Mà từ đầu đến cuối ông từng nghĩ qua, một khi hòa bình thì, biên thành sẽ triệt tiêu phần lớn binh lực, quyền lực trong tay ông sẽ hóa thành hư . Ông còn là trọng thần cao cao tại thượng nữa, địa vị phủ Uy Quốc công sẽ rơi xuống ngàn trượng.
Cố Trạch Mộ Cố Thanh Ninh một chút, hai trao đổi ánh mắt. Mặc dù hai lòng tin đối với Uy Quốc công, nhưng đối mặt với quyền lực dụ như thế, cho dù là Cố Trạch Mộ cũng chắc sẽ dễ dàng từ bỏ như thế. Hắn tin Uy Quốc công nghĩ tới điều , song thèm quan tâm.
Uy Quốc công đang trầm tư thấy bọn họ trao đổi ánh mắt, hồi lâu ông mới : “Các con tính toán gì?”
Lúc Cố Trạch Mộ mới : “Giống như ngài , nếu như cứ bẩm báo chuyện lên như thế đúng thật sẽ là thần tử trung thành, nhưng kết quả thể đoán . Chẳng bằng tìm chứng cứ chứng minh Phụng Triển hãm hại , hoặc chờ bên y tiến triển, lúc đó bẩm báo chuyện với bệ hạ thì sẽ kết quả hơn nhiều.”
Uy Quốc công cau mày, Cố Trạch Mộ cũng lý, dù đây cũng tính là lừa gạt bệ hạ, chỉ kéo dài thời gian chút thôi.
Mê Truyện Dịch
Cố Trạch Mộ Ngu Thành tìm chứng cứ, Uy Quốc công đồng ý.
Cố Thanh Ninh thấy hai thảo luận kế hoạch Cố Trạch Mộ Ngu Thành, nàng thấy còn việc gì nên cáo từ .
Cố Thanh Ninh suy nghĩ đến nội viện, ngờ gặp Hoắc Vân Châu. Hoắc Vân Châu cũng Cố Thanh Ninh trở về cho nên vội vàng chạy tới. Trong giây phút thấy nàng, trong mắt lộ vui mừng. Hắn chần chờ một lát mới với Cố Thanh Ninh: “Muội trở về .”
Cố Thanh Ninh nở nụ nhạt, lên tiếng chào hỏi .
Vốn dĩ trong lòng Hoắc Vân Châu vẫn còn áy náy, nhưng thấy Cố Thanh Ninh trách cứ mà vẫn đối với như bình thường, trái tim của cũng dần bình tĩnh . Hắn khôi phục thái độ lúc khi ở cùng nàng.
Hai chuyện một lúc, Hoắc Vân Châu nghĩ đến ý đồ đến, trái tim bỗng dưng loạn nhịp. Hắn thoáng qua bên mặt của Cố Thanh Ninh, đó đưa sách trong tay cho nàng.
Cố Thanh Ninh bất ngờ quyển sách tay – .
Hoắc Vân Châu giải thích : “Ta nhớ với , quyển trong phủ Uy Quốc công hỏng, xem cả bộ. lúc và sư phụ du học thấy nên cũng chép một phần.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ta-va-tien-de-cung-trong-sinh/chuong-437-ta-va-tien-de-cung-trong-sinh.html.]
Cố Thanh Ninh sách trong tay thì vô cùng vui mừng, nàng mở xem chỉ thấy Hoắc Vân Châu chép chỉnh tề. Nàng : “Phiền .”
Hoắc Vân Châu thấy nàng lật qua lật quyển sách, hai tay đặt bên vô thức nắm thành nắm đấm, giọng khàn khàn, mở miệng : “Thật đó chép xong , chỉ là vẫn tìm cơ hội thích hợp dưa cho . Ta… Ta định tiết mùa gặt sẽ đưa cho …”
Cố Thanh Ninh thấy Hoắc Vân Châu thì dường như ý thức gì đó. Nàng dừng động tác trong tay , ngẩng đầu lên về phía Hoắc Vân Châu.
Hoắc Vân Châu cô nương mặt, dù hai bên đỏ bừng nhưng vẫn né tránh. Hắn nghiêm túc Cố Thanh Ninh: “Thanh Ninh, bốn năm để trong lòng. Không hồ đồ, cũng từng đổi tâm ý, …”
“Ngươi gì?”
Hắn còn xong, chỉ thấy lưng vang lên giọng lạnh lẽo.
Hai về phía phát giọng , đúng lúc thấy gương mặt lạnh lùng của Cố Trạch Mộ. Sau khi Cố Trạch Mộ và Uy Quốc công bàn bạc xong, vốn định trở về thu dọn đồ Ngu Thành, lời tạm biệt với Cố Thanh Ninh. Ai ngờ đến phát hiện nạy góc tường của , cả đều nổ tung.
Hoắc Vân Châu thấy Cố Trạch Mộ thì sắc mặt cũng trầm xuống, nhưng thể chùn chân , với Cố Thanh Ninh: “Thanh Ninh, cầu với Quốc công gia. Người nhà của cũng mang theo sinh lễ đến Nghiệp Thành, thật sự cưới thê tử.”
Hắn lời , cả Cố Trạch Mộ và Cố Thanh Ninh đều choáng váng.
Cố Thanh Ninh vẫn xem Hoắc Vân Châu là vãn bối, nàng cũng coi như là xem đứa nhỏ lớn lên. Lúc nhỏ Hoắc Vân Châu từng qua như thế, khi nàng từ chối cũng để ở trong lòng, ai ngờ chịu từ bỏ.
Cố Thanh Ninh thấy thái độ nghiêm túc của Hoắc Vân Châu lập tức cảm thấy bó tay tập. Trong phút chốc nàng cũng nên cự tuyệt thế nào mới phù hợp, nhất là thể đừng tổn thương thể diện thể khiến hết hi vọng.
So với nàng, rõ ràng Cố Trạch Mộ tức giận hơn nhiều. Gần như lúc Hoắc Vân Châu mới xong thì ngăn mặt Cố Thanh Ninh, lạnh lùng từ chối đối phương: “Thanh Ninh sẽ gả cho ngươi.”