiêu Trạm phụ hoàng và mẫu hậu sinh đứa bé hai năm , song vẫn từng thấy. Bây giờ thấy Đoàn Đoàn nhỏ bé, bốn cảm thấy mới lạ, cảm thấy . Dù dựa theo bối phận thì đứa nhỏ tính là của bọn họ, nhưng tuổi tác cháu của bọn họ cũng còn quá nhỏ.
Tiêu Trạm cho hầu lui xuống, đó mới hỏi mấy : “Các xem, nếu với triều thần rằng thích đứa bé , phong con bé công chúa gì đó thì trong triều như ong vỡ tổ ?”
Thụy vương chần chờ : “Hoàng , vẫn đừng nên, tránh cho lúc đó lời đồn nổi lên bốn phía, cho phụ hoàng mẫu hậu khó ứng đối.”
“Có thể phong huyện chủ hoặc quận chúa, mà bối phận cũng đúng!”
Nhạc Bình khẽ thêm một câu: “Cho dù là công chúa thì bối phận cũng đúng. Đứa nhỏ là của chúng , phong thì cũng là trưởng công chúa mới đúng.”
Đám : “…”
Đoàn Đoàn hề những lớn đang buồn rầu chuyện gì, con bé tập trung ăn bánh ngọt trong tay. Dù khi ở trong nhà, mẫu quản nghiêm, bánh ngọt cũng giới hạn.
Song, lúc ở phía hậu cung một đám đông đúc tới, chính là hoàng hậu, Thục thái phi và một đám nữ quyến. Lúc Thụy vương phi dẫn theo nữ nhi và cháu ngoại đến cung Khôn Ninh bái kiến hoàng hậu và Thục thái phi, lúc Thái tử và Thái tử phi cũng đến thỉnh an hoàng hậu. lúc gặp nên quyết định đến ngự hoa viên một chút, ai ngờ hai nhóm gặp ở đây.
Sau khi bái kiến xong xuôi, Thục thái phi thấy Đoàn Đoàn Nguyên Gia ôm trong n.g.ự.c tập trung ăn bánh ngọt, bà thấy thì vô cùng yêu thích: “Đây là con nhà ai, dáng vẻ thật sự đáng yêu! Tới đây để bà bà ôm một cái!”
Nguyên Gia ôm Đoàn Đoàn qua, Đoàn Đoàn cũng hề sợ hãi. Thục thái phi đùa vài câu, Đoàn Đoàn kêu một tiếng giòn tan: “Bà bà!”
Lúc , Thụy vương cũng giải thích phận của Đoàn Đoàn, Thái tử kinh ngạc: “Trạch Mộ sắp đến ? Chẳng mấy ngày thư cho con còn lâu mới đến ?”
Tiêu Trạm đang vui vẻ lập tức cảm thấy nghẹn trong lòng. Dù y cũng nhận thư của mẫu hậu, bọn họ nặng bên nhẹ bên ?
Mà ngay lúc , Thục thái phi ha hả : “Ta còn nhớ đứa bé .” Bà chỉ chỉ Thụy vương: “Năm đó, lúc con hồi kinh đưa điềm lành cho bệ hạ qua hợp ý với đứa bé . Lúc đó còn nhớ bảo con gả Vinh Cẩn cho .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-va-tien-de-cung-trong-sinh/chuong-469-ta-va-tien-de-cung-trong-sinh.html.]
Đầu Thụy vương đầy mồ hôi, ngờ mẫu phi còn nhớ kỹ chuyện vụn vặt . Mấy chân tướng đều với ánh mắt thể tin , đương nhiên ngờ suy nghĩ nghịch thiên như : ”
Cho dù miệng lưỡi của Thụy vương lanh lợi cũng câu chụp mũ của mẫu phi nhà khiến cho im miệng. Cuối cùng, nước mắt mà : “Mẫu phi, đừng giỡn, con thật sự từng suy nghĩ như thế.”
Thục thái phi hề ý thức tình cảnh như đang bàn chông của Thụy vương, bà tiếp: “Không cả, chuyện cũng qua .” Bà câu đậy chặt cái mũ lớn .
Thụy vương: “…”
Mê Truyện Dịch
Mấy Tiêu Trạm thấy dáng vẻ uất ức hết đường chối cãi của Thụy vương, trong lòng ai cũng đến thắt ruột.
Thục thái phi : “ mà thích tiểu nha đầu , con bé cũng bằng tuổi Minh Nhi, bằng để chúng nó kết thông gia từ bé. Bệ hạ, hoàng hậu, hai con thấy thế nào?”
Bọn Tiêu Trạm: “…”
Lần bọn họ nữa, Tiêu Trạm vội vàng : “Không thể!”
Thục thái phi Tiêu Trạm với vẻ khó hiểu, đó nghĩ đến dường như Cố Trạch Mộ là thư đồng của Thái tử điện hạ, thê tử của cũng quan hệ với Thái tử phi. Bà lập tức hiểu , sửa lời : “Ta sai , chắc là Thái tử và Thái tử phi trúng đứa bé ! Tiểu hoàng tôn cũng sinh cùng năm với con bé, tuổi tác cũng thích hợp hơn.”
Tiêu Trạm đợi Thái tử gì thì từ chối: “Không !”
Lần , chỉ Thục thái phi khó hiểu, mà ngay cả hoàng hậu và Thái tử cũng Tiêu Trạm với vẻ khó hiểu. Tiêu Trạm lập tức cảm nhận tâm trạng khi nãy của Thụy vương, càng nước mắt.
Song, đợi Tiêu Trạm vắt óc giải thích rõ, Trương Lễ đến đây: “Bệ hạ, Hoàng vương điện hạ và Hoàng vương phi tới.”
Tiêu Trạm khẽ thở , vội : “Nhanh cho bọn họ tới.” Y xúc động Hoàng vương thật sự tới kịp thời.
Mấy năm nay Hoành vương ăn ngon uống ngon, cần sách, cả mập hơn thời niêu thiếu nhiều. Trên gương mặt trắng mập, đôi mắt híp thành đường nhỏ, nhưng vẻ phúc hậu khiến cho dễ cận.